Đau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y…
Chương 358: Tìm đường sống trong chỗ chết (5)
Cưa Đổ Thượng Thần Băng LãnhTác giả: Vị Hi Sơ HiểuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y… Editor: Phù Đàm Bách DiệpThấm Tử Nhân cổ tay chuyển một cái, một cái Băng Liên Linh Bàn óng ánh trong suốt xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng.“Đây, cầm đi.”Thương Lăng nhận Băng Liên Linh Bàn, sau đó cất bước xoay người rời khỏi.Thấm Tử Nhân đi một vòng, rơi xuống cánh hoa tử đằng, đi theo phía sau Thương Lăng.Thương Lăng đi thẳng đến đỉnh Đại Hoang Vân Hải mới dừng bước.Đỉnh Đại Hoang Vân Hải có một bích thủy linh hồ, phía trên linh hồ, hiện lên một điểm linh quang.Liếc mắt nhìn sang thì biết rõ đây là nơi linh khí nồng đạm nhất, phong phú nhất Đại Hoang Vân Hải.Thương Lăng vung tay lên, Băng Liên Linh Bàn xuất hiện ở lòng bàn tay hắn.Ngay sau đó, hắn nhẹ nhàng để xuống, lập tức phóng tới phía trên bích thủy linh hồ.Sau đó, cổ tay hắn chuyển một cái, một cái hộp gỗ xuất hiện ở trong lòng bàn tay.Lúc này, hắn vạn năm không trở mặt, rốt cục có một tia động dung, hắn mở hộp ra, thi thể Vân Triệt yên tĩnh nằm ở bên trong.“Trời ạ, hài tử này là ai?”Thấm Tử Nhân kinh ngạc nhìn Vân Triệt trong hộp, vẻ mặt không hiểu.“Là người phàm!”“Xem ra, vừa mới đầy tháng?”“Hài tử này dáng dấp thật là đáng yêu!”Thấm Tử Nhân bước lên trước mặt, nhìn kỹ một chút, thần sắc biến đổi.“Làm sao toàn thân hài tử này máu đều bị khô?”“Ai vậy? Lòng dạ độc ác như vậy, hài tử nhỏ như vậy cũng ra tay?”Thương Lăng im lặng không lên tiếng, hắn đem thi thể Vân Triệt đặt giữa không trung, sau đó đem bàn tay mình đặt trên lồng ngực.Vận pháp lực, một hồi u quang hiện lên, một đoàn máu đỏ từ tim hắn bay ra.Thương Lăng kêu lên một tiếng đau đớn, mặt không đổi sắc.Máu từ ngực hắn hướng phía Vân Triệt, rót vào trong thân thể còn nhỏ của hắn.Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thân thể Vân Triệt rốt cục có từng tia huyết sắc, không còn tái nhợt như một thây khô.Thấy một màn như vậy, Thấm Tử Nhân khiếp sợ không thôi.Thương Lăng đang làm gì!Vậy mà dùng máu trong tim mình cho hài tử người phàm chú huyết?Hài tử này có lai lịch gì, vậy mà có thể làm cho hắn làm đến nước này!Đây chính là máu trong tim đấy!Trong lòng mất máu, không có mấy vạn năm, cơ bản không cách nào khôi phục lại!Một lúc nữa, máu dừng chuyển vận, Thương Lăng thu pháp lực.“Hả? Làm sao chỉ có một nửa? Còn thiếu một nửa mâu đâu!” Thấm Tử Nhân không hiểu hỏi.“Còn một nửa kia, chờ mẫu thân hắn tới.”Thấm Tử Nhân nghe nói như thế, trợn mắt há mồm.Chờ mẫu thân hắn?Một nửa máu là Thương Lăng, một nửa máu chờ mẫu thân hắn?!Cái này chẳng phải có nghĩa là, hài tử này là của Thương Lăng cùng một nữ tử khác?“Ngươi, ngươi, ngươi nói cái gì?”Thấm Tử Nhân quả thực không thể tin được chính tai nàng!Thương Lăng im lặng không lên tiếng, đem hồn phách trở lại trong cơ thể Vân Triệt, đem Tử Đằng Tâm dung nhập vào trong Băng Liên Linh Bàn.Tiếp hắn vận pháp lực, đem Băng Liên Linh Bàn đóng lại, đưa vào ngay chính giữa bích thủy linh hồ, nơi linh khí nhiều nhất.“Thương Lăng! Ngươi khi nào thì thành thân! Làm sao ta không biết!”“Nữ tử kia là ai? Thần thánh phương nào? Vậy mà có thể bắt ngươi được?”“Ngươi đây là đi lịch kiếp hay là đi tán gái đấy?”Thương Lăng không trả lời, nhưng không ngăn Thấm Tử Nhân thất thất bát bát hỏi liên tục.Cuối cùng, Thương Lăng mới mở miệng.“Lần sau đưa nàng tới gặp ngươi.”Thấm Tử Nhân trừng lớn hai mắt, sau đó khóe miệng toét ra, lộ ra một nụ cười thật lớn nụ cười.“Đây chính là ngươi nói, ta nên nhìn một cái, ngươi tảng băng trăm vạn năm không động tâm, rốt cuộc là bị ai làm lay động!”
Editor: Phù Đàm Bách Diệp
Thấm Tử Nhân cổ tay chuyển một cái, một cái Băng Liên Linh Bàn óng ánh trong suốt xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng.
“Đây, cầm đi.”
Thương Lăng nhận Băng Liên Linh Bàn, sau đó cất bước xoay người rời khỏi.
Thấm Tử Nhân đi một vòng, rơi xuống cánh hoa tử đằng, đi theo phía sau Thương Lăng.
Thương Lăng đi thẳng đến đỉnh Đại Hoang Vân Hải mới dừng bước.
Đỉnh Đại Hoang Vân Hải có một bích thủy linh hồ, phía trên linh hồ, hiện lên một điểm linh quang.
Liếc mắt nhìn sang thì biết rõ đây là nơi linh khí nồng đạm nhất, phong phú nhất Đại Hoang Vân Hải.
Thương Lăng vung tay lên, Băng Liên Linh Bàn xuất hiện ở lòng bàn tay hắn.
Ngay sau đó, hắn nhẹ nhàng để xuống, lập tức phóng tới phía trên bích thủy linh hồ.
Sau đó, cổ tay hắn chuyển một cái, một cái hộp gỗ xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Lúc này, hắn vạn năm không trở mặt, rốt cục có một tia động dung, hắn mở hộp ra, thi thể Vân Triệt yên tĩnh nằm ở bên trong.
“Trời ạ, hài tử này là ai?”
Thấm Tử Nhân kinh ngạc nhìn Vân Triệt trong hộp, vẻ mặt không hiểu.
“Là người phàm!”
“Xem ra, vừa mới đầy tháng?”
“Hài tử này dáng dấp thật là đáng yêu!”
Thấm Tử Nhân bước lên trước mặt, nhìn kỹ một chút, thần sắc biến đổi.
“Làm sao toàn thân hài tử này máu đều bị khô?”
“Ai vậy? Lòng dạ độc ác như vậy, hài tử nhỏ như vậy cũng ra tay?”
Thương Lăng im lặng không lên tiếng, hắn đem thi thể Vân Triệt đặt giữa không trung, sau đó đem bàn tay mình đặt trên lồng ngực.
Vận pháp lực, một hồi u quang hiện lên, một đoàn máu đỏ từ tim hắn bay ra.
Thương Lăng kêu lên một tiếng đau đớn, mặt không đổi sắc.
Máu từ ngực hắn hướng phía Vân Triệt, rót vào trong thân thể còn nhỏ của hắn.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thân thể Vân Triệt rốt cục có từng tia huyết sắc, không còn tái nhợt như một thây khô.
Thấy một màn như vậy, Thấm Tử Nhân khiếp sợ không thôi.
Thương Lăng đang làm gì!
Vậy mà dùng máu trong tim mình cho hài tử người phàm chú huyết?
Hài tử này có lai lịch gì, vậy mà có thể làm cho hắn làm đến nước này!
Đây chính là máu trong tim đấy!
Trong lòng mất máu, không có mấy vạn năm, cơ bản không cách nào khôi phục lại!
Một lúc nữa, máu dừng chuyển vận, Thương Lăng thu pháp lực.
“Hả? Làm sao chỉ có một nửa? Còn thiếu một nửa mâu đâu!” Thấm Tử Nhân không hiểu hỏi.
“Còn một nửa kia, chờ mẫu thân hắn tới.”
Thấm Tử Nhân nghe nói như thế, trợn mắt há mồm.
Chờ mẫu thân hắn?
Một nửa máu là Thương Lăng, một nửa máu chờ mẫu thân hắn?!
Cái này chẳng phải có nghĩa là, hài tử này là của Thương Lăng cùng một nữ tử khác?
“Ngươi, ngươi, ngươi nói cái gì?”
Thấm Tử Nhân quả thực không thể tin được chính tai nàng!
Thương Lăng im lặng không lên tiếng, đem hồn phách trở lại trong cơ thể Vân Triệt, đem Tử Đằng Tâm dung nhập vào trong Băng Liên Linh Bàn.
Tiếp hắn vận pháp lực, đem Băng Liên Linh Bàn đóng lại, đưa vào ngay chính giữa bích thủy linh hồ, nơi linh khí nhiều nhất.
“Thương Lăng! Ngươi khi nào thì thành thân! Làm sao ta không biết!”
“Nữ tử kia là ai? Thần thánh phương nào? Vậy mà có thể bắt ngươi được?”
“Ngươi đây là đi lịch kiếp hay là đi tán gái đấy?”
Thương Lăng không trả lời, nhưng không ngăn Thấm Tử Nhân thất thất bát bát hỏi liên tục.
Cuối cùng, Thương Lăng mới mở miệng.
“Lần sau đưa nàng tới gặp ngươi.”
Thấm Tử Nhân trừng lớn hai mắt, sau đó khóe miệng toét ra, lộ ra một nụ cười thật lớn nụ cười.
“Đây chính là ngươi nói, ta nên nhìn một cái, ngươi tảng băng trăm vạn năm không động tâm, rốt cuộc là bị ai làm lay động!”
Cưa Đổ Thượng Thần Băng LãnhTác giả: Vị Hi Sơ HiểuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐau, toàn thân Giản Chỉ Hề đều rất đau. Trong trí nhớ, Giản Chỉ Hề bị một chiếc Maserati do lái xe say rượu đụng phải, sau đó bay theo đường cong parabol tiếp đất. Thân thể mềm mại va chạm nhiệt tình với mặt đất cứng rắn, không có xẹt ra tia lửa tình nào mà trực tiếp chảy ra máu tươi đỏ thẫm, tản ra đầy đất. Toàn thân trên dưới của Giản Chỉ Hề đều rất đau, đặc biệt là cái mông với cổ tay, mông đau như bị kim đâm, mà cổ tay đau như bị người ta bẻ gãy. Ơ! Sai sai rồi! Lúc cô bị đụng ngã xuống đất là sấp mặt luôn, sao mông lại đau được? Chỗ cô bị đụng là phần eo, cổ tay sao lại bị bẻ được? Đụng thành như vậy, không phải ngủm cmnr sao? Làm sao suy nghĩ còn rõ ràng như vậy? Đau tới mất hồn như vậy? Tim Giản Chỉ Hề bỗng nhiên đập mạnh, xoạt một cái mở mắt ra. Đập vào mắt là một huyệt động do nhiều khối thủy tinh tím tạo thành, trong suốt óng ánh, tản ra hào quang màu tím nhạt, chiếu sáng cả huyệt động sâu kín. Mà mông Giản Chỉ Hề đập vào mặt đất thủy tinh, đau tê tái. Cô kinh ngạc nhìn y… Editor: Phù Đàm Bách DiệpThấm Tử Nhân cổ tay chuyển một cái, một cái Băng Liên Linh Bàn óng ánh trong suốt xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng.“Đây, cầm đi.”Thương Lăng nhận Băng Liên Linh Bàn, sau đó cất bước xoay người rời khỏi.Thấm Tử Nhân đi một vòng, rơi xuống cánh hoa tử đằng, đi theo phía sau Thương Lăng.Thương Lăng đi thẳng đến đỉnh Đại Hoang Vân Hải mới dừng bước.Đỉnh Đại Hoang Vân Hải có một bích thủy linh hồ, phía trên linh hồ, hiện lên một điểm linh quang.Liếc mắt nhìn sang thì biết rõ đây là nơi linh khí nồng đạm nhất, phong phú nhất Đại Hoang Vân Hải.Thương Lăng vung tay lên, Băng Liên Linh Bàn xuất hiện ở lòng bàn tay hắn.Ngay sau đó, hắn nhẹ nhàng để xuống, lập tức phóng tới phía trên bích thủy linh hồ.Sau đó, cổ tay hắn chuyển một cái, một cái hộp gỗ xuất hiện ở trong lòng bàn tay.Lúc này, hắn vạn năm không trở mặt, rốt cục có một tia động dung, hắn mở hộp ra, thi thể Vân Triệt yên tĩnh nằm ở bên trong.“Trời ạ, hài tử này là ai?”Thấm Tử Nhân kinh ngạc nhìn Vân Triệt trong hộp, vẻ mặt không hiểu.“Là người phàm!”“Xem ra, vừa mới đầy tháng?”“Hài tử này dáng dấp thật là đáng yêu!”Thấm Tử Nhân bước lên trước mặt, nhìn kỹ một chút, thần sắc biến đổi.“Làm sao toàn thân hài tử này máu đều bị khô?”“Ai vậy? Lòng dạ độc ác như vậy, hài tử nhỏ như vậy cũng ra tay?”Thương Lăng im lặng không lên tiếng, hắn đem thi thể Vân Triệt đặt giữa không trung, sau đó đem bàn tay mình đặt trên lồng ngực.Vận pháp lực, một hồi u quang hiện lên, một đoàn máu đỏ từ tim hắn bay ra.Thương Lăng kêu lên một tiếng đau đớn, mặt không đổi sắc.Máu từ ngực hắn hướng phía Vân Triệt, rót vào trong thân thể còn nhỏ của hắn.Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thân thể Vân Triệt rốt cục có từng tia huyết sắc, không còn tái nhợt như một thây khô.Thấy một màn như vậy, Thấm Tử Nhân khiếp sợ không thôi.Thương Lăng đang làm gì!Vậy mà dùng máu trong tim mình cho hài tử người phàm chú huyết?Hài tử này có lai lịch gì, vậy mà có thể làm cho hắn làm đến nước này!Đây chính là máu trong tim đấy!Trong lòng mất máu, không có mấy vạn năm, cơ bản không cách nào khôi phục lại!Một lúc nữa, máu dừng chuyển vận, Thương Lăng thu pháp lực.“Hả? Làm sao chỉ có một nửa? Còn thiếu một nửa mâu đâu!” Thấm Tử Nhân không hiểu hỏi.“Còn một nửa kia, chờ mẫu thân hắn tới.”Thấm Tử Nhân nghe nói như thế, trợn mắt há mồm.Chờ mẫu thân hắn?Một nửa máu là Thương Lăng, một nửa máu chờ mẫu thân hắn?!Cái này chẳng phải có nghĩa là, hài tử này là của Thương Lăng cùng một nữ tử khác?“Ngươi, ngươi, ngươi nói cái gì?”Thấm Tử Nhân quả thực không thể tin được chính tai nàng!Thương Lăng im lặng không lên tiếng, đem hồn phách trở lại trong cơ thể Vân Triệt, đem Tử Đằng Tâm dung nhập vào trong Băng Liên Linh Bàn.Tiếp hắn vận pháp lực, đem Băng Liên Linh Bàn đóng lại, đưa vào ngay chính giữa bích thủy linh hồ, nơi linh khí nhiều nhất.“Thương Lăng! Ngươi khi nào thì thành thân! Làm sao ta không biết!”“Nữ tử kia là ai? Thần thánh phương nào? Vậy mà có thể bắt ngươi được?”“Ngươi đây là đi lịch kiếp hay là đi tán gái đấy?”Thương Lăng không trả lời, nhưng không ngăn Thấm Tử Nhân thất thất bát bát hỏi liên tục.Cuối cùng, Thương Lăng mới mở miệng.“Lần sau đưa nàng tới gặp ngươi.”Thấm Tử Nhân trừng lớn hai mắt, sau đó khóe miệng toét ra, lộ ra một nụ cười thật lớn nụ cười.“Đây chính là ngươi nói, ta nên nhìn một cái, ngươi tảng băng trăm vạn năm không động tâm, rốt cuộc là bị ai làm lay động!”