Editor: demcodon Ngày mai chính là hôn lễ của Lý Lạc, Lý Lạc đến bây giờ cũng không có một chút cảm giác hưng phấn, cầm lấy một ly rượu đỏ đứng ở cạnh cửa sổ sát đất, nước mắt nhịn không được chảy xuống. Có ai ngày kết hôn cũng là ngày chồng có đứa con được một tháng, hơn nữa đứa trẻ đó không phải con của cô. Hôn lễ uất ức như vậy cũng phải cử hành, bây giờ Lý Lạc thật sự muốn ăn thịt người. Không phải nói yêu cô ư? Yêu mà lên giường của phụ nữ khác, yêu mà đến lúc kết hôn rồi mới biết được đối phương vừa sinh đứa bé, thật sự là buồn cười, thật sự rất là buồn cười... Ha ha ha ha, cầm lấy ly rượu lên, rót hết ly này đến ly khác, đây là cuộc sống mà cô đã chọn ư? Có lẽ lúc cô gọi là Giang Tiểu Hoa mới là lúc cô hạnh phúc nhất! Khi đó mặc dù nghèo một chút, nhưng thật sự rất hạnh phúc, có người ba yêu thương mình, lại có người mẹ dịu dàng, còn có đứa em trai đáng yêu, người một nhà vui vẻ là như vậy. Mặc dù ba không phải là ba ruột của cô, nhưng ông rất yêu thương cô không có một chút…

Truyện chữ