Thành thị, năm 2019. “Cuối cùng cũng hết giờ làm….” – Trình Nhược Ngôn đêm khuya đi một mình trên đường lớn, nhìn xem bốn bề vắng lặng, vừa đi vừa thoải mái nhu thắt lưng, ngáp một cái thật to. Nhìn tòa nhà trước mặt, Trình Nhược Ngôn không kìm được reo hò trong lòng ‘giường a giường, ta đến đây!’ Đột nhiên bị ngáng chân ngã, Trình Nhược Ngôn giương nanh múa vuốt, đứng lên, nhịn không được mắng: “Mẹ nó! Rốt cuộc là ai ở trong này làm loạn? Muốn mạng của ta sao?” Cúi đầu nhìn, Trình Nhược Ngôn nhất thời kinh hách. Giữa lối đi bộ, cũng là nơi chân cậu bị giữ – nằm một người. Giết người! Vừa định kêu to lên, Trình Nhược Ngôn lập tức bưng kín miệng mình. Nếu hung thủ ở ngay gần đấy, nếu hắn còn chưa có đi xa, nếu hắn nghe được tiếng hét của mình… Thật vất vả nuốt nước miếng, Trình Nhược Ngôn nhìn xung quanh, một bàn tay di động trên thân cậu. Hết hồn! Di động cậu để quên ở cửa hàng tiện lợi nơi cậu làm thêm, lúc này hẳn là… Sau khi hò hét trong lòng một lúc, Trình Nhược Ngôn cẩn thận đưa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...