Tác giả:

Đau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y…

Chương 185: Mất người thân (3)

Cưa Đổ Thượng Thần Băng LãnhTác giả: Vị Hi Sơ HiểuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y… “Ngoài miệng ngươi nói không phải, thế nhưng trong lòng ngươi đã tin, Hạ Thiên Túng, ngươi là con trai của nghịch thần Mục Cảnh Thước!”Hạ Uyển Tình từng bước ép sát, sắc mặt ả dữ tợn, khiến khuôn mặt tái nhợt tăng thêm vài phần đáng sợ.“Mục Cảnh Thước vì mưu phản mà tính kế hại chết phụ hoàng và hoàng hậu, sau đó bức vua thoái vị.”“Hạ Triều Ca cùng Hề Minh Húc xuất hiện, khiến lão ta sắp thành lại bại, ôm hận mà chết. Dù phụ hoàng vừa chết, ngươi liền kế vị, thiên hạ Hạ gia này vẫn mang họ Mục!”“Hạ Thiên Túng, vì một mình ngươi mà chết nhiều người như vậy, kết quả là, ngươi cũng là đồng lõa của Mục Cảnh Thước cướp đoạt giang sơn Hạ gia!”“Ha ha ha... Hạ Thiên Túng, nếu ta là ngươi, nếu ta còn có lương tâm, ta sẽ chẳng không cần mặt mũi mà chiếm lấy vị trí này!”Sắc mặt Hạ Thiên Túng trắng bệch, từng bước lui lại, toàn thân toát mồ hôi lạnh, trong lòng run rẩy.“Tất cả mọi người gạt ngươi, tất cả mọi người vì muốn tốt cho ngươi, chính ngươi liền thật sự ngồi an ổn sao?”“Đủ rồi, ngươi đừng nói nữa!” Hạ Thiên Túng hét lên.Nhưng cảm xúc của Hạ Uyển Tình đã không khống chế được, hai tròng mắt có thêm vài phần điên cuồng, không có một chút ý tứ dừng lại.“Ngươi cho rằng phụ hoàng chết, ngươi kế vị, thuận theo tự nhiên. Sao ngươi không nhìn một chút, hiện tại giang sơn đang trong tay ai!”“Ngươi có ý gì?”“Ta có ý gì? Ngươi không hiểu sao? Lúc trước, Mục Cảnh Thước một tay khống chế toàn bộ triều đình, hoàng cung, kinh đô, trừ một cái danh thái tử thì ngươi còn có cái gì?”“Mục Cảnh Thước tạo phản, là ai thay ngươi bình định? Là Hạ Triều Ca cùng Hề Minh Húc! Ngươi đã làm được gì?”“Hiện tại toàn bộ triều đình, hoàng cung, kinh đô, thậm chí toàn bộ Ly quốc, đều bị khống chế trong tay ai, ngươi không biết sao?”Hô hấp của Hạ Thiên Túng dần dần nhanh lên, toàn bộ đại não đều loạn kêu ong ong.Hắn cảm giác toàn bộ thế giới của mình đều sụp đổ.“Chỉ cần Hề Minh Húc có một ý niệm trong đầu, Hạ Thiên Túng ngươi có thể thắng hắn sao? Hắn muốn đoạt lấy giang sơn này dễ như trở bàn tay.”“Trước đây, Ly quốc còn có Mục Cảnh Thước ngăn được Hề gia, bây giờ Mục Cảnh Thước vừa chết, Hề gia liền trở thành gia tộc đệ nhất rồi!”“Suy nghĩ một chút, mẫu thân Hề Minh Húc chết dưới tay Hạ gia, hắn dựa vào cái gì mà phải thay kẻ thù mình bảo vệ giang sơn này?”Thân thể Hạ Thiên Túng tê liệt ngã xuống, hắn nhắm hai mắt lại, vẻ mặt tuyệt vọng.Từ xưa tới nay, hắn chưa bao giờ bồi dưỡng thế lực cho mình là vì không muốn phụ hoàng khó xử.Ly quốc chỉ có một hoàng tử là hắn, sớm muộn gì hắn cũng sẽ kế vị, tất nhiên không chuẩn bị nhiều như vậy, chỉ chuyên cần một mặt trị quốc.Bây giờ lời Hạ Uyển Tình như một chậu nước lạnh triệt để dội vào hắn.Hạ gia vô hậu, giang sơn đã sớm đổi chủ.Hắn là con trai nghịch thần, hại chết phụ hoàng mẫu hậu thương yêu hắn, hắn còn mặt mũi nào đi kế thừa đế vị?Dù sao cũng đổi chủ, đổi ai mà không được?Đột nhiên, Hạ Thiên Túng cười ha hả, thân thể liên tục lui về phía sau, một mực lui đến tường thành.Hạ Uyển Tình thấy Hạ Thiên Túng đã thất thần, bên khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm, trong lòng có một loại vui vẻ lan tỏa toàn thân.“Chết đi, tốt nhất các ngươi đều chết hết đi!”Ánh mắt Hạ Uyển Tình như một con rắn độc chui vào người Hạ Thiên Túng.Nhưng vào lúc này, tỳ nữ của ả vội vã chạy từ dưới cổng thành tới.“Nhị công chúa, trưởng công chúa chạy về phía này! Đi mau!”Thần sắc Hạ Uyển Tình biến đổi, liếc mắt nhìn Hạ Thiên Túng thất hồn lạc phách, ả vội vã đi xuống cổng thành từ một con đường khác.

“Ngoài miệng ngươi nói không phải, thế nhưng trong lòng ngươi đã tin, Hạ Thiên Túng, ngươi là con trai của nghịch thần Mục Cảnh Thước!”

Hạ Uyển Tình từng bước ép sát, sắc mặt ả dữ tợn, khiến khuôn mặt tái nhợt tăng thêm vài phần đáng sợ.

“Mục Cảnh Thước vì mưu phản mà tính kế hại chết phụ hoàng và hoàng hậu, sau đó bức vua thoái vị.”

“Hạ Triều Ca cùng Hề Minh Húc xuất hiện, khiến lão ta sắp thành lại bại, ôm hận mà chết. Dù phụ hoàng vừa chết, ngươi liền kế vị, thiên hạ Hạ gia này vẫn mang họ Mục!”

“Hạ Thiên Túng, vì một mình ngươi mà chết nhiều người như vậy, kết quả là, ngươi cũng là đồng lõa của Mục Cảnh Thước cướp đoạt giang sơn Hạ gia!”

“Ha ha ha... Hạ Thiên Túng, nếu ta là ngươi, nếu ta còn có lương tâm, ta sẽ chẳng không cần mặt mũi mà chiếm lấy vị trí này!”

Sắc mặt Hạ Thiên Túng trắng bệch, từng bước lui lại, toàn thân toát mồ hôi lạnh, trong lòng run rẩy.

“Tất cả mọi người gạt ngươi, tất cả mọi người vì muốn tốt cho ngươi, chính ngươi liền thật sự ngồi an ổn sao?”

“Đủ rồi, ngươi đừng nói nữa!” Hạ Thiên Túng hét lên.

Nhưng cảm xúc của Hạ Uyển Tình đã không khống chế được, hai tròng mắt có thêm vài phần điên cuồng, không có một chút ý tứ dừng lại.

“Ngươi cho rằng phụ hoàng chết, ngươi kế vị, thuận theo tự nhiên. Sao ngươi không nhìn một chút, hiện tại giang sơn đang trong tay ai!”

“Ngươi có ý gì?”

“Ta có ý gì? Ngươi không hiểu sao? Lúc trước, Mục Cảnh Thước một tay khống chế toàn bộ triều đình, hoàng cung, kinh đô, trừ một cái danh thái tử thì ngươi còn có cái gì?”

“Mục Cảnh Thước tạo phản, là ai thay ngươi bình định? Là Hạ Triều Ca cùng Hề Minh Húc! Ngươi đã làm được gì?”

“Hiện tại toàn bộ triều đình, hoàng cung, kinh đô, thậm chí toàn bộ Ly quốc, đều bị khống chế trong tay ai, ngươi không biết sao?”

Hô hấp của Hạ Thiên Túng dần dần nhanh lên, toàn bộ đại não đều loạn kêu ong ong.

Hắn cảm giác toàn bộ thế giới của mình đều sụp đổ.

“Chỉ cần Hề Minh Húc có một ý niệm trong đầu, Hạ Thiên Túng ngươi có thể thắng hắn sao? Hắn muốn đoạt lấy giang sơn này dễ như trở bàn tay.”

“Trước đây, Ly quốc còn có Mục Cảnh Thước ngăn được Hề gia, bây giờ Mục Cảnh Thước vừa chết, Hề gia liền trở thành gia tộc đệ nhất rồi!”

“Suy nghĩ một chút, mẫu thân Hề Minh Húc chết dưới tay Hạ gia, hắn dựa vào cái gì mà phải thay kẻ thù mình bảo vệ giang sơn này?”

Thân thể Hạ Thiên Túng tê liệt ngã xuống, hắn nhắm hai mắt lại, vẻ mặt tuyệt vọng.

Từ xưa tới nay, hắn chưa bao giờ bồi dưỡng thế lực cho mình là vì không muốn phụ hoàng khó xử.

Ly quốc chỉ có một hoàng tử là hắn, sớm muộn gì hắn cũng sẽ kế vị, tất nhiên không chuẩn bị nhiều như vậy, chỉ chuyên cần một mặt trị quốc.

Bây giờ lời Hạ Uyển Tình như một chậu nước lạnh triệt để dội vào hắn.

Hạ gia vô hậu, giang sơn đã sớm đổi chủ.

Hắn là con trai nghịch thần, hại chết phụ hoàng mẫu hậu thương yêu hắn, hắn còn mặt mũi nào đi kế thừa đế vị?

Dù sao cũng đổi chủ, đổi ai mà không được?

Đột nhiên, Hạ Thiên Túng cười ha hả, thân thể liên tục lui về phía sau, một mực lui đến tường thành.

Hạ Uyển Tình thấy Hạ Thiên Túng đã thất thần, bên khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm, trong lòng có một loại vui vẻ lan tỏa toàn thân.

“Chết đi, tốt nhất các ngươi đều chết hết đi!”

Ánh mắt Hạ Uyển Tình như một con rắn độc chui vào người Hạ Thiên Túng.

Nhưng vào lúc này, tỳ nữ của ả vội vã chạy từ dưới cổng thành tới.

“Nhị công chúa, trưởng công chúa chạy về phía này! Đi mau!”

Thần sắc Hạ Uyển Tình biến đổi, liếc mắt nhìn Hạ Thiên Túng thất hồn lạc phách, ả vội vã đi xuống cổng thành từ một con đường khác.

