Đôi đồng tử màu nâu mở lớn nhìn chằm chằm vào “ mình “ trong gương. s* s**ng khuôn mặt xinh đẹp của mình một hồi lồng ngực như đập nhanh hơn. Cô hưng phấn nghĩ nếu như mình thật sự trùng sinh vậy thì điều đầu tiên mình làm sẽ là chấp nhận lời tỏ tình của hắn. “ An Duệ, con xuống đây nhanh cho mẹ “ Tiếng gầm sư tử của mẫu hậu vang lên cô liền suy nghĩ một hồi xem ngày hôm nay mình trùng sinh là ngày bao nhiêu, sao mẹ lại tức giận. Bước chân nhanh nhẹn chạy xuống dưới nhà, đập vào mắt là thân hình to lớn của người đàn ông đang đông cứng dưới tuyết, khuôn mặt trắng bệnh, đôi môi tím tái. Khuôn mặt của cô hiện lên vẻ đau lòng, vậy chứng tỏ hôm nay là 17/8/2017, ngày sinh nhật của cô và hắn cũng như là ngày mà hắn tỏ tình. “ Tử Tiêu, anh đứng lên cho em “ Đáp lại cô là nụ cười yếu ớt của hắn. Thân hình to lớn không chịu nổi nữa mà ngã khụy xuống. Mặt cô trắng bệch ôm lấy người hắn mà run lên: Thật lạnh. Hai người phụ nữ đau khổ kéo thân hình cao lớn của hắn vào nhà…
Chương 10: Hàn Tử Tiêu , anh đúng là đồ Ngốc
Hãy Quay Lưng LạiTác giả: Hàn Tử TiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhĐôi đồng tử màu nâu mở lớn nhìn chằm chằm vào “ mình “ trong gương. s* s**ng khuôn mặt xinh đẹp của mình một hồi lồng ngực như đập nhanh hơn. Cô hưng phấn nghĩ nếu như mình thật sự trùng sinh vậy thì điều đầu tiên mình làm sẽ là chấp nhận lời tỏ tình của hắn. “ An Duệ, con xuống đây nhanh cho mẹ “ Tiếng gầm sư tử của mẫu hậu vang lên cô liền suy nghĩ một hồi xem ngày hôm nay mình trùng sinh là ngày bao nhiêu, sao mẹ lại tức giận. Bước chân nhanh nhẹn chạy xuống dưới nhà, đập vào mắt là thân hình to lớn của người đàn ông đang đông cứng dưới tuyết, khuôn mặt trắng bệnh, đôi môi tím tái. Khuôn mặt của cô hiện lên vẻ đau lòng, vậy chứng tỏ hôm nay là 17/8/2017, ngày sinh nhật của cô và hắn cũng như là ngày mà hắn tỏ tình. “ Tử Tiêu, anh đứng lên cho em “ Đáp lại cô là nụ cười yếu ớt của hắn. Thân hình to lớn không chịu nổi nữa mà ngã khụy xuống. Mặt cô trắng bệch ôm lấy người hắn mà run lên: Thật lạnh. Hai người phụ nữ đau khổ kéo thân hình cao lớn của hắn vào nhà… " An tiểu thư, cô có thể nói chuyện riêng với tôi một chút không? " - Vị bác sĩ trưởng mặc chiếc áo Blouse trắng vẻ mặt trầm trọng nhìn An Duệ " Được " Khi hai người đã đi được một đoạn khá xa, Tần Ly cũng theo đó mà quay người lại đi ra cửa. Không có Boss thì thư kí trưởng như anh chắc phải cực khổ một hồi rồi " An tiểu thư, cô có biết vụ tai nạn xe của Hàn tổng cách đây 3 tháng trước không? " " Tôi biết " - Vụ tai nạn đó của hắn là do cô mà ra mà. Chẳng lẽ..." Đúng như cô nghĩ. Vụ tai nạn xe đó đã để lại một khối u lớn trong đầu, nó chèn ép giây thần kinh làm cho ngài ấy bị mất trí nhớ ở gần. Cũng có thể nói là Hàn tổng đã bước sang bệnh não giai đoạn đầu " - Thở dài thườn thượt, ông quyết định ông nói ra hết tất cả " Từ 3 tháng trước, chúng tôi cũng đã khuyên ngài ấy điều trị, đúng như trong dự đoán, cậu ấy không đồng ý " " Tại, tại sao chứ? " - Không chấp nhận điều trị sao? Hàn Tử Tiêu, hắn điên rồi " Đúng vậy. Cô biết tại sao không? Có lẽ Hàn tổng, ngài ấy đã nghĩ rằng cho dù mình có bị bệnh, có chết đi thì cô cũng sẽ không đau lòng. Hàn tổng có lẽ muốn trong mấy năm cuối đời này sẽ ở bên cạnh cô. " - Do dự hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định kể hết mọi chuyện ra. Ông muốn cô sẽ thay đổi cách nghĩ về hắn " Sao, sao có thể chứ? " - Hốc mắt ửng đỏ, những giọt nước mắt từ từ lăn dài trên má. Hắn, sao có thể...???" Vậy, An tiểu thư cô có muốn Hàn tổng sống tiếp không? " " Ông nói cái gì vậy? Tất nhiên là tôi muốn anh ấy sống tiếp rồi " - Anh phải sống, có lẽ kể từ khi trùng sinh, tình cảm của cô đối với anh chỉ là mất đi rồi mới biết quý trọng. Nhưng bây giờ cô mới nhận ra rằng, có lẽ cô đã yêu anh trước đấy rồi. Cô, cần anh." An tiểu thư, tôi chắc chắn rằng sự bướng bỉnh này của ngài ấy chỉ có cô mới có thể hóa giải. Có thể nói rằng Hàn tổng, ngài ấy sống hay chết đều phụ thuộc vào quyết định của cô đấy. " - Nở một nụ cười nhân từ nhìn cô, ông nói bằng giