Ngồi ở trước bàn làm việc, thở dài nhìn về phía màn ảnh máy vi tính một cái, lại một bạn học thời đại học gọi điện thoại nói cho nàng biết người ta sắp kết hôn! Hôm nay không biết là lần thứ mấy nàng thở dài, đồng nghiệp bên cạnh ghé mắt nhìn nàng. "Tiểu Y! Thế nào?" Một nam đồng nghiệp tốt bụng tới an ủi nàng, nói là an ủi nhưng thật ra đứng ở phía trên nàng mắt nhìn xuống cảnh sắc trước ngực nàng. Cảm giác được ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm, Thủy Liên Y ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt đắm đuối của nam đồng nghiệp. Không nhịn được cảm thấy ghê tởm, dùng cánh tay ngăn trở áo sơ mi coi như bảo thủ của mình. "Không có sao! Cám ơn quan tâm! Ta đến phòng rửa tay!" Thủy Liên Y đứng lên vọt vào phòng rửa tay nơi xa. Nàng vừa rời đi, trong phòng làm việc bắt đầu nghị luận ầm ĩ. "Cậy vào vẻ thùy mị của mình mà phóng điện loạn lên!" Đồng nghiệp nữ A nói như thế, miệng đầy vị chua. "Đúng là vậy! Ánh mắt nam đồng chuyện trong công ty nhìn nàng đều không đúng! Cậy vào chỗ đó của mình là cup D…

Chương 19: Vì sao không bình đẳng

Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu!!Tác giả: Dạ Vũ Khuynh ThànhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgồi ở trước bàn làm việc, thở dài nhìn về phía màn ảnh máy vi tính một cái, lại một bạn học thời đại học gọi điện thoại nói cho nàng biết người ta sắp kết hôn! Hôm nay không biết là lần thứ mấy nàng thở dài, đồng nghiệp bên cạnh ghé mắt nhìn nàng. "Tiểu Y! Thế nào?" Một nam đồng nghiệp tốt bụng tới an ủi nàng, nói là an ủi nhưng thật ra đứng ở phía trên nàng mắt nhìn xuống cảnh sắc trước ngực nàng. Cảm giác được ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm, Thủy Liên Y ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt đắm đuối của nam đồng nghiệp. Không nhịn được cảm thấy ghê tởm, dùng cánh tay ngăn trở áo sơ mi coi như bảo thủ của mình. "Không có sao! Cám ơn quan tâm! Ta đến phòng rửa tay!" Thủy Liên Y đứng lên vọt vào phòng rửa tay nơi xa. Nàng vừa rời đi, trong phòng làm việc bắt đầu nghị luận ầm ĩ. "Cậy vào vẻ thùy mị của mình mà phóng điện loạn lên!" Đồng nghiệp nữ A nói như thế, miệng đầy vị chua. "Đúng là vậy! Ánh mắt nam đồng chuyện trong công ty nhìn nàng đều không đúng! Cậy vào chỗ đó của mình là cup D… Thủy Liên Y nhìn Sở Mị Dạ một cái."Một nữ tử, lớn lên cực kỳ xấu! Căn bản là không ai thèm lấy, cho nên nàng hy vọng mình bị lừa bán. Rốt cục có một ngày mơ ước của nàng trở thành sự thật, bị lừa bán rồi! Nhưng nửa tháng cũng bán không được. Vừa nhìn nàng trong tay, mỗi ngày còn phải nuôi ăn nuôi ở, bọn cướp bất đắc dĩ đuổi nàng, nàng kiên quyết không xuống xe. Cho nên, bọn cướp cắn răng dậm chân một cái, hướng về phía đồng bọn hô một câu!...... Vương Gia! Ngươi biết hắn hô cái gì không?"Sở Mị Dạ lắc đầu "Hô cái gì?""Bọn cướp hô: "Không cần xe ——!"Sở Mị Dạ "......"Thủy Liên Y thầm nghĩ trong lòng! Hết rồi! Tại sao hắn không cười!Khóe miệng Sở Mị Dạ đột nhiên giơ lên "Nàng kia xấu như vậy?""A...... Vương Gia ngươi cười rồi!" Thủy Liên Y lè lưỡi, haha! Chọc cười hắn, không phải hắn sẽ bỏ qua cho mình sao!Sở Mị Dạ vươn tay kéo nàng vào lòng "Trong đầu vương phi chứa toàn ý tưởng rất kỳ quái! Vì sao từ trước tới giờ bổn vương không biết vậy!"Ách...... Cả người Thủy Liên Y cứng ngắc "Vương Gia! Ta chọc ngươi cười rồi! Ngươi có phải nên buông ta ra, mà không phải ôm ta a?""Chẳng lẽ vương phi không hi vọng bổn vương cưng chiều nàng? Hay là nàng vẫn thủ thân vì nam nhân nàng yêu mến?" Ánh mắt Sở Mị Dạ híp một chút, quanh thân tựa hồ bao phủ một tầng áp suất thấp.Thủy Liên Y cảm thấy hô hấp rất vất vả!"Vương! Vương Gia! Ta không có nam nhân yêu mến! Ta chính là cảm thấy, phát triển quá nhanh! Ta còn không có chuẩn bị tâm lý! Nếu không! Hai chúng ta bắt đầu làm bằng hữu? Ngươi còn không có theo đuổi người ta đâu!""Làm bằng hữu? Theo đuổi?" Sở Mị Dạ thật tò mò từ ngữ kỳ quái của nàng.Thủy Liên Y gật đầu "Một nam một nữ, nhất định phải yêu thương trước, sau đó nước chảy thành sông phát triển trở thành quan hệ người thương, sau đó mới có thể hôn tiếp rồi tới lên giường! Ngươi nhìn! Hai người chúng ta một chút trụ cột yêu thương cũng không có, trực tiếp nhảy vọt phát triển quan hệ lên giường, thật sự không tốt lắm!""Yêu thương?" Sở Mị Dạ cau mày "Chúng ta đã lập gia đình rồi! Bổn vương cưng chìu vương phi của mình có cái gì không được?"Thủy Liên Y nhìn Sở Mị Dạ, tuổi của hắn cũng 23, 24? Thủy Liên Y này 18, 19 tuổi đi? Niên kỷ như vậy ở thời đại nàng vẫn là trẻ con chơi chưa đủ a! Ở chỗ này đã lập gia đình rồi!"Nhưng hôn nhân không tình yêu, chắc chắn sẽ không lâu dài!" Thủy Liên Y đột nhiên tức giận bất bình "Vương Gia, ngươi không cảm thấy mình rất quá đáng sao?""Hả?" Sở Mị Dạ không giải thích được "Bổn vương quá đáng chỗ nào?"Thủy Liên Y vươn tay đâm lồng ngực của hắn"Rõ ràng ngươi cưới ta, lại vứt ta xuống loại địa phương như Túy Phượng viện! Mà ngươi đi tầm hoa vấn liễu! Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy không công bằng sao? Tại sao vận mệnh của ta bị ngươi nắm trong tay? Tại sao ngươi chi phối tất cả của ta! Đều vì nam tôn nữ ti? Hay bởi vì ngươi là Vương Gia?"Ách? Sở Mị Dạ kỳ quái ngôn luận của nàng "Đây là thiên cổ không thay đổi, ở nhà theo cha, xuất giá theo chồng, chồng chết theo con! Vương phi, nàng hẳn đã học qua tam tòng tứ đức!"Tam tòng tứ đức? Thủy Liên Y khinh bỉ!"Những thứ kia là tư tưởng phong kiến dùng để kìm hãm nữ tử! Cái gì nam nhân làm được nữ nhân cũng có thể làm, nữ nhân không phải là vật phẩm phụ thuộc của nam nhân!""Vương phi!" Vẻ mặt Sở Mị Dạ nghiêm túc "Bổn vương không biết nàng đang ở đây nói bậy bạ gì? Bất quá! Lời như vậy, bổn vương không hy vọng nghe được từ trong miệng của nàng! Nhớ kỹ! Nàng là nữ nhân của bổn vương, tất cả của nàng đều là của bổn vương, bao gồm sinh mệnh của nàng!"Thủy Liên Y cắn môi "Ngươi không nói đạo lý! Chẳng lẽ ngươi không thể để cho ta vị trí ngang hàng cùng ngươi sao? Ta...... Không muốn bị làm thành một vật phẩm có thể tùy thời ném bỏ cũng có thể tùy thời bị nhặt về! Ta...... Cũng có tình cảm!"Thấy vành mắt nàng đỏ, cảm thấy thanh âm của nàng nghẹn ngào! Nàng thật sự là quá khác thường! Lời như vậy, trước kia nàng chưa bao giờ dám nói ra khỏi miệng!Sở Mị Dạ không biết vì sao lại sinh ra tình cảm thương tiếc với nàng!

Thủy Liên Y nhìn Sở Mị Dạ một cái.

"Một nữ tử, lớn lên cực kỳ xấu! Căn bản là không ai thèm lấy, cho nên nàng hy vọng mình bị lừa bán. Rốt cục có một ngày mơ ước của nàng trở thành sự thật, bị lừa bán rồi! Nhưng nửa tháng cũng bán không được. Vừa nhìn nàng trong tay, mỗi ngày còn phải nuôi ăn nuôi ở, bọn cướp bất đắc dĩ đuổi nàng, nàng kiên quyết không xuống xe. Cho nên, bọn cướp cắn răng dậm chân một cái, hướng về phía đồng bọn hô một câu!...... Vương Gia! Ngươi biết hắn hô cái gì không?"

Sở Mị Dạ lắc đầu "Hô cái gì?"

"Bọn cướp hô: "Không cần xe ——!"

Sở Mị Dạ "......"

Thủy Liên Y thầm nghĩ trong lòng! Hết rồi! Tại sao hắn không cười!

Khóe miệng Sở Mị Dạ đột nhiên giơ lên "Nàng kia xấu như vậy?"

"A...... Vương Gia ngươi cười rồi!" Thủy Liên Y lè lưỡi, haha! Chọc cười hắn, không phải hắn sẽ bỏ qua cho mình sao!

Sở Mị Dạ vươn tay kéo nàng vào lòng "Trong đầu vương phi chứa toàn ý tưởng rất kỳ quái! Vì sao từ trước tới giờ bổn vương không biết vậy!"

Ách...... Cả người Thủy Liên Y cứng ngắc "Vương Gia! Ta chọc ngươi cười rồi! Ngươi có phải nên buông ta ra, mà không phải ôm ta a?"

"Chẳng lẽ vương phi không hi vọng bổn vương cưng chiều nàng? Hay là nàng vẫn thủ thân vì nam nhân nàng yêu mến?" Ánh mắt Sở Mị Dạ híp một chút, quanh thân tựa hồ bao phủ một tầng áp suất thấp.

Thủy Liên Y cảm thấy hô hấp rất vất vả!

"Vương! Vương Gia! Ta không có nam nhân yêu mến! Ta chính là cảm thấy, phát triển quá nhanh! Ta còn không có chuẩn bị tâm lý! Nếu không! Hai chúng ta bắt đầu làm bằng hữu? Ngươi còn không có theo đuổi người ta đâu!"

"Làm bằng hữu? Theo đuổi?" Sở Mị Dạ thật tò mò từ ngữ kỳ quái của nàng.

Thủy Liên Y gật đầu "Một nam một nữ, nhất định phải yêu thương trước, sau đó nước chảy thành sông phát triển trở thành quan hệ người thương, sau đó mới có thể hôn tiếp rồi tới lên giường! Ngươi nhìn! Hai người chúng ta một chút trụ cột yêu thương cũng không có, trực tiếp nhảy vọt phát triển quan hệ lên giường, thật sự không tốt lắm!"

"Yêu thương?" Sở Mị Dạ cau mày "Chúng ta đã lập gia đình rồi! Bổn vương cưng chìu vương phi của mình có cái gì không được?"

Thủy Liên Y nhìn Sở Mị Dạ, tuổi của hắn cũng 23, 24? Thủy Liên Y này 18, 19 tuổi đi? Niên kỷ như vậy ở thời đại nàng vẫn là trẻ con chơi chưa đủ a! Ở chỗ này đã lập gia đình rồi!

"Nhưng hôn nhân không tình yêu, chắc chắn sẽ không lâu dài!" Thủy Liên Y đột nhiên tức giận bất bình "Vương Gia, ngươi không cảm thấy mình rất quá đáng sao?"

"Hả?" Sở Mị Dạ không giải thích được "Bổn vương quá đáng chỗ nào?"

Thủy Liên Y vươn tay đâm lồng ngực của hắn"Rõ ràng ngươi cưới ta, lại vứt ta xuống loại địa phương như Túy Phượng viện! Mà ngươi đi tầm hoa vấn liễu! Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy không công bằng sao? Tại sao vận mệnh của ta bị ngươi nắm trong tay? Tại sao ngươi chi phối tất cả của ta! Đều vì nam tôn nữ ti? Hay bởi vì ngươi là Vương Gia?"

Ách? Sở Mị Dạ kỳ quái ngôn luận của nàng "Đây là thiên cổ không thay đổi, ở nhà theo cha, xuất giá theo chồng, chồng chết theo con! Vương phi, nàng hẳn đã học qua tam tòng tứ đức!"

Tam tòng tứ đức? Thủy Liên Y khinh bỉ!

"Những thứ kia là tư tưởng phong kiến dùng để kìm hãm nữ tử! Cái gì nam nhân làm được nữ nhân cũng có thể làm, nữ nhân không phải là vật phẩm phụ thuộc của nam nhân!"

"Vương phi!" Vẻ mặt Sở Mị Dạ nghiêm túc "Bổn vương không biết nàng đang ở đây nói bậy bạ gì? Bất quá! Lời như vậy, bổn vương không hy vọng nghe được từ trong miệng của nàng! Nhớ kỹ! Nàng là nữ nhân của bổn vương, tất cả của nàng đều là của bổn vương, bao gồm sinh mệnh của nàng!"

Thủy Liên Y cắn môi "Ngươi không nói đạo lý! Chẳng lẽ ngươi không thể để cho ta vị trí ngang hàng cùng ngươi sao? Ta...... Không muốn bị làm thành một vật phẩm có thể tùy thời ném bỏ cũng có thể tùy thời bị nhặt về! Ta...... Cũng có tình cảm!"

Thấy vành mắt nàng đỏ, cảm thấy thanh âm của nàng nghẹn ngào! Nàng thật sự là quá khác thường! Lời như vậy, trước kia nàng chưa bao giờ dám nói ra khỏi miệng!

Sở Mị Dạ không biết vì sao lại sinh ra tình cảm thương tiếc với nàng!

Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu!!Tác giả: Dạ Vũ Khuynh ThànhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgồi ở trước bàn làm việc, thở dài nhìn về phía màn ảnh máy vi tính một cái, lại một bạn học thời đại học gọi điện thoại nói cho nàng biết người ta sắp kết hôn! Hôm nay không biết là lần thứ mấy nàng thở dài, đồng nghiệp bên cạnh ghé mắt nhìn nàng. "Tiểu Y! Thế nào?" Một nam đồng nghiệp tốt bụng tới an ủi nàng, nói là an ủi nhưng thật ra đứng ở phía trên nàng mắt nhìn xuống cảnh sắc trước ngực nàng. Cảm giác được ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm, Thủy Liên Y ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt đắm đuối của nam đồng nghiệp. Không nhịn được cảm thấy ghê tởm, dùng cánh tay ngăn trở áo sơ mi coi như bảo thủ của mình. "Không có sao! Cám ơn quan tâm! Ta đến phòng rửa tay!" Thủy Liên Y đứng lên vọt vào phòng rửa tay nơi xa. Nàng vừa rời đi, trong phòng làm việc bắt đầu nghị luận ầm ĩ. "Cậy vào vẻ thùy mị của mình mà phóng điện loạn lên!" Đồng nghiệp nữ A nói như thế, miệng đầy vị chua. "Đúng là vậy! Ánh mắt nam đồng chuyện trong công ty nhìn nàng đều không đúng! Cậy vào chỗ đó của mình là cup D… Thủy Liên Y nhìn Sở Mị Dạ một cái."Một nữ tử, lớn lên cực kỳ xấu! Căn bản là không ai thèm lấy, cho nên nàng hy vọng mình bị lừa bán. Rốt cục có một ngày mơ ước của nàng trở thành sự thật, bị lừa bán rồi! Nhưng nửa tháng cũng bán không được. Vừa nhìn nàng trong tay, mỗi ngày còn phải nuôi ăn nuôi ở, bọn cướp bất đắc dĩ đuổi nàng, nàng kiên quyết không xuống xe. Cho nên, bọn cướp cắn răng dậm chân một cái, hướng về phía đồng bọn hô một câu!...... Vương Gia! Ngươi biết hắn hô cái gì không?"Sở Mị Dạ lắc đầu "Hô cái gì?""Bọn cướp hô: "Không cần xe ——!"Sở Mị Dạ "......"Thủy Liên Y thầm nghĩ trong lòng! Hết rồi! Tại sao hắn không cười!Khóe miệng Sở Mị Dạ đột nhiên giơ lên "Nàng kia xấu như vậy?""A...... Vương Gia ngươi cười rồi!" Thủy Liên Y lè lưỡi, haha! Chọc cười hắn, không phải hắn sẽ bỏ qua cho mình sao!Sở Mị Dạ vươn tay kéo nàng vào lòng "Trong đầu vương phi chứa toàn ý tưởng rất kỳ quái! Vì sao từ trước tới giờ bổn vương không biết vậy!"Ách...... Cả người Thủy Liên Y cứng ngắc "Vương Gia! Ta chọc ngươi cười rồi! Ngươi có phải nên buông ta ra, mà không phải ôm ta a?""Chẳng lẽ vương phi không hi vọng bổn vương cưng chiều nàng? Hay là nàng vẫn thủ thân vì nam nhân nàng yêu mến?" Ánh mắt Sở Mị Dạ híp một chút, quanh thân tựa hồ bao phủ một tầng áp suất thấp.Thủy Liên Y cảm thấy hô hấp rất vất vả!"Vương! Vương Gia! Ta không có nam nhân yêu mến! Ta chính là cảm thấy, phát triển quá nhanh! Ta còn không có chuẩn bị tâm lý! Nếu không! Hai chúng ta bắt đầu làm bằng hữu? Ngươi còn không có theo đuổi người ta đâu!""Làm bằng hữu? Theo đuổi?" Sở Mị Dạ thật tò mò từ ngữ kỳ quái của nàng.Thủy Liên Y gật đầu "Một nam một nữ, nhất định phải yêu thương trước, sau đó nước chảy thành sông phát triển trở thành quan hệ người thương, sau đó mới có thể hôn tiếp rồi tới lên giường! Ngươi nhìn! Hai người chúng ta một chút trụ cột yêu thương cũng không có, trực tiếp nhảy vọt phát triển quan hệ lên giường, thật sự không tốt lắm!""Yêu thương?" Sở Mị Dạ cau mày "Chúng ta đã lập gia đình rồi! Bổn vương cưng chìu vương phi của mình có cái gì không được?"Thủy Liên Y nhìn Sở Mị Dạ, tuổi của hắn cũng 23, 24? Thủy Liên Y này 18, 19 tuổi đi? Niên kỷ như vậy ở thời đại nàng vẫn là trẻ con chơi chưa đủ a! Ở chỗ này đã lập gia đình rồi!"Nhưng hôn nhân không tình yêu, chắc chắn sẽ không lâu dài!" Thủy Liên Y đột nhiên tức giận bất bình "Vương Gia, ngươi không cảm thấy mình rất quá đáng sao?""Hả?" Sở Mị Dạ không giải thích được "Bổn vương quá đáng chỗ nào?"Thủy Liên Y vươn tay đâm lồng ngực của hắn"Rõ ràng ngươi cưới ta, lại vứt ta xuống loại địa phương như Túy Phượng viện! Mà ngươi đi tầm hoa vấn liễu! Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy không công bằng sao? Tại sao vận mệnh của ta bị ngươi nắm trong tay? Tại sao ngươi chi phối tất cả của ta! Đều vì nam tôn nữ ti? Hay bởi vì ngươi là Vương Gia?"Ách? Sở Mị Dạ kỳ quái ngôn luận của nàng "Đây là thiên cổ không thay đổi, ở nhà theo cha, xuất giá theo chồng, chồng chết theo con! Vương phi, nàng hẳn đã học qua tam tòng tứ đức!"Tam tòng tứ đức? Thủy Liên Y khinh bỉ!"Những thứ kia là tư tưởng phong kiến dùng để kìm hãm nữ tử! Cái gì nam nhân làm được nữ nhân cũng có thể làm, nữ nhân không phải là vật phẩm phụ thuộc của nam nhân!""Vương phi!" Vẻ mặt Sở Mị Dạ nghiêm túc "Bổn vương không biết nàng đang ở đây nói bậy bạ gì? Bất quá! Lời như vậy, bổn vương không hy vọng nghe được từ trong miệng của nàng! Nhớ kỹ! Nàng là nữ nhân của bổn vương, tất cả của nàng đều là của bổn vương, bao gồm sinh mệnh của nàng!"Thủy Liên Y cắn môi "Ngươi không nói đạo lý! Chẳng lẽ ngươi không thể để cho ta vị trí ngang hàng cùng ngươi sao? Ta...... Không muốn bị làm thành một vật phẩm có thể tùy thời ném bỏ cũng có thể tùy thời bị nhặt về! Ta...... Cũng có tình cảm!"Thấy vành mắt nàng đỏ, cảm thấy thanh âm của nàng nghẹn ngào! Nàng thật sự là quá khác thường! Lời như vậy, trước kia nàng chưa bao giờ dám nói ra khỏi miệng!Sở Mị Dạ không biết vì sao lại sinh ra tình cảm thương tiếc với nàng!

Chương 19: Vì sao không bình đẳng