Thập Tứ Trung. Giản Ninh ngồi một mình trong lớp, khốn khổ nhìn quyển sách bài tập toán, thỉnh thoảng lại gãi đầu một chút, cắn bút một cái. Rõ ràng là đã tan học, tại sao cậu còn bị giáo viên bắt ở lại làm cái bài tập kỳ quái này, rõ ràng là rất đơn giản, rốt cuộc là sai ở đâu chứ! Ông trời ơi! Giản Ninh đang r*n r* trong lòng nên không để ý có người vào phòng học, mãi cho đến khi bị vỗ lên vai một cái mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn người vừa mới đến. “Nhậm Nguyên! Trời ơi, cậu đến thì tốt rồi, mau giảng cái bài tập này cho mình đi, nếu không thì mình sẽ không về được!” Cái chuyện bị bắt ở lại này vốn sẽ không xảy ra với một học sinh giỏi như Giản Ninh, nhưng đầu óc ngày hôm nay cứ cố ý không hoạt động, chỉ một bài toàn mà đợi đến khi tất cả mọi người đã về rồi cũng giải không xong. Nhậm Nguyên nhìn gương mặt rầu rĩ khổ sở của Giản Ninh, chịu không nổi nên giơ tay đánh vào gáy cậu, thích thú cảm thấy cũng không tệ nên đánh hơn hai cái. Có việc cầu người nên phải nhỏ giọng…

Truyện chữ