Không biết bắt đầu từ đâu, trong kinh thành đã nổi lên phong trào sưu tầm mực. Bất luận là văn nhân, nhà thơ hay là quan lại quyền quý, đều yêu thích thu thập tất cả danh mực. Trong đó người được xưng là mực si thuộc về một người họ Kỷ của Hàn Lâm viện. Vị Hàn Lâm trẻ tuổi này gọi là Kỷ Tiêu, tên tự Thanh Lan. Bởi vì trời sinh tính y đoan phương ôn nhuận, cho nên bị người ta gọi to bằng biệt danh nổi tiếng Ngọc Nghiễn. Chạng vạng tối ngày hôm đó tiết trời mát mẻ, Kỷ Tiêu trong thư phòng nghịch giấy, vê thành bút. Nhìn tấm biển tơ đường rủ xuống ngoài cửa sổ lại suy nghĩ viết hai câu thơ mới lên. Bỗng nhiên có hạ nhân báo lại nói: “Phò mã đến rồi.” Kỷ Tiêu vui vẻ, lập tức buông ngòi bút tiến đến nghênh đón. Xa xa trông thấy thân ảnh đào hoa kia liền cười nói: “Tuấn Nghi huynh đi tuần biên cương, khó có khi được trở về nhanh như vậy.” “Bất quá là đi làm chuyện này mà thôi.” Phò mã Tuấn Nghi đi vào dinh thự rất quen thuộc, cầm từ trong tay tùy tùng đi theo một hộp gấm qua nói, “Lần này…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...