Tác giả:

"Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm! Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ! Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi! Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân. Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô. Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ. Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả…

Chương 147: Thay đổi

Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn NhuTác giả: Hôi Sắc VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm! Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ! Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi! Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân. Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô. Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ. Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả… Edit: susublueBởi vì cần được chỉnh đốn, cho nên Bạch Hiểu Tình đang sửa sang lại từng bước...Trong lâu tổng cộng có hai trăm năm mươi bảy cô nương, cho nên nàng muốn biết nguyện vọng của từng người.Cho nên nàng dùng giấy để thực hiện nhiệm vụ gian khổ này, sau đó để người làm xét duyệt, xem suy nghĩ của các cô nương.Nàng nghĩ bán thân thì nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền cho nên vì mưu sinh bọn họ sẽ không dừng lại, như vậy lúc nàng huấn luyện thì những người này có thể giao dịch.Nhưng có vài chỗ còn cần phải cải thiện, cho nên bắt đầu điều chỉnh từ đây là tốt nhất.Nàng suy nghĩ, sau đó để Thẩm Vạn Xuân phát mấy tờ giấy này xuống, sau đó bắt đầu lên kế hoạch mới, rồi đợi biết suy nghĩ của các nàng."Thẩm lão bản, ngươi không cần nghi ngờ việc ta làm, ngươi làm xong thì sẽ biết tại sao!" Nàng bình tĩnh nói, như đã liệu trước hắn sẽ đến hỏi nàng lý do vậy."Được, ta mỏi mắt mong chờ!"Thẩm Vạn Xuân đi xuống, tuy rằng chuyện hôm nay hắn cảm thấy kỳ lạ, nhưng quan trọng nhất vẫn là làm theo lời Bạch Hiểu Tình lời, sau đó nhìn xem thử nàng có bản lĩnh gì.Nguyên tắc làm việc của Bạch Hiểu Tình chính là bố trí mọi việc hoàn hảo sau đó lại lại suy nghĩ bước tiếp theo, nàng lên ý tưởng cho toàn bộ kế hoạch.Nhưng nghe thấy tin Lệ Vương muốn xuất chinh lại làm nàng chấn động, sao đột nhiên lại muốn xuất chinh?Nàng vội vàng về Vương phủ thì nhìn thấy Triệu Tử Tu đã mặc xong khôi giáp, chỉ chờ đợi xuất phát.Nếu không phải ám vệ vô tình để lộ tin tức thì có phải là nàng cũng sẽ không thể gặp được hắn không? Nam nhân này thật đáng chết!"Sao chàng có thể đi như vậy?" Nàng hung tợn hỏi hắn, nhưng hắn lại cười không đứng đắn."Đồ ngốc, cũng không phải là không trở lại? Chỉ đi ra ngoài đánh trận thôi!" Nàng không phải là tiểu nữ nhân, nàng sẽ không khóc lóc níu kéo hắn, nhưng trong lòng vẫn có chút luyến tiếc."Ta không nỡ xa chàng!" Nàng trả lời thẳng thắn, quả thật là không nỡ để hắn đi như vậy, hơn nữa trên chiến trường không biết an nguy ra sao."Ta biết nàng không nỡ nên đêm nay đừng đến Vạn Xuân Các, ở nhà với ta."Hôm nay là ngày bọn họ ly biệt.Bạch Hiểu Tình không phải người ngốc, nàng là người biết nặng nhẹ cho nên sau khi hắn nói như vậy nàng liền nhẹ nhàng gật đầu.Triệu Tử Tu cũng không giấu được cảm xúc nữa ôm nữ nhân mình yêu vào lòng, diẽn*dann&lle3

Edit: susublue

Bởi vì cần được chỉnh đốn, cho nên Bạch Hiểu Tình đang sửa sang lại từng bước...

Trong lâu tổng cộng có hai trăm năm mươi bảy cô nương, cho nên nàng muốn biết nguyện vọng của từng người.

Cho nên nàng dùng giấy để thực hiện nhiệm vụ gian khổ này, sau đó để người làm xét duyệt, xem suy nghĩ của các cô nương.

Nàng nghĩ bán thân thì nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền cho nên vì mưu sinh bọn họ sẽ không dừng lại, như vậy lúc nàng huấn luyện thì những người này có thể giao dịch.

Nhưng có vài chỗ còn cần phải cải thiện, cho nên bắt đầu điều chỉnh từ đây là tốt nhất.

Nàng suy nghĩ, sau đó để Thẩm Vạn Xuân phát mấy tờ giấy này xuống, sau đó bắt đầu lên kế hoạch mới, rồi đợi biết suy nghĩ của các nàng.

"Thẩm lão bản, ngươi không cần nghi ngờ việc ta làm, ngươi làm xong thì sẽ biết tại sao!" Nàng bình tĩnh nói, như đã liệu trước hắn sẽ đến hỏi nàng lý do vậy.

"Được, ta mỏi mắt mong chờ!"

Thẩm Vạn Xuân đi xuống, tuy rằng chuyện hôm nay hắn cảm thấy kỳ lạ, nhưng quan trọng nhất vẫn là làm theo lời Bạch Hiểu Tình lời, sau đó nhìn xem thử nàng có bản lĩnh gì.

Nguyên tắc làm việc của Bạch Hiểu Tình chính là bố trí mọi việc hoàn hảo sau đó lại lại suy nghĩ bước tiếp theo, nàng lên ý tưởng cho toàn bộ kế hoạch.

Nhưng nghe thấy tin Lệ Vương muốn xuất chinh lại làm nàng chấn động, sao đột nhiên lại muốn xuất chinh?

Nàng vội vàng về Vương phủ thì nhìn thấy Triệu Tử Tu đã mặc xong khôi giáp, chỉ chờ đợi xuất phát.

Nếu không phải ám vệ vô tình để lộ tin tức thì có phải là nàng cũng sẽ không thể gặp được hắn không? Nam nhân này thật đáng chết!

"Sao chàng có thể đi như vậy?" Nàng hung tợn hỏi hắn, nhưng hắn lại cười không đứng đắn.

"Đồ ngốc, cũng không phải là không trở lại? Chỉ đi ra ngoài đánh trận thôi!" Nàng không phải là tiểu nữ nhân, nàng sẽ không khóc lóc níu kéo hắn, nhưng trong lòng vẫn có chút luyến tiếc.

"Ta không nỡ xa chàng!" Nàng trả lời thẳng thắn, quả thật là không nỡ để hắn đi như vậy, hơn nữa trên chiến trường không biết an nguy ra sao.

"Ta biết nàng không nỡ nên đêm nay đừng đến Vạn Xuân Các, ở nhà với ta."Hôm nay là ngày bọn họ ly biệt.

Bạch Hiểu Tình không phải người ngốc, nàng là người biết nặng nhẹ cho nên sau khi hắn nói như vậy nàng liền nhẹ nhàng gật đầu.

Triệu Tử Tu cũng không giấu được cảm xúc nữa ôm nữ nhân mình yêu vào lòng, diẽn*dann&lle3

Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn NhuTác giả: Hôi Sắc VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm! Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ! Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi! Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân. Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô. Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ. Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả… Edit: susublueBởi vì cần được chỉnh đốn, cho nên Bạch Hiểu Tình đang sửa sang lại từng bước...Trong lâu tổng cộng có hai trăm năm mươi bảy cô nương, cho nên nàng muốn biết nguyện vọng của từng người.Cho nên nàng dùng giấy để thực hiện nhiệm vụ gian khổ này, sau đó để người làm xét duyệt, xem suy nghĩ của các cô nương.Nàng nghĩ bán thân thì nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền cho nên vì mưu sinh bọn họ sẽ không dừng lại, như vậy lúc nàng huấn luyện thì những người này có thể giao dịch.Nhưng có vài chỗ còn cần phải cải thiện, cho nên bắt đầu điều chỉnh từ đây là tốt nhất.Nàng suy nghĩ, sau đó để Thẩm Vạn Xuân phát mấy tờ giấy này xuống, sau đó bắt đầu lên kế hoạch mới, rồi đợi biết suy nghĩ của các nàng."Thẩm lão bản, ngươi không cần nghi ngờ việc ta làm, ngươi làm xong thì sẽ biết tại sao!" Nàng bình tĩnh nói, như đã liệu trước hắn sẽ đến hỏi nàng lý do vậy."Được, ta mỏi mắt mong chờ!"Thẩm Vạn Xuân đi xuống, tuy rằng chuyện hôm nay hắn cảm thấy kỳ lạ, nhưng quan trọng nhất vẫn là làm theo lời Bạch Hiểu Tình lời, sau đó nhìn xem thử nàng có bản lĩnh gì.Nguyên tắc làm việc của Bạch Hiểu Tình chính là bố trí mọi việc hoàn hảo sau đó lại lại suy nghĩ bước tiếp theo, nàng lên ý tưởng cho toàn bộ kế hoạch.Nhưng nghe thấy tin Lệ Vương muốn xuất chinh lại làm nàng chấn động, sao đột nhiên lại muốn xuất chinh?Nàng vội vàng về Vương phủ thì nhìn thấy Triệu Tử Tu đã mặc xong khôi giáp, chỉ chờ đợi xuất phát.Nếu không phải ám vệ vô tình để lộ tin tức thì có phải là nàng cũng sẽ không thể gặp được hắn không? Nam nhân này thật đáng chết!"Sao chàng có thể đi như vậy?" Nàng hung tợn hỏi hắn, nhưng hắn lại cười không đứng đắn."Đồ ngốc, cũng không phải là không trở lại? Chỉ đi ra ngoài đánh trận thôi!" Nàng không phải là tiểu nữ nhân, nàng sẽ không khóc lóc níu kéo hắn, nhưng trong lòng vẫn có chút luyến tiếc."Ta không nỡ xa chàng!" Nàng trả lời thẳng thắn, quả thật là không nỡ để hắn đi như vậy, hơn nữa trên chiến trường không biết an nguy ra sao."Ta biết nàng không nỡ nên đêm nay đừng đến Vạn Xuân Các, ở nhà với ta."Hôm nay là ngày bọn họ ly biệt.Bạch Hiểu Tình không phải người ngốc, nàng là người biết nặng nhẹ cho nên sau khi hắn nói như vậy nàng liền nhẹ nhàng gật đầu.Triệu Tử Tu cũng không giấu được cảm xúc nữa ôm nữ nhân mình yêu vào lòng, diẽn*dann&lle3

Chương 147: Thay đổi