Trong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có…
Chương 189: Ngàn dặm tìm chồng
Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Vệ Lai toát mồ hôi lạnh.“Thì ra đây là huynh lấy muội muội của mình để thực hiện giao dịch!”“Không phải muội muội ta còn đi theo người khác hợp sức lừa ca ca mình!”“Khi đó muội còn không biết mình là muội muội của huynh! Bây giờ biết rồi không phải là đã lập tức chạy đến đây nói cho huynh sao!”“Vậy làm sao bây giờ?” Hoắc Thiên Trạm trêu nàng, “Thế quyết nghị ta và thái tử Liêu Hán nói tối qua hủy đi vậy, giao dịch này không làm nữa nhé?”“Vậy không được!” Vệ Lai bật dậy, “Huynh dám! Không sợ ta đưa hậu cung của huynh đi à!”“Sợ!” Hoắc Thiên Trạm nói thật, nha đầu này nói muốn đưa hậu cung của hắn đi, thật sự không phải là việc gì khó. “Chỉ đổi lại giao dịch, Ánh Nhi, kế hoạch muội xuất cung phải hoãn lại rồi.”“Hả?” Vệ Lai nhíu mày, “Tại sao?”“Hừ!” Hoắc Thiên Trạm hơi giận, “Đừng cho là ta không biết ý định của muội! Muốn ngàn dặm tìm chồng ra chiến trường sao? Muội nghĩ hay lắm!”Vệ Lai suýt sặc nước miếng, ngàn dặm tìm chồng? Mệt hắn nói được.“Muội ngoan ngoãn ở lại cung cho ta!” Hoắc Thiên Trạm trầm giọng xuống. “Tiểu nha đầu đi theo thái tử Liêu Hán kia cho muội giữ lại, hai người ở Cung Ánh Tuyền thích lăn qua lăn lại thế nào cũng được, nhưng ta không cho phép xuất cung ra chiến trường!”“Thật ra huynh muốn nhốt ta!” Vệ Lai trợn mắt, “Ngay cả Sơn Linh cũng bị nhốt?”“Không phải là nhốt!” Hoắc Thiên Trạm đi đi lại lại hai vòng trong phòng, sau đó giơ tay, nói. “Không thể để muội ra chiến trường! Ta nói bao nhiêu lần rồi, dẫn binh đánh giặc là chuyện của đàn ông, muội đi làm gì!”“Không phải ta đi đánh giặc, sao huynh lại chỉ nghĩ ta xuất cung sẽ đến chiến trường, nhỡ đâu ta và Sơn Linh đi tìm chỗ nào chờ hắn, ta...”“Muội nói dối không thấy trái lương tâm hả?” Hoắc Thiên Trạm giận đến mức lấy ngón tay đâm trán nàng. “Muội cho rằng ta không nhận ra được cái ý nghĩ vớ vẩn này sao? Ánh Nhi, không phải ta nhốt muội, muội ở trong cung thích làm gì thì làm, muốn ra khỏi cung đi dạo trong thành Sở Đô cũng được. Nhưng không thể chạy đến chiến trường! Cho dù không phải muội dẫn binh đánh giặc, nhưng ở đó có nhiều nguy hiểm muội biết không? Sao ta có thể yên tâm để muội đâm đầu vào chỗ đấy?”
Vệ Lai toát mồ hôi lạnh.
“Thì ra đây là huynh lấy muội muội của mình để thực hiện giao dịch!”
“Không phải muội muội ta còn đi theo người khác hợp sức lừa ca ca mình!”
“Khi đó muội còn không biết mình là muội muội của huynh! Bây giờ biết rồi không phải là đã lập tức chạy đến đây nói cho huynh sao!”
“Vậy làm sao bây giờ?” Hoắc Thiên Trạm trêu nàng, “Thế quyết nghị ta và thái tử Liêu Hán nói tối qua hủy đi vậy, giao dịch này không làm nữa nhé?”
“Vậy không được!” Vệ Lai bật dậy, “Huynh dám! Không sợ ta đưa hậu cung của huynh đi à!”
“Sợ!” Hoắc Thiên Trạm nói thật, nha đầu này nói muốn đưa hậu cung của hắn đi, thật sự không phải là việc gì khó. “Chỉ đổi lại giao dịch, Ánh Nhi, kế hoạch muội xuất cung phải hoãn lại rồi.”
“Hả?” Vệ Lai nhíu mày, “Tại sao?”
“Hừ!” Hoắc Thiên Trạm hơi giận, “Đừng cho là ta không biết ý định của muội! Muốn ngàn dặm tìm chồng ra chiến trường sao? Muội nghĩ hay lắm!”
Vệ Lai suýt sặc nước miếng, ngàn dặm tìm chồng? Mệt hắn nói được.
“Muội ngoan ngoãn ở lại cung cho ta!” Hoắc Thiên Trạm trầm giọng xuống. “Tiểu nha đầu đi theo thái tử Liêu Hán kia cho muội giữ lại, hai người ở Cung Ánh Tuyền thích lăn qua lăn lại thế nào cũng được, nhưng ta không cho phép xuất cung ra chiến trường!”
“Thật ra huynh muốn nhốt ta!” Vệ Lai trợn mắt, “Ngay cả Sơn Linh cũng bị nhốt?”
“Không phải là nhốt!” Hoắc Thiên Trạm đi đi lại lại hai vòng trong phòng, sau đó giơ tay, nói. “Không thể để muội ra chiến trường! Ta nói bao nhiêu lần rồi, dẫn binh đánh giặc là chuyện của đàn ông, muội đi làm gì!”
