Gió xuân se lạnh, gió biển gào thét ầm ầm, trên bầu trời âm u màu xám nổi lên một trận tuyết đầu xuân. Bên ngoài gió lạnh giống như đao cắt, trong khuê phòng của đích nữ Hoài Ân hầu Hàn Thầm, Hàn Anh bởi vì có đốt địa long, ngược lại rất ấm áp. Tắm rửa xong, Hàn Anh ngồi ở trước bàn trang điểm, mặc cho nha hoàn Nhuận Thu cùng Sấu Đông bận rộn. Nhuận Thu cầm một tấm khăn lụa lớn nhẹ nhàng lau tóc dài đen nhánh của Hàn Anh, ôn nhu nói: “Ngày mai xuất phát đi Biện Kinh rồi, không biết Biện Kinh là cái dạng gì nữa đây!” Nàng năm nay mười lăm tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn hình trái xoan, vóc người trung đẳng, tuy rằng không đẹp, thế nhưng trên mặt cả ngày đều nở nụ cười vui vẻ, nên trông rất ưa nhìn. Hàn Anh có chút lười biếng, một tay chống cằm lên bàn trang điểm, nhìn mình trong gương: “Biện Kinh là thành thị phồn hoa nhất Đông Phương đấy...” Hình ảnh nàng trong gương là lông mày đen nhánh, bờ môi đỏ tươi, da thịt trắng nõn, vô cùng xinh đẹp, là tiểu cô nương mười hai tuổi đang trổ mã hàng…
Chương 76
Quá Trình Dưỡng Thành Yêu HậuTác giả: Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như ChứcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngGió xuân se lạnh, gió biển gào thét ầm ầm, trên bầu trời âm u màu xám nổi lên một trận tuyết đầu xuân. Bên ngoài gió lạnh giống như đao cắt, trong khuê phòng của đích nữ Hoài Ân hầu Hàn Thầm, Hàn Anh bởi vì có đốt địa long, ngược lại rất ấm áp. Tắm rửa xong, Hàn Anh ngồi ở trước bàn trang điểm, mặc cho nha hoàn Nhuận Thu cùng Sấu Đông bận rộn. Nhuận Thu cầm một tấm khăn lụa lớn nhẹ nhàng lau tóc dài đen nhánh của Hàn Anh, ôn nhu nói: “Ngày mai xuất phát đi Biện Kinh rồi, không biết Biện Kinh là cái dạng gì nữa đây!” Nàng năm nay mười lăm tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn hình trái xoan, vóc người trung đẳng, tuy rằng không đẹp, thế nhưng trên mặt cả ngày đều nở nụ cười vui vẻ, nên trông rất ưa nhìn. Hàn Anh có chút lười biếng, một tay chống cằm lên bàn trang điểm, nhìn mình trong gương: “Biện Kinh là thành thị phồn hoa nhất Đông Phương đấy...” Hình ảnh nàng trong gương là lông mày đen nhánh, bờ môi đỏ tươi, da thịt trắng nõn, vô cùng xinh đẹp, là tiểu cô nương mười hai tuổi đang trổ mã hàng… Ngày hôm đó Phó Tạ ở bên ngoài gặp người, trong lúc đó có chút nhớ Hàn Anh, lợi dụng lý do thay quần áo quay về nội viện gặp Hàn Anh.Hắn vừa mang theo Phó Bình đi vào nội viện, liền nhìn thấy Tẩy Xuân cùng với mấy người Nhuận Thu ngồi ở phía sau hành lang phơi nắng thiêu thùa may vá, liền thuận miệng hỏi một câu: “Phu nhân đâu?”Tẩy Xuân còn chưa kịp trả lởi, Phó Tạ đã nhấc chân đi vào nhà chính.Hắn vừa mới vào nhà chính, chợt nghe trong phòng ngủ truyền đến một tiếng vang nhỏ “Kata”, không khỏi mỉm cười một cái, A Anh lại lén lút xem thoại bản diễm tình rồi!Nhưng không biết hôm nay nàng học được trò bịp bợm gì...Phó Tạ nín cười, xốc rèm che lên đi vào phòng ngủ.Hàn Anh đang ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, trong tay cầm một cây trâm ngọc bích là cây trâm lấy ra trên búi tóc.Phó Tạ thấy nàng hôm nay đeo đồ trang sức Lam Bảo Thạch, còn giả vờ giả vịt cài trâm ngọc bích, cũng không nói thẳng ra, đi đến Hàn Anh sau lưng ôm lấy nàng, nhẹ nhàng hít hà, quả nhiên nghe thấy được mùi thơm ngát kỳ dị của Hàn Anh, thân thể lúc này đã có phản ứng.Hắn khẽ cười một tiếng, vô cùng khẩn trương kéo qua Hàn Anh hôn.Trên đùi Hàn Anh còn để một cái hộp tinh xảo, nàng bị Phó Tạ hôn đến toàn thân mềm nhũn, cái hộp rơi trên mặt đất, phát ra một âm thanh giòn vang...
Ngày hôm đó Phó Tạ ở bên ngoài gặp người, trong lúc đó có chút nhớ Hàn Anh,
lợi dụng lý do thay quần áo quay về nội viện gặp Hàn Anh.
