Tác giả:

Đau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y…

Chương 258: Yêu hậu pháo hôi (5)

Cưa Đổ Thượng Thần Băng LãnhTác giả: Vị Hi Sơ HiểuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y… Tất cả mọi người đều khiếp sợ, bao gồm cả Lãnh Lâm Sương vừa ăn một cái tát.Lãnh Lâm Sương che mặt, quay đầu khiếp sợ nhìn Mộ Thanh Yên.Khuôn mặt nàng bị một cái tát sưng lên, khóe miệng tràn ra tơ máu.“Vì sao người đánh ta?”Lãnh Lâm Sương quả thực không thể tin được, Mộ Thanh Yên đi tới cho cô ta một cái tát, không có chút điềm báo nào, lại còn ra tay ác như vậy nữa!Mộ Thanh Yên nhếch miệng lên cười nhạt.“Ngươi không có bất kỳ phẩm cấp nào, chỉ là một thảo dân mà có tư cách gì tự xưng ta trước mặt ai gia?”Lãnh Lâm Sương nhíu chặt mày nhìn Mộ Thanh Yên, trong mắt tràn ngập hận ý, cô ta hận không thể nhào lên xé Mộ Thanh Yên ngay bây giờ.Thế nhưng Quân Bắc Hàn vẫn còn đó, cô ta không thể bại lộ, chỉ có thể nhịn xuống toàn bộ.Lãnh Lâm Sương cắn môi, trong mắt trào ra từng vệt nước mắt, nhìn hết sức đáng thương.“Thái hậu nương nương, dân nữ...”Lãnh Lâm Sương lời còn chưa nói hết, lại một tiếng “Bốp” thanh thúy vang dội toàn bộ đại điện.Bên mặt còn lại của Lãnh Lâm Sương bị đánh sưng to, cả khuôn mặt đều biến dạng.“Ngươi...”“Làm sao? Ai gia giáo huấn ngươi, ngươi không phục à? Ngươi còn dám trừng ai gia sao?”Khóe miệng Mộ Thanh Yên hiện lên một tia cười lạnh.Cái tát thứ nhất, là đánh vì một nhà Hạ gia chết thảm.Cái tát thứ hai, là đánh vì ủy khuất chính nàng phải chịu.Lục trà nữ này, nàng đã sớm muốn đánh cô ta rồi!Không tìm đường chết thì không phải chết, tự mình hạ phàm làm chi?Nàng vẫn đang giằng co cùng lục trà nữ này, chỉ cần có nàng ở đây một ngày, Dao Cơ cũng đừng mơ yên ổn!Xem ai đùa chết ai nha!Lúc Lãnh Lâm Sương đang khiếp sợ không thôi, Mạnh Tử Nam bỗng nhiên đứng lên chỉ vào Lãnh Lâm Sương nói: “Va chạm với thái hậu nương nương mà còn không quỳ xuống?”Toàn thân Lãnh Lâm Sương run lên, trực tiếp quỳ xuống.Thân thể cô ta vẫn luôn liên tục run rẩy, người khác đều cho là cô ta sợ tới run.Mộ Thanh Yên lại rõ ràng, cô ta đang giận đến run người.Chắc là lúc này đang nghĩ làm sao để đối phó mình nhỉ?Bất quá, lúc này Mạnh Tử Nam lại nhảy ra cứu nguy.“Thái hậu nương nương, tiểu tú nữ không hiểu chuyện, không đáng để người tức giận.”Mạnh Tử Nam tươi cười ngăn cản, tận lực giải vây thay Lãnh Lâm Sương.“Ta lại không cho là như vậy, trước mặt thái hậu tự xưng ta là bất kính thái hậu, bị phạt mà chẳng những không biết ăn năn còn trợn mắt nhìn, chính là coi rẻ hoàng quyền.”Mạch Lưu Thương cong môi cười nhạt, thêm mắm dặm muối.” Tú nữ nho nhỏ lại có gan dám làm việc này, về sau thái hậu còn uy nghiêm gì nữa, còn phục chúng thế nào nữa?”Mạch Lưu Thương cũng biết đời trước Mộ Thanh Yên ăn bao nhiêu quả đắng nên lúc này châm ngòi thổi gió theo, tuyệt đối không đồng tình với Dao Cơ.Chính mình có lỗi, ai cũng không ngăn cản được.Mạch Lưu Thương chặn tất cả lời cứu nguy của Mạnh Tử Nam về.Ông ta cũng không phải muốn cứu Lãnh Lâm Sương, nhưng tú nữ là ông ta tuyển ra đến, thái hậu ra tay không lưu tình chút nào, mặt mũi ông ta rất khó coi.Đặc biệt là hoàng thượng còn không lên tiếng nữa.Mạnh Tử Nam chuyển hướng về phía Quân Bắc Hàn, ông ta nói: “Hoàng thượng, người xem chuyện này...”Lúc này, Lãnh Lâm Sương ngẩng đầu, hai bên gò má sưng cao, còn có nước mắt từng hàng, cắn chặt môi, khiến cô ta càng có vẻ điềm đạm đáng yêu.Liếc mắt nhìn thấy như là nữ tử yếu đuối bị khi dễ, khiến người ta sinh ra một cỗ ý muốn bảo vệ.Lãnh Lâm Sương cứ thống khổ, tràn ngập ước ao cùng mến mộ nhìn Quân Bắc Hàn như vậy, chờ hắn mở miệng, chờ hắn tới giải cứu cô ta.Như là trong mệnh cách đã viết, gặp nhau, làm bạn, hiểu nhau, yêu nhau, sinh tử gắn bó

Tất cả mọi người đều khiếp sợ, bao gồm cả Lãnh Lâm Sương vừa ăn một cái tát.

Lãnh Lâm Sương che mặt, quay đầu khiếp sợ nhìn Mộ Thanh Yên.

Khuôn mặt nàng bị một cái tát sưng lên, khóe miệng tràn ra tơ máu.

“Vì sao người đánh ta?”

Lãnh Lâm Sương quả thực không thể tin được, Mộ Thanh Yên đi tới cho cô ta một cái tát, không có chút điềm báo nào, lại còn ra tay ác như vậy nữa!

Mộ Thanh Yên nhếch miệng lên cười nhạt.

“Ngươi không có bất kỳ phẩm cấp nào, chỉ là một thảo dân mà có tư cách gì tự xưng ta trước mặt ai gia?”

Lãnh Lâm Sương nhíu chặt mày nhìn Mộ Thanh Yên, trong mắt tràn ngập hận ý, cô ta hận không thể nhào lên xé Mộ Thanh Yên ngay bây giờ.

Thế nhưng Quân Bắc Hàn vẫn còn đó, cô ta không thể bại lộ, chỉ có thể nhịn xuống toàn bộ.

Lãnh Lâm Sương cắn môi, trong mắt trào ra từng vệt nước mắt, nhìn hết sức đáng thương.

“Thái hậu nương nương, dân nữ...”

Lãnh Lâm Sương lời còn chưa nói hết, lại một tiếng “Bốp” thanh thúy vang dội toàn bộ đại điện.

Bên mặt còn lại của Lãnh Lâm Sương bị đánh sưng to, cả khuôn mặt đều biến dạng.

“Ngươi...”

“Làm sao? Ai gia giáo huấn ngươi, ngươi không phục à? Ngươi còn dám trừng ai gia sao?”

Khóe miệng Mộ Thanh Yên hiện lên một tia cười lạnh.

Cái tát thứ nhất, là đánh vì một nhà Hạ gia chết thảm.

Cái tát thứ hai, là đánh vì ủy khuất chính nàng phải chịu.

Lục trà nữ này, nàng đã sớm muốn đánh cô ta rồi!

Không tìm đường chết thì không phải chết, tự mình hạ phàm làm chi?

Nàng vẫn đang giằng co cùng lục trà nữ này, chỉ cần có nàng ở đây một ngày, Dao Cơ cũng đừng mơ yên ổn!

Xem ai đùa chết ai nha!

Lúc Lãnh Lâm Sương đang khiếp sợ không thôi, Mạnh Tử Nam bỗng nhiên đứng lên chỉ vào Lãnh Lâm Sương nói: “Va chạm với thái hậu nương nương mà còn không quỳ xuống?”

Toàn thân Lãnh Lâm Sương run lên, trực tiếp quỳ xuống.

Thân thể cô ta vẫn luôn liên tục run rẩy, người khác đều cho là cô ta sợ tới run.

Mộ Thanh Yên lại rõ ràng, cô ta đang giận đến run người.

Chắc là lúc này đang nghĩ làm sao để đối phó mình nhỉ?

Bất quá, lúc này Mạnh Tử Nam lại nhảy ra cứu nguy.

“Thái hậu nương nương, tiểu tú nữ không hiểu chuyện, không đáng để người tức giận.”

Mạnh Tử Nam tươi cười ngăn cản, tận lực giải vây thay Lãnh Lâm Sương.

“Ta lại không cho là như vậy, trước mặt thái hậu tự xưng ta là bất kính thái hậu, bị phạt mà chẳng những không biết ăn năn còn trợn mắt nhìn, chính là coi rẻ hoàng quyền.”

Mạch Lưu Thương cong môi cười nhạt, thêm mắm dặm muối.

” Tú nữ nho nhỏ lại có gan dám làm việc này, về sau thái hậu còn uy nghiêm gì nữa, còn phục chúng thế nào nữa?”

Mạch Lưu Thương cũng biết đời trước Mộ Thanh Yên ăn bao nhiêu quả đắng nên lúc này châm ngòi thổi gió theo, tuyệt đối không đồng tình với Dao Cơ.

Chính mình có lỗi, ai cũng không ngăn cản được.

Mạch Lưu Thương chặn tất cả lời cứu nguy của Mạnh Tử Nam về.

Ông ta cũng không phải muốn cứu Lãnh Lâm Sương, nhưng tú nữ là ông ta tuyển ra đến, thái hậu ra tay không lưu tình chút nào, mặt mũi ông ta rất khó coi.

Đặc biệt là hoàng thượng còn không lên tiếng nữa.

Mạnh Tử Nam chuyển hướng về phía Quân Bắc Hàn, ông ta nói: “Hoàng thượng, người xem chuyện này...”

Lúc này, Lãnh Lâm Sương ngẩng đầu, hai bên gò má sưng cao, còn có nước mắt từng hàng, cắn chặt môi, khiến cô ta càng có vẻ điềm đạm đáng yêu.

Liếc mắt nhìn thấy như là nữ tử yếu đuối bị khi dễ, khiến người ta sinh ra một cỗ ý muốn bảo vệ.

Lãnh Lâm Sương cứ thống khổ, tràn ngập ước ao cùng mến mộ nhìn Quân Bắc Hàn như vậy, chờ hắn mở miệng, chờ hắn tới giải cứu cô ta.

Như là trong mệnh cách đã viết, gặp nhau, làm bạn, hiểu nhau, yêu nhau, sinh tử gắn bó

Cưa Đổ Thượng Thần Băng LãnhTác giả: Vị Hi Sơ HiểuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y… Tất cả mọi người đều khiếp sợ, bao gồm cả Lãnh Lâm Sương vừa ăn một cái tát.Lãnh Lâm Sương che mặt, quay đầu khiếp sợ nhìn Mộ Thanh Yên.Khuôn mặt nàng bị một cái tát sưng lên, khóe miệng tràn ra tơ máu.“Vì sao người đánh ta?”Lãnh Lâm Sương quả thực không thể tin được, Mộ Thanh Yên đi tới cho cô ta một cái tát, không có chút điềm báo nào, lại còn ra tay ác như vậy nữa!Mộ Thanh Yên nhếch miệng lên cười nhạt.“Ngươi không có bất kỳ phẩm cấp nào, chỉ là một thảo dân mà có tư cách gì tự xưng ta trước mặt ai gia?”Lãnh Lâm Sương nhíu chặt mày nhìn Mộ Thanh Yên, trong mắt tràn ngập hận ý, cô ta hận không thể nhào lên xé Mộ Thanh Yên ngay bây giờ.Thế nhưng Quân Bắc Hàn vẫn còn đó, cô ta không thể bại lộ, chỉ có thể nhịn xuống toàn bộ.Lãnh Lâm Sương cắn môi, trong mắt trào ra từng vệt nước mắt, nhìn hết sức đáng thương.“Thái hậu nương nương, dân nữ...”Lãnh Lâm Sương lời còn chưa nói hết, lại một tiếng “Bốp” thanh thúy vang dội toàn bộ đại điện.Bên mặt còn lại của Lãnh Lâm Sương bị đánh sưng to, cả khuôn mặt đều biến dạng.“Ngươi...”“Làm sao? Ai gia giáo huấn ngươi, ngươi không phục à? Ngươi còn dám trừng ai gia sao?”Khóe miệng Mộ Thanh Yên hiện lên một tia cười lạnh.Cái tát thứ nhất, là đánh vì một nhà Hạ gia chết thảm.Cái tát thứ hai, là đánh vì ủy khuất chính nàng phải chịu.Lục trà nữ này, nàng đã sớm muốn đánh cô ta rồi!Không tìm đường chết thì không phải chết, tự mình hạ phàm làm chi?Nàng vẫn đang giằng co cùng lục trà nữ này, chỉ cần có nàng ở đây một ngày, Dao Cơ cũng đừng mơ yên ổn!Xem ai đùa chết ai nha!Lúc Lãnh Lâm Sương đang khiếp sợ không thôi, Mạnh Tử Nam bỗng nhiên đứng lên chỉ vào Lãnh Lâm Sương nói: “Va chạm với thái hậu nương nương mà còn không quỳ xuống?”Toàn thân Lãnh Lâm Sương run lên, trực tiếp quỳ xuống.Thân thể cô ta vẫn luôn liên tục run rẩy, người khác đều cho là cô ta sợ tới run.Mộ Thanh Yên lại rõ ràng, cô ta đang giận đến run người.Chắc là lúc này đang nghĩ làm sao để đối phó mình nhỉ?Bất quá, lúc này Mạnh Tử Nam lại nhảy ra cứu nguy.“Thái hậu nương nương, tiểu tú nữ không hiểu chuyện, không đáng để người tức giận.”Mạnh Tử Nam tươi cười ngăn cản, tận lực giải vây thay Lãnh Lâm Sương.“Ta lại không cho là như vậy, trước mặt thái hậu tự xưng ta là bất kính thái hậu, bị phạt mà chẳng những không biết ăn năn còn trợn mắt nhìn, chính là coi rẻ hoàng quyền.”Mạch Lưu Thương cong môi cười nhạt, thêm mắm dặm muối.” Tú nữ nho nhỏ lại có gan dám làm việc này, về sau thái hậu còn uy nghiêm gì nữa, còn phục chúng thế nào nữa?”Mạch Lưu Thương cũng biết đời trước Mộ Thanh Yên ăn bao nhiêu quả đắng nên lúc này châm ngòi thổi gió theo, tuyệt đối không đồng tình với Dao Cơ.Chính mình có lỗi, ai cũng không ngăn cản được.Mạch Lưu Thương chặn tất cả lời cứu nguy của Mạnh Tử Nam về.Ông ta cũng không phải muốn cứu Lãnh Lâm Sương, nhưng tú nữ là ông ta tuyển ra đến, thái hậu ra tay không lưu tình chút nào, mặt mũi ông ta rất khó coi.Đặc biệt là hoàng thượng còn không lên tiếng nữa.Mạnh Tử Nam chuyển hướng về phía Quân Bắc Hàn, ông ta nói: “Hoàng thượng, người xem chuyện này...”Lúc này, Lãnh Lâm Sương ngẩng đầu, hai bên gò má sưng cao, còn có nước mắt từng hàng, cắn chặt môi, khiến cô ta càng có vẻ điềm đạm đáng yêu.Liếc mắt nhìn thấy như là nữ tử yếu đuối bị khi dễ, khiến người ta sinh ra một cỗ ý muốn bảo vệ.Lãnh Lâm Sương cứ thống khổ, tràn ngập ước ao cùng mến mộ nhìn Quân Bắc Hàn như vậy, chờ hắn mở miệng, chờ hắn tới giải cứu cô ta.Như là trong mệnh cách đã viết, gặp nhau, làm bạn, hiểu nhau, yêu nhau, sinh tử gắn bó

Chương 258: Yêu hậu pháo hôi (5)