“Không phải ta đi đánh giặc, sao huynh lại chỉ nghĩ ta xuất cung sẽ đến chiến trường, nhỡ đâu ta và Sơn Linh đi tìm chỗ nào chờ hắn, ta...”
“Muội nói dối không thấy trái lương tâm hả?” Hoắc Thiên Trạm giận đến mức lấy ngón tay đâm trán nàng. “Muội cho rằng ta không nhận ra được cái ý nghĩ vớ vẩn này sao? Ánh Nhi, không phải ta nhốt muội, muội ở trong cung thích làm gì thì làm, muốn ra khỏi cung đi dạo trong thành Sở Đô cũng được. Nhưng không thể chạy đến chiến trường! Cho dù không phải muội dẫn binh đánh giặc, nhưng ở đó có nhiều nguy hiểm muội biết không? Sao ta có thể yên tâm để muội đâm đầu vào chỗ đấy?”
Ái Phi Trẫm Là Đặc CôngTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong phòng thẩm vấn thuộc ngành tình báo tại một quốc gia nào đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bị trói chặt trên ghế điện. Thỉnh thoảng còn có dòng điện le lói b*n r* tán loạn, thế nhưng khuôn mặt đó vẫn không hề yếu thế mà còn cố nở nụ cười vặn vẹo. “Khai ra người tiếp theo, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại đưa em trở về nước!” Tiếng nói phát ra từ miệng một người đàn ông tóc vàng ở phía đối diện với cô. Cô gái trên ghế điện phá lên cười sang sảng, giống như đối phương đang nói một câu chuyện thật buồn cười. Đôi mắt đặc biệt quyến rũ nhìn theo người đàn ông đứng dậy thoáng ngước lên, ngay sau đó cất lên giọng khàn khàn đã rất suy yếu nói: “Anh đang nói gì vậy? Vệ Lai nghe không hiểu!” “Nghe không hiểu sao?” Người đàn ông ấy chỉ nhướng nhẹ lông mày nói, “Vệ Lai, đặc công nước X, làm việc cho tổ hành động khu A, mã số là 009, biệt hiệu Đoạt Mệnh: Cùng Tia Chớp, Bò Cạp, Ly Miêu* hoạt động với tên Tứ Đại Vương Giả!” (*con Báo) “Ôh! Học bài thật là tỉ mỉ!” Vẻ mặt cô gái cũng không có… Vệ Lai toát mồ hôi lạnh.“Thì ra đây là huynh lấy muội muội của mình để thực hiện giao dịch!”“Không phải muội muội ta còn đi theo người khác hợp sức lừa ca ca mình!”“Khi đó muội còn không biết mình là muội muội của huynh! Bây giờ biết rồi không phải là đã lập tức chạy đến đây nói cho huynh sao!”“Vậy làm sao bây giờ?” Hoắc Thiên Trạm trêu nàng, “Thế quyết nghị ta và thái tử Liêu Hán nói tối qua hủy đi vậy, giao dịch này không làm nữa nhé?”“Vậy không được!” Vệ Lai bật dậy, “Huynh dám! Không sợ ta đưa hậu cung của huynh đi à!”“Sợ!” Hoắc Thiên Trạm nói thật, nha đầu này nói muốn đưa hậu cung của hắn đi, thật sự không phải là việc gì khó. “Chỉ đổi lại giao dịch, Ánh Nhi, kế hoạch muội xuất cung phải hoãn lại rồi.”“Hả?” Vệ Lai nhíu mày, “Tại sao?”“Hừ!” Hoắc Thiên Trạm hơi giận, “Đừng cho là ta không biết ý định của muội! Muốn ngàn dặm tìm chồng ra chiến trường sao? Muội nghĩ hay lắm!”Vệ Lai suýt sặc nước miếng, ngàn dặm tìm chồng? Mệt hắn nói được.“Muội ngoan ngoãn ở lại cung cho ta!” Hoắc Thiên Trạm trầm giọng xuống. “Tiểu nha đầu đi theo thái tử Liêu Hán kia cho muội giữ lại, hai người ở Cung Ánh Tuyền thích lăn qua lăn lại thế nào cũng được, nhưng ta không cho phép xuất cung ra chiến trường!”“Thật ra huynh muốn nhốt ta!” Vệ Lai trợn mắt, “Ngay cả Sơn Linh cũng bị nhốt?”“Không phải là nhốt!” Hoắc Thiên Trạm đi đi lại lại hai vòng trong phòng, sau đó giơ tay, nói. “Không thể để muội ra chiến trường! Ta nói bao nhiêu lần rồi, dẫn binh đánh giặc là chuyện của đàn ông, muội đi làm gì!”“Không phải ta đi đánh giặc, sao huynh lại chỉ nghĩ ta xuất cung sẽ đến chiến trường, nhỡ đâu ta và Sơn Linh đi tìm chỗ nào chờ hắn, ta...”“Muội nói dối không thấy trái lương tâm hả?” Hoắc Thiên Trạm giận đến mức lấy ngón tay đâm trán nàng. “Muội cho rằng ta không nhận ra được cái ý nghĩ vớ vẩn này sao? Ánh Nhi, không phải ta nhốt muội, muội ở trong cung thích làm gì thì làm, muốn ra khỏi cung đi dạo trong thành Sở Đô cũng được. Nhưng không thể chạy đến chiến trường! Cho dù không phải muội dẫn binh đánh giặc, nhưng ở đó có nhiều nguy hiểm muội biết không? Sao ta có thể yên tâm để muội đâm đầu vào chỗ đấy?”