Tác giả:

“Đùng” một tiếng vang thật lớn. Tia chớp trắng lóa rạch ngang phía chân trời, gió thổi phần phật, bầu trời đen kịt trút mưa dữ dội che phủ toàn bộ sân thượng tòa nhà. “Hahaha – Anh thật sự không thấy tấm chân tình của em sao? Em yêu anh như vậy, tại sao anh không yêu em?” Trên mái nhà, một bóng dáng chao đảo như muốn ngã đang đứng sát mép sân thượng, cõi lòng tan nát, vừa khóc vừa cười mà hét lớn.  Lạc Thiên Hựu dẫn theo một nhóm người đứng cách đó không xa, mưa lớn làm ướt toàn bộ quần áo của mọi người. Anh có chút không kiên nhẫn, gương mặt trẻ trung hiện lên sự chán ghét cực độ. “Trân, em gây sự đã đủ chưa? Mau xuống đây!” Trân đứng sát mép sân thượng thần sắc hoảng loạn, đôi mắt ngây dại nhìn anh, “Em không có gây sự...” Lời nói mê nhỏ xíu bị át đi hết trong làn mưa lớn. “Em mau đi xuống đi, đừng có gây sự vô lý nữa! Tình cảm là chuyện của hai người, anh không thích em chính là không thích. Cho dù em có dùng cái chết để uy h**p, anh cũng sẽ không đồng ý”. Lạc Thiên Hựu bực bội,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...