ẦM...ẦM...ẦM... Âm thanh sấm sét vang lên đữ dội hòa với tiếng mưa nặng nề khiến cho không khí trở nên thật ngột ngạt nhất là ở một nơi nhiều âm khí như nghĩa địa. Trong màn mưa dày đặc nơi nghĩa địa âm u không có lấy một chút ánh sáng tự nhiên chỉ thấy một đám người mặc quần áo màu đen đứng trước một dãy mộ được chôn ngay ngắn chỉ là trên đó không hề khắc tên bất kì ai. “ Hạ Dương, Triệu Yến, Ảo, Nhiên,... ta đến thăm các ngươi. “ Nữ nhân duy nhất trong đám người bước đến từng ngôi mộ đặt lên đó một cành hoa cúc trăng động tác rất tự nhiên thuần thục. Nhưng nếu nhìn rõ sẽ thấy hai mắt nữ nhân ấy bao phủ một màu trắng toát rõ ràng là một người mù. “ Lão đại trời mưa lớn như thế chúng ta nên trở về thôi hơn nữa mắt của người...” Nam nhân cầm ô nãy giờ vẫn đứng bên cạnh che chắn cho nữ nhân mở miệng đầy lo lắng nói, giọng nói có chút ngập ngừng e sợ. “ Mắt của ta thì sao... “ Nữ nhân lạnh giọng cất tiếng. Giọng nói của nàng so với không khí còn lạnh hơn gấp đôi. “ Bán Ưng không cố ý...…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...