Ngoại ô Đường Ly Sơn. Sắc trời tiệm vãn, tịch dương dần buông xuống. Tầng mây kia bị tịch dương đỏ sậm nhuộm đẫm một cỗ nồng đậm mùi máu tươi. Ngoại ô nơi đây vốn không có một bóng người, nếu một ai đi qua đều cảm thấy có chút sợ hãi. “Thùng thùng, ba ba.” Bỗng nhiên tiếng nước truyền tới làm không khí nơi đây càng thêm phần yêu dị. Nhìn về tiếng nước chảy, liền thấy một đàm thủy, ánh đỏ của sắc trời hòa lẫn vào khói trắng của đàm thủy, lượn lờ, ấm áp. Thiên! Đúng là một ôn tuyền! Ai có thể nghĩ đến vùng hoang du dã ngoại như thế này lại có một nơi đáng quý như thế. Bất quá vào lúc này, ôn tuyền nhìn như một biển lửa nơi địa ngục. Hơn nữa lại có một nam nhân đang chịu tra tấn tại chốn địa ngục này. Hắn thoạt nhìn thực thảm, trên thân thể tràn đầy vết cào, dấu răng không những thế còn bị roi da trói chặt thân thể nhưng toàn thân còn bị nhánh cây che khuất càng tăng thêm thập phần quỷ dị. Máu trên người từ từ hòa lẫn với nước, như một sợi chỉ đỏ. Ngâm ở ôn tuyền nửa ngày, vết thương của…
Tác giả: