Tác giả:

Tất cả mọi người cho rằng Lưu Phụng Kha và Chương Minh Khải nên là bạn tốt. Ông của bọn họ là chiến hữu trong cùng một chiến hào, cụ Chương gia năm đó là do ông Lưu cõng mười dặm đường núi trở về. Ba của họ là bạn thân từ nhỏ đến lớn, ngay cả nhiều năm hoạn lộ cuộc đời cũng là cùng nhau, cùng đến cơ sở rèn luyện, cũng gần như cùng lúc tiến vào trung ương các bộ và ủy ban. Mẹ của họ lại càng là bạn tốt, bà Chương là nữ cường nhân hô phong hoán vũ trong giới kinh doanh, mẹ Lưu Phụng Kha là chủ nhiệm khoa Âm nhạc của đại học T. Bởi vậy dù người lớn hai nhà bình thường đều bận rộn xã giao, nhưng quan hệ vẫn tốt vô cùng, dù sao bọn họ cũng ở cùng một đại viện, qua lại thuận tiện. Thế nhưng Lưu Phụng Kha biết, cậu và Chương Minh Khải không thể tiếp tục kéo dài tình hữu nghị này được, tuy bọn họ đều vô cùng quen thuộc gia trưởng lẫn nhau. Kì thực khi còn bé, hai người bọn họ thân vô cùng, quen thuộc đến nỗi ra vào nhà đối phương như chỗ không người. Mà sau khi lớn lên hai người lại trở nên…

Truyện chữ