Hắn vừa mang theo Phó Bình đi vào nội viện, liền nhìn thấy Tẩy Xuân cùng với mấy người Nhuận Thu ngồi ở phía sau hành lang phơi nắng thiêu thùa
may vá, liền thuận miệng hỏi một câu: “Phu nhân đâu?”
Tẩy Xuân còn chưa kịp trả lởi, Phó Tạ đã nhấc chân đi vào nhà chính.
Hắn vừa mới vào nhà chính, chợt nghe trong phòng ngủ truyền đến một
tiếng vang nhỏ “Kata”, không khỏi mỉm cười một cái, A Anh lại lén lút
xem thoại bản diễm tình rồi!
Nhưng không biết hôm nay nàng học được trò bịp bợm gì...
Phó Tạ nín cười, xốc rèm che lên đi vào phòng ngủ.
Hàn Anh đang ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, trong tay cầm một cây trâm ngọc bích là cây trâm lấy ra trên búi tóc.
Phó Tạ thấy nàng hôm nay đeo đồ trang sức Lam Bảo Thạch, còn giả vờ giả
vịt cài trâm ngọc bích, cũng không nói thẳng ra, đi đến Hàn Anh sau lưng ôm lấy nàng, nhẹ nhàng hít hà, quả nhiên nghe thấy được mùi thơm ngát
kỳ dị của Hàn Anh, thân thể lúc này đã có phản ứng.
Hắn khẽ cười một tiếng, vô cùng khẩn trương kéo qua Hàn Anh hôn.
Trên đùi Hàn Anh còn để một cái hộp tinh xảo, nàng bị Phó Tạ hôn đến
toàn thân mềm nhũn, cái hộp rơi trên mặt đất, phát ra một âm thanh giòn
vang...
Quá Trình Dưỡng Thành Yêu HậuTác giả: Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như ChứcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngGió xuân se lạnh, gió biển gào thét ầm ầm, trên bầu trời âm u màu xám nổi lên một trận tuyết đầu xuân. Bên ngoài gió lạnh giống như đao cắt, trong khuê phòng của đích nữ Hoài Ân hầu Hàn Thầm, Hàn Anh bởi vì có đốt địa long, ngược lại rất ấm áp. Tắm rửa xong, Hàn Anh ngồi ở trước bàn trang điểm, mặc cho nha hoàn Nhuận Thu cùng Sấu Đông bận rộn. Nhuận Thu cầm một tấm khăn lụa lớn nhẹ nhàng lau tóc dài đen nhánh của Hàn Anh, ôn nhu nói: “Ngày mai xuất phát đi Biện Kinh rồi, không biết Biện Kinh là cái dạng gì nữa đây!” Nàng năm nay mười lăm tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn hình trái xoan, vóc người trung đẳng, tuy rằng không đẹp, thế nhưng trên mặt cả ngày đều nở nụ cười vui vẻ, nên trông rất ưa nhìn. Hàn Anh có chút lười biếng, một tay chống cằm lên bàn trang điểm, nhìn mình trong gương: “Biện Kinh là thành thị phồn hoa nhất Đông Phương đấy...” Hình ảnh nàng trong gương là lông mày đen nhánh, bờ môi đỏ tươi, da thịt trắng nõn, vô cùng xinh đẹp, là tiểu cô nương mười hai tuổi đang trổ mã hàng… Ngày hôm đó Phó Tạ ở bên ngoài gặp người, trong lúc đó có chút nhớ Hàn Anh, lợi dụng lý do thay quần áo quay về nội viện gặp Hàn Anh.Hắn vừa mang theo Phó Bình đi vào nội viện, liền nhìn thấy Tẩy Xuân cùng với mấy người Nhuận Thu ngồi ở phía sau hành lang phơi nắng thiêu thùa may vá, liền thuận miệng hỏi một câu: “Phu nhân đâu?”Tẩy Xuân còn chưa kịp trả lởi, Phó Tạ đã nhấc chân đi vào nhà chính.Hắn vừa mới vào nhà chính, chợt nghe trong phòng ngủ truyền đến một tiếng vang nhỏ “Kata”, không khỏi mỉm cười một cái, A Anh lại lén lút xem thoại bản diễm tình rồi!Nhưng không biết hôm nay nàng học được trò bịp bợm gì...Phó Tạ nín cười, xốc rèm che lên đi vào phòng ngủ.Hàn Anh đang ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, trong tay cầm một cây trâm ngọc bích là cây trâm lấy ra trên búi tóc.Phó Tạ thấy nàng hôm nay đeo đồ trang sức Lam Bảo Thạch, còn giả vờ giả vịt cài trâm ngọc bích, cũng không nói thẳng ra, đi đến Hàn Anh sau lưng ôm lấy nàng, nhẹ nhàng hít hà, quả nhiên nghe thấy được mùi thơm ngát kỳ dị của Hàn Anh, thân thể lúc này đã có phản ứng.Hắn khẽ cười một tiếng, vô cùng khẩn trương kéo qua Hàn Anh hôn.Trên đùi Hàn Anh còn để một cái hộp tinh xảo, nàng bị Phó Tạ hôn đến toàn thân mềm nhũn, cái hộp rơi trên mặt đất, phát ra một âm thanh giòn vang...