Edit: Sam Leo “A Xuân, con nhìn xem Tiểu Trương nhà cách vách, mới lên năm hai đã biết kiếm tiền giúp đỡ gia đình, dùng thời gian sau khi học xong làm thêm, làm gia sư, làm nhân viên bán điện thoại di động gì đó. Con cứ nói làm thêm chậm trễ học tập, nhưng người ta còn lấy học bổng. Con nhìn con! Cũng chỉ biết tiêu tiền.” Mẹ Vạn vừa nói vừa nhìn Vạn Gia Xuân bằng nửa con mắt, nói xong còn thuận tay xỉa đầu cậu. “Con……” Oan uổng a, bình thường tiết ăn kiệm uống mẹ lại không nhìn thấy, cũng không thể buộc cậu phải ghi nhớ chi tiêu mỗi ngày a? Vạn Gia Xuân bất mãn bĩu môi. Không đợi cậu nói xong, mẹ Vạn chen vào nói: “Nhìn con cái dạng này, mẹ thấy con sau khi tốt nghiệp có tìm được công việc hay không cũng là một vấn đề.”. “Con……” Cho dù tốt nghiệp tương đương thất nghiệp, nhưng còn có một tá người chịu tội thay mà. Đang muốn mở miệng biện bạch cho bản thân, mẹ Vạn lại một lần nữa ngắt lời cậu. “Không lo liệu việc nhà không biết củi không phân biệt dầu muối mắc, cho dù con không vì…

Truyện chữ