"Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm! Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ! Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi! Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân. Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô. Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ. Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả…
Chương 150: Người lạ đột kích
Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn NhuTác giả: Hôi Sắc VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm! Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ! Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi! Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân. Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô. Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ. Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả… Edit: susublueLúc Bạch Hiểu Tình mới buông lá thư thì thấy có một người xuất hiện trong phòng không biết từ khi nào."Phượng Nghiêu, sao lại là ngươi?" Bạch Hiểu Tình không dám tin nhìn người đứng trước mắt, hắn vào bằng cách nào?Nhìn thấy Bạch Hiểu Tình kinh ngạc, Phượng Nghiêu cũng không thấy ngạc nhiên.Dù sao nàng không biết được là hắn thích tới đây, khi hắn đã thấy được màn biểu diễn của nàng, thật sự là ngoài dự kiến của hắn, đây đúng là Bạch Hiểu Tình mà hắn biết sao? Sao lại cảm thấy khó hiểu như vậy.Nhưng điều khiến hắn cảm thấy kỳ quái là ý tưởng cải cách của nàng, thật sự quá khó tin, những thứ ở đây đều do một tay nàng tạo ra.Nàng thật sự chỉ thay đổi bản thân thôi sao? Nếu vậy, vì sao trước kia nàng không làm như thế?Những điều khác thường của nàng khiến hắn cho rằng đây là một người khác, rốt cục nàng là ai? Hắn tự hỏi vô số lần nhưng lại không có kết quả gì."Ngươi cũng không nghĩ ta sẽ đến tìm ngươi đúng không? Thật ra ta cũng không nghĩ tới, nhưng ta lại tự giác đi tìm ngươi!" Phượng Nghiêu nói rất lạnh nhạt, nhưng không ai biết thật ra trong lòng hắn đã dâng trào mãnh liệt, bởi vì hắn thật sự không thể nghĩ ra được lý do nào hay hơn để đến gặp nàng."Cũng tốt, ngươi ngồi xuống uống chén trà đi!" Nàng nên nói cái gì đó, nhưng nàng lại không biết, chỉ biết mời hắn uống chén trà thôi, dù sao người ta cũng là khách, nhưng nếu ám vệ báo cáo cho Triệu Tử Tu biết thì sợ là bình dấm chua lại bắt đầu bể nữa, cho nên vẫn phải giữ khoảng cách."Ta không biết là giữa chúng ta phải giữ khoảng cách xa như vậy, ngươi không thể đến gần hơn một chút sao?" Phượng Nghiêu nói rất ủy khuất, sao trước kia hắn không cảm thấy nàng mê người như vậy chứ?Nhưng khiến hắn cảm thấy tức giận là nàng lại lựa chọn yêu Triệu Tử Tu, đây là việc hắn không hề nghĩ tới."Giữa chúng ta cũng không thân đến mức đó, cho nên vẫn giữ khoảng cách xa một chút thì sẽ tốt hơn!" Nàng nhàn nhạt cự tuyệt, không muốn để cho mọi chuyện trở nên quá phức tạp, bởi vì quá phức tạp nên nàng không biết giải quyết thế nào, nàng không phải là người thích phiền phức.Trong mắt Phượng Nghiêu có rất nhiều cảm xúc, nàng không phải không biết, chỉ lựa chọn lảng tránh mà thôi, ngay từ đầu đã lựa chọn như vậy rồi thì không nên làm ra chuyện khiến mình hối hận, như vậy đối với ai cũng công bằng."Ngươi đang trốn tránh ta sao?" Hắn nói rất chắc chắn, bởi vì hắn có thể đọc ra ý đó trong mắt nàng."Xem như là vậy đi!" Nàng nhẹ nhàng trả lời bâng quơ, bởi vì không biết nên trả lời thế nào, cho nên mới càng phải nắm chắc vận mệnh của mình, không nên khiến mình hoang mang.“ Ngươi giỏi lắm, không ngờ ta lại thích ngươi!" Không biết vì sao hắn lại vội vàng nói rõ tâm ý của bản thân như vậy, biết rõ nàng đã là nữ nhân của Triệu Tử Tu nhưng vẫn cứ muốn đi trêu chọc nàng."Ngươi muốn nói gì, ta đều biết nhưng ta không xứng với ngươi, ngươi có thể tìm được người tốt với ngươi hơn!" Nàng nhàn nhạt trả lời, vốn không hề động tâm vì những lời nói của Phượng Nghiêu mà chỉ cảm thấy khá xúc động, diẽn(dan
Edit: susublue
Lúc Bạch Hiểu Tình mới buông lá thư thì thấy có một người xuất hiện trong phòng không biết từ khi nào.
"Phượng Nghiêu, sao lại là ngươi?" Bạch Hiểu Tình không dám tin nhìn người đứng trước mắt, hắn vào bằng cách nào?
Nhìn thấy Bạch Hiểu Tình kinh ngạc, Phượng Nghiêu cũng không thấy ngạc nhiên.
Dù sao nàng không biết được là hắn thích tới đây, khi hắn đã thấy được màn biểu diễn của nàng, thật sự là ngoài dự kiến của hắn, đây đúng là Bạch Hiểu Tình mà hắn biết sao? Sao lại cảm thấy khó hiểu như vậy.
Nhưng điều khiến hắn cảm thấy kỳ quái là ý tưởng cải cách của nàng, thật sự quá khó tin, những thứ ở đây đều do một tay nàng tạo ra.
Nàng thật sự chỉ thay đổi bản thân thôi sao? Nếu vậy, vì sao trước kia nàng không làm như thế?
Những điều khác thường của nàng khiến hắn cho rằng đây là một người khác, rốt cục nàng là ai? Hắn tự hỏi vô số lần nhưng lại không có kết quả gì.
"Ngươi cũng không nghĩ ta sẽ đến tìm ngươi đúng không? Thật ra ta cũng không nghĩ tới, nhưng ta lại tự giác đi tìm ngươi!" Phượng Nghiêu nói rất lạnh nhạt, nhưng không ai biết thật ra trong lòng hắn đã dâng trào mãnh liệt, bởi vì hắn thật sự không thể nghĩ ra được lý do nào hay hơn để đến gặp nàng.
"Cũng tốt, ngươi ngồi xuống uống chén trà đi!" Nàng nên nói cái gì đó, nhưng nàng lại không biết, chỉ biết mời hắn uống chén trà thôi, dù sao người ta cũng là khách, nhưng nếu ám vệ báo cáo cho Triệu Tử Tu biết thì sợ là bình dấm chua lại bắt đầu bể nữa, cho nên vẫn phải giữ khoảng cách.
"Ta không biết là giữa chúng ta phải giữ khoảng cách xa như vậy, ngươi không thể đến gần hơn một chút sao?" Phượng Nghiêu nói rất ủy khuất, sao trước kia hắn không cảm thấy nàng mê người như vậy chứ?
Nhưng khiến hắn cảm thấy tức giận là nàng lại lựa chọn yêu Triệu Tử Tu, đây là việc hắn không hề nghĩ tới.
"Giữa chúng ta cũng không thân đến mức đó, cho nên vẫn giữ khoảng cách xa một chút thì sẽ tốt hơn!" Nàng nhàn nhạt cự tuyệt, không muốn để cho mọi chuyện trở nên quá phức tạp, bởi vì quá phức tạp nên nàng không biết giải quyết thế nào, nàng không phải là người thích phiền phức.
Trong mắt Phượng Nghiêu có rất nhiều cảm xúc, nàng không phải không biết, chỉ lựa chọn lảng tránh mà thôi, ngay từ đầu đã lựa chọn như vậy rồi thì không nên làm ra chuyện khiến mình hối hận, như vậy đối với ai cũng công bằng.
"Ngươi đang trốn tránh ta sao?" Hắn nói rất chắc chắn, bởi vì hắn có thể đọc ra ý đó trong mắt nàng.
"Xem như là vậy đi!" Nàng nhẹ nhàng trả lời bâng quơ, bởi vì không biết nên trả lời thế nào, cho nên mới càng phải nắm chắc vận mệnh của mình, không nên khiến mình hoang mang.
“ Ngươi giỏi lắm, không ngờ ta lại thích ngươi!" Không biết vì sao hắn lại vội vàng nói rõ tâm ý của bản thân như vậy, biết rõ nàng đã là nữ nhân của Triệu Tử Tu nhưng vẫn cứ muốn đi trêu chọc nàng.
"Ngươi muốn nói gì, ta đều biết nhưng ta không xứng với ngươi, ngươi có thể tìm được người tốt với ngươi hơn!" Nàng nhàn nhạt trả lời, vốn không hề động tâm vì những lời nói của Phượng Nghiêu mà chỉ cảm thấy khá xúc động, diẽn(dan
Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn NhuTác giả: Hôi Sắc VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm! Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ! Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi! Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân. Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô. Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ. Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả… Edit: susublueLúc Bạch Hiểu Tình mới buông lá thư thì thấy có một người xuất hiện trong phòng không biết từ khi nào."Phượng Nghiêu, sao lại là ngươi?" Bạch Hiểu Tình không dám tin nhìn người đứng trước mắt, hắn vào bằng cách nào?Nhìn thấy Bạch Hiểu Tình kinh ngạc, Phượng Nghiêu cũng không thấy ngạc nhiên.Dù sao nàng không biết được là hắn thích tới đây, khi hắn đã thấy được màn biểu diễn của nàng, thật sự là ngoài dự kiến của hắn, đây đúng là Bạch Hiểu Tình mà hắn biết sao? Sao lại cảm thấy khó hiểu như vậy.Nhưng điều khiến hắn cảm thấy kỳ quái là ý tưởng cải cách của nàng, thật sự quá khó tin, những thứ ở đây đều do một tay nàng tạo ra.Nàng thật sự chỉ thay đổi bản thân thôi sao? Nếu vậy, vì sao trước kia nàng không làm như thế?Những điều khác thường của nàng khiến hắn cho rằng đây là một người khác, rốt cục nàng là ai? Hắn tự hỏi vô số lần nhưng lại không có kết quả gì."Ngươi cũng không nghĩ ta sẽ đến tìm ngươi đúng không? Thật ra ta cũng không nghĩ tới, nhưng ta lại tự giác đi tìm ngươi!" Phượng Nghiêu nói rất lạnh nhạt, nhưng không ai biết thật ra trong lòng hắn đã dâng trào mãnh liệt, bởi vì hắn thật sự không thể nghĩ ra được lý do nào hay hơn để đến gặp nàng."Cũng tốt, ngươi ngồi xuống uống chén trà đi!" Nàng nên nói cái gì đó, nhưng nàng lại không biết, chỉ biết mời hắn uống chén trà thôi, dù sao người ta cũng là khách, nhưng nếu ám vệ báo cáo cho Triệu Tử Tu biết thì sợ là bình dấm chua lại bắt đầu bể nữa, cho nên vẫn phải giữ khoảng cách."Ta không biết là giữa chúng ta phải giữ khoảng cách xa như vậy, ngươi không thể đến gần hơn một chút sao?" Phượng Nghiêu nói rất ủy khuất, sao trước kia hắn không cảm thấy nàng mê người như vậy chứ?Nhưng khiến hắn cảm thấy tức giận là nàng lại lựa chọn yêu Triệu Tử Tu, đây là việc hắn không hề nghĩ tới."Giữa chúng ta cũng không thân đến mức đó, cho nên vẫn giữ khoảng cách xa một chút thì sẽ tốt hơn!" Nàng nhàn nhạt cự tuyệt, không muốn để cho mọi chuyện trở nên quá phức tạp, bởi vì quá phức tạp nên nàng không biết giải quyết thế nào, nàng không phải là người thích phiền phức.Trong mắt Phượng Nghiêu có rất nhiều cảm xúc, nàng không phải không biết, chỉ lựa chọn lảng tránh mà thôi, ngay từ đầu đã lựa chọn như vậy rồi thì không nên làm ra chuyện khiến mình hối hận, như vậy đối với ai cũng công bằng."Ngươi đang trốn tránh ta sao?" Hắn nói rất chắc chắn, bởi vì hắn có thể đọc ra ý đó trong mắt nàng."Xem như là vậy đi!" Nàng nhẹ nhàng trả lời bâng quơ, bởi vì không biết nên trả lời thế nào, cho nên mới càng phải nắm chắc vận mệnh của mình, không nên khiến mình hoang mang.“ Ngươi giỏi lắm, không ngờ ta lại thích ngươi!" Không biết vì sao hắn lại vội vàng nói rõ tâm ý của bản thân như vậy, biết rõ nàng đã là nữ nhân của Triệu Tử Tu nhưng vẫn cứ muốn đi trêu chọc nàng."Ngươi muốn nói gì, ta đều biết nhưng ta không xứng với ngươi, ngươi có thể tìm được người tốt với ngươi hơn!" Nàng nhàn nhạt trả lời, vốn không hề động tâm vì những lời nói của Phượng Nghiêu mà chỉ cảm thấy khá xúc động, diẽn(dan