Cô muốn phá màng trinh. Đúng mọi người không nghe nhầm. Cô nói cô muốn phá màn trinh.! Có người thắc mắc, có người cười nhạo, có người khuyên nhủ nhưng nó không lọt vào đầu cô, lúc này. Lý do!?!! Ừ thì chắc do cô thất tình, cũng chả phải cái tình yêu sâu đậm đến mức phải cắt tay tự vẫn như trong phim, hay đau khổ không buồn sống chết như trong truyện. Chỉ là cuộc tình 2,3 năm bình thường thôi. Liên tục những năm như thế. Cô quen nhưng không ghen, khi anh đi chơi với người khác, không kiểm tra điện thoại, check email hay facebook, chả buồn quan tâm anh ở đâu, tại sao không nhắn tin, tại sao không gọi điện?!? Cũng có hẹn hò, có đi chơi, có nhậu nhẹt, có đàn đúm, có những lúc truỵ lạc chỉ còn thiếu bước cuối thôi. Nhưng tim cô trống rỗng với thứ tình cảm đó, cơ thể cô có thể xem như dị ứng với sự đụng chạm của người yêu, lý trí cô kêu gào sự tỉnh táo. Để rồi tỉnh dậy lúc cần thiết. Đẩy anh rồi từ chối. Cô không thích anh hỏi về mật khẩu của cô, quản lý cô, hay hỏi ai gọi điện, điều đó…
Tác giả: