Tác giả:

Trong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có…

Chương 169: Thái tử là người tốt

Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Mắt thấy Sơn Linh tức đến th* d*c, Vệ Lai có chút không yên, trực giác nói cho nàng biết, nhất định mình đã phạm vào một sai lầm rất quan trọng.Nàng chợt cau mày, nhìn Sơn Linh bằng ánh mắt nghi ngờ, một hồi lâu cuối cùng mới nói. “Các ngươi lừa ta làm chuyện gì?”Sơn Linh dậm chân một cái, tức giận nói. “Cái gì gọi là lừa ngươi, vốn là do không gặp được ngươi thôi! Thái Tử Gia đến Thiên Sở giao dịch, đây vốn là vở kịch bọn họ bày ra. Lôi kéo Hoàng Đế Thiên Sở cùng diễn, thuận đường cứu ngươi ra ngoài!”Vệ Lai càng nghe càng hồ đồ.Sơn Linh than một tiếng, dứt khoát kéo nàng ngồi xuống, sau đó kiên nhẫn nói.“Thái tử Liêu Hán chúng ta mặc dù bị người ngoài nói hành vi khoa trương, thậm chí nói hắn là hoang dâm lãng phí, thậm chí ngay cả Hoàng Thượng cũng thường xuyên khiển trách hắn không đặt tâm tư vào đúng chỗ. Nhưng ngươi biết không, hắn không phải người như vậy, hắn tới bây giờ chưa từng xằng bậy với nữ nhân, cũng chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý. Hắn cũng giống chủ nhân chúng ta, không thích ngôi vị Hoàng Đế đó, nhưng mà hắn sinh ra đã bị lập làm thái tử, chủ nhân có thể chọn trốn tránh, nhưng hắn không thể. Những gì ngươi nghe được đêm đó, cũng chỉ là kế sách Thái Tử Gia nghĩ ra vì giúp đệ đệ mình thoát khỏi Hoàng Gia. Hắn là người tốt, hắn sẽ không hại chết đệ đệ mình.”Vệ Lai nghe hiểu, chỉ là nước Liêu Hán trước sau vẫn cách nàng quá xa, trong ấn tượng của nàng, thái tử vốn là một kẻ xảo trá, nhưng những câu này của Sơn Linh làm cho nàng đột nhiên đảo lộn.Tuy nàng là người có tâm tư nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tiếp nhận được tất cả.“Tin ta!” Sơn Linh đứng thẳng, “Mặc dù ta chỉ là tiểu nha hoàn, nhưng ta từ năm năm tuổi đã bắt đầu sống ở trong cung. Tình huynh đệ giữa chủ nhân và thái tử điện hạ ta đều tận mắt nhìn. Thái tử điện hạ đã nói, hắn không muốn làm Hoàng Đế, nhưng nếu đệ đệ cũng không muốn, vậy hắn nhất định sẽ hi sinh mình. Tính tình chủ nhân chúng ta ngươi cũng biết, bắt hắn đi tranh quyền đoạt thế, là chuyện không thể nào...”

Mắt thấy Sơn Linh tức đến th* d*c, Vệ Lai có chút không yên, trực giác nói cho nàng biết, nhất định mình đã phạm vào một sai lầm rất quan trọng.

Nàng chợt cau mày, nhìn Sơn Linh bằng ánh mắt nghi ngờ, một hồi lâu cuối cùng mới nói. “Các ngươi lừa ta làm chuyện gì?”

Sơn Linh dậm chân một cái, tức giận nói. “Cái gì gọi là lừa ngươi, vốn là do không gặp được ngươi thôi! Thái Tử Gia đến Thiên Sở giao dịch, đây vốn là vở kịch bọn họ bày ra. Lôi kéo Hoàng Đế Thiên Sở cùng diễn, thuận đường cứu ngươi ra ngoài!”

Vệ Lai càng nghe càng hồ đồ.

Sơn Linh than một tiếng, dứt khoát kéo nàng ngồi xuống, sau đó kiên nhẫn nói.

“Thái tử Liêu Hán chúng ta mặc dù bị người ngoài nói hành vi khoa trương, thậm chí nói hắn là hoang dâm lãng phí, thậm chí ngay cả Hoàng Thượng cũng thường xuyên khiển trách hắn không đặt tâm tư vào đúng chỗ. Nhưng ngươi biết không, hắn không phải người như vậy, hắn tới bây giờ chưa từng xằng bậy với nữ nhân, cũng chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý. Hắn cũng giống chủ nhân chúng ta, không thích ngôi vị Hoàng Đế đó, nhưng mà hắn sinh ra đã bị lập làm thái tử, chủ nhân có thể chọn trốn tránh, nhưng hắn không thể. Những gì ngươi nghe được đêm đó, cũng chỉ là kế sách Thái Tử Gia nghĩ ra vì giúp đệ đệ mình thoát khỏi Hoàng Gia. Hắn là người tốt, hắn sẽ không hại chết đệ đệ mình.”

Vệ Lai nghe hiểu, chỉ là nước Liêu Hán trước sau vẫn cách nàng quá xa, trong ấn tượng của nàng, thái tử vốn là một kẻ xảo trá, nhưng những câu này của Sơn Linh làm cho nàng đột nhiên đảo lộn.Tuy nàng là người có tâm tư nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tiếp nhận được tất cả.

“Tin ta!” Sơn Linh đứng thẳng, “Mặc dù ta chỉ là tiểu nha hoàn, nhưng ta từ năm năm tuổi đã bắt đầu sống ở trong cung. Tình huynh đệ giữa chủ nhân và thái tử điện hạ ta đều tận mắt nhìn. Thái tử điện hạ đã nói, hắn không muốn làm Hoàng Đế, nhưng nếu đệ đệ cũng không muốn, vậy hắn nhất định sẽ hi sinh mình. Tính tình chủ nhân chúng ta ngươi cũng biết, bắt hắn đi tranh quyền đoạt thế, là chuyện không thể nào...”

Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Mắt thấy Sơn Linh tức đến th* d*c, Vệ Lai có chút không yên, trực giác nói cho nàng biết, nhất định mình đã phạm vào một sai lầm rất quan trọng.Nàng chợt cau mày, nhìn Sơn Linh bằng ánh mắt nghi ngờ, một hồi lâu cuối cùng mới nói. “Các ngươi lừa ta làm chuyện gì?”Sơn Linh dậm chân một cái, tức giận nói. “Cái gì gọi là lừa ngươi, vốn là do không gặp được ngươi thôi! Thái Tử Gia đến Thiên Sở giao dịch, đây vốn là vở kịch bọn họ bày ra. Lôi kéo Hoàng Đế Thiên Sở cùng diễn, thuận đường cứu ngươi ra ngoài!”Vệ Lai càng nghe càng hồ đồ.Sơn Linh than một tiếng, dứt khoát kéo nàng ngồi xuống, sau đó kiên nhẫn nói.“Thái tử Liêu Hán chúng ta mặc dù bị người ngoài nói hành vi khoa trương, thậm chí nói hắn là hoang dâm lãng phí, thậm chí ngay cả Hoàng Thượng cũng thường xuyên khiển trách hắn không đặt tâm tư vào đúng chỗ. Nhưng ngươi biết không, hắn không phải người như vậy, hắn tới bây giờ chưa từng xằng bậy với nữ nhân, cũng chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý. Hắn cũng giống chủ nhân chúng ta, không thích ngôi vị Hoàng Đế đó, nhưng mà hắn sinh ra đã bị lập làm thái tử, chủ nhân có thể chọn trốn tránh, nhưng hắn không thể. Những gì ngươi nghe được đêm đó, cũng chỉ là kế sách Thái Tử Gia nghĩ ra vì giúp đệ đệ mình thoát khỏi Hoàng Gia. Hắn là người tốt, hắn sẽ không hại chết đệ đệ mình.”Vệ Lai nghe hiểu, chỉ là nước Liêu Hán trước sau vẫn cách nàng quá xa, trong ấn tượng của nàng, thái tử vốn là một kẻ xảo trá, nhưng những câu này của Sơn Linh làm cho nàng đột nhiên đảo lộn.Tuy nàng là người có tâm tư nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tiếp nhận được tất cả.“Tin ta!” Sơn Linh đứng thẳng, “Mặc dù ta chỉ là tiểu nha hoàn, nhưng ta từ năm năm tuổi đã bắt đầu sống ở trong cung. Tình huynh đệ giữa chủ nhân và thái tử điện hạ ta đều tận mắt nhìn. Thái tử điện hạ đã nói, hắn không muốn làm Hoàng Đế, nhưng nếu đệ đệ cũng không muốn, vậy hắn nhất định sẽ hi sinh mình. Tính tình chủ nhân chúng ta ngươi cũng biết, bắt hắn đi tranh quyền đoạt thế, là chuyện không thể nào...”

Chương 169: Thái tử là người tốt