Ngay từ đầu, Phúc Lưu Ninh đã biết mình bị con nhóc kia chơi xỏ. Giống như là anh ta đang biến thành một tên trai bao không hơn không kém. Sau khi làm xong, con nhóc kia đã nhanh chóng rời khỏi. Đã đi thì thôi, còn đặt trên đầu giường một xấp tiền là ý gì? Khốn kiếp! Phúc Lưu Ninh tức giận ném mạnh chiếc gối xuống giường. Anh ta lấy điện thoại, nhanh chóng kết nối một cuộc gọi. Không lâu sau, đầu dây bên kia đã kết nối, “Chuyện gì?” Giọng nói nam tính truyền đến, ẩn sâu trong cái mập mèm ngái ngủ là sự khó chịu không dễ phát hiện. “Mẹ kiếp, Gia Hữu Phong, tớ cần cậu giúp...”  ***  Cuộc gọi kết thúc, Gia Hữu Phong lười biếng liếc nhìn cô gái nằm bên cạnh mình.  Anh ta xoay người, toàn thân như dán chặt vào cơ thể mềm mại ấm áp của cô gái. Một tay anh ta chống đầu, một tay anh ta đưa vào trong chăn, nhẹ nhàng lần mò đến b* ng*c đầy đặn cương cao. “Bảo bối, đêm hôm qua em đã đi đâu?” Gia Hữu Phong nhẹ giọng hỏi. Hơi thở của người con gái nhẹ tênh, đôi quạt xòe ra phủ trên đôi mắt xinh…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...