Cưa Đổ Thượng Thần Băng LãnhTác giả: Vị Hi Sơ HiểuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y… “Ngoài miệng ngươi nói không phải, thế nhưng trong lòng ngươi đã tin, Hạ Thiên Túng, ngươi là con trai của nghịch thần Mục Cảnh Thước!”Hạ Uyển Tình từng bước ép sát, sắc mặt ả dữ tợn, khiến khuôn mặt tái nhợt tăng thêm vài phần đáng sợ.“Mục Cảnh Thước vì mưu phản mà tính kế hại chết phụ hoàng và hoàng hậu, sau đó bức vua thoái vị.”“Hạ Triều Ca cùng Hề Minh Húc xuất hiện, khiến lão ta sắp thành lại bại, ôm hận mà chết. Dù phụ hoàng vừa chết, ngươi liền kế vị, thiên hạ Hạ gia này vẫn mang họ Mục!”“Hạ Thiên Túng, vì một mình ngươi mà chết nhiều người như vậy, kết quả là, ngươi cũng là đồng lõa của Mục Cảnh Thước cướp đoạt giang sơn Hạ gia!”“Ha ha ha... Hạ Thiên Túng, nếu ta là ngươi, nếu ta còn có lương tâm, ta sẽ chẳng không cần mặt mũi mà chiếm lấy vị trí này!”Sắc mặt Hạ Thiên Túng trắng bệch, từng bước lui lại, toàn thân toát mồ hôi lạnh, trong lòng run rẩy.“Tất cả mọi người gạt ngươi, tất cả mọi người vì muốn tốt cho ngươi, chính ngươi liền thật sự ngồi an ổn sao?”“Đủ rồi, ngươi đừng nói nữa!” Hạ Thiên Túng hét lên.Nhưng cảm xúc của Hạ Uyển Tình đã không khống chế được, hai tròng mắt có thêm vài phần điên cuồng, không có một chút ý tứ dừng lại.“Ngươi cho rằng phụ hoàng chết, ngươi kế vị, thuận theo tự nhiên. Sao ngươi không nhìn một chút, hiện tại giang sơn đang trong tay ai!”“Ngươi có ý gì?”“Ta có ý gì? Ngươi không hiểu sao? Lúc trước, Mục Cảnh Thước một tay khống chế toàn bộ triều đình, hoàng cung, kinh đô, trừ một cái danh thái tử thì ngươi còn có cái gì?”“Mục Cảnh Thước tạo phản, là ai thay ngươi bình định? Là Hạ Triều Ca cùng Hề Minh Húc! Ngươi đã làm được gì?”“Hiện tại toàn bộ triều đình, hoàng cung, kinh đô, thậm chí toàn bộ Ly quốc, đều bị khống chế trong tay ai, ngươi không biết sao?”Hô hấp của Hạ Thiên Túng dần dần nhanh lên, toàn bộ đại não đều loạn kêu ong ong.Hắn cảm giác toàn bộ thế giới của mình đều sụp đổ.“Chỉ cần Hề Minh Húc có một ý niệm trong đầu, Hạ Thiên Túng ngươi có thể thắng hắn sao? Hắn muốn đoạt lấy giang sơn này dễ như trở bàn tay.”“Trước đây, Ly quốc còn có Mục Cảnh Thước ngăn được Hề gia, bây giờ Mục Cảnh Thước vừa chết, Hề gia liền trở thành gia tộc đệ nhất rồi!”“Suy nghĩ một chút, mẫu thân Hề Minh Húc chết dưới tay Hạ gia, hắn dựa vào cái gì mà phải thay kẻ thù mình bảo vệ giang sơn này?”Thân thể Hạ Thiên Túng tê liệt ngã xuống, hắn nhắm hai mắt lại, vẻ mặt tuyệt vọng.Từ xưa tới nay, hắn chưa bao giờ bồi dưỡng thế lực cho mình là vì không muốn phụ hoàng khó xử.Ly quốc chỉ có một hoàng tử là hắn, sớm muộn gì hắn cũng sẽ kế vị, tất nhiên không chuẩn bị nhiều như vậy, chỉ chuyên cần một mặt trị quốc.Bây giờ lời Hạ Uyển Tình như một chậu nước lạnh triệt để dội vào hắn.Hạ gia vô hậu, giang sơn đã sớm đổi chủ.Hắn là con trai nghịch thần, hại chết phụ hoàng mẫu hậu thương yêu hắn, hắn còn mặt mũi nào đi kế thừa đế vị?Dù sao cũng đổi chủ, đổi ai mà không được?Đột nhiên, Hạ Thiên Túng cười ha hả, thân thể liên tục lui về phía sau, một mực lui đến tường thành.Hạ Uyển Tình thấy Hạ Thiên Túng đã thất thần, bên khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm, trong lòng có một loại vui vẻ lan tỏa toàn thân.“Chết đi, tốt nhất các ngươi đều chết hết đi!”Ánh mắt Hạ Uyển Tình như một con rắn độc chui vào người Hạ Thiên Túng.Nhưng vào lúc này, tỳ nữ của ả vội vã chạy từ dưới cổng thành tới.“Nhị công chúa, trưởng công chúa chạy về phía này! Đi mau!”Thần sắc Hạ Uyển Tình biến đổi, liếc mắt nhìn Hạ Thiên Túng thất hồn lạc phách, ả vội vã đi xuống cổng thành từ một con đường khác.

Chương 185: Mất người thân (3)