Trên cầu vượt, đèn sáng rực rỡ. Trên đường mặt đường, người di chuyển vội vã, chỉ có một người phụ nữ tóc dài để xõa đang đứng dựa vào lan can cầu, bên chân rải rác mấy chai rượu xiêu xiêu vẹo vẹo. Nhưng chẳng có lấy một người dừng lại quan tâm nàng một chút, tí tách từng hạt mưa bụi thấm ướt quần áo nàng, dán sát vào người, lạnh đến thấu xương, trong đầu nhớ lại đoạn đối thoại lúc chiều: “thật có lỗi, Cẩm Niên, anh cũng bất đắc dĩ, chờ anh chính thức tiến vào cấp tỉnh của chính phủ sau, anh sẽ cùng Tiếc Nhan ly hôn, em hãy tin tưởng anh”. A, ly hôn. “ cút mẹ anh đi đồ lừa đảo, Giang Thịnh Bắc, anh thế nào không đi chết đia, ai thèm tin tưởng anh, anh là đồ rùa đen khốn khiếp”. cô như phát điên, vứt bình rượu xuống cầu vượt, cô không biết bên dưới cầu có tiếng thắng xe tiếng kèn cùng tiếng chửi rủa. Thích Cẩm Niên trong mưa phùn mờ mịt, nửa bò nửa lăn xuống cầu vượt, xuyên qua đường cái. “ két ____________”, ô tô đạp thắng, làm vung lên cả bọt nước. Thích Cẩm Niên lảo đảo cả người như…
Tác giả: