Tác giả:

Trên xe không có nhiều người lắm, và đương nhiên là chẳng có ai quen mặt cả. Trường hơi ngả ghế ra, cắm tai phone vào, ấn tay vào chiếc điện thoại Nokia đã cũ để nghe những bản Bolero đang thịnh hành. Hôm nay anh phải rời xa vợ con để lên thành phố tìm việc làm. Cũng bởi năm nay thiên tai nhiều qua, dân làng ai cũng mất mùa cả. Nhà năm miệng ăn mà chỉ trông chờ vào cái sào ruộng bé tí thì chẳng đủ mà sống. Biết rằng xa vợ sẽ buồn, nhưng vì các con, Trường không còn cách nào khác. Trước khi đi, vợ Trường vẫn luôn dặn anh rằng: - Nếu như anh có đi tìm gái thì cũng phải nhớ giữ mình. Đừng có mang bệnh tật gì về cho vợ con đấy nhé. Trường tự ái, giãy nảy lên: - Tôi đi làm chứ có phải đi phè phỡn đú đởn đâu mà cô nói thế. Cô không tin tưởng tôi chứ gì? Vợ anh vốn là người cẩn thận, cô lúc nào cũng dặn những điều rất thiết thực nhưng lại bị người khác bỏ qua. Ai cũng biết nếu xa vợ con, đàn ông dễ dàng sa ngã. Chẳng nói đâu xa, phụ nữ cũng thế thôi. Cho nên cô rất sợ. Xe bắt đầu lăn bánh,…

Truyện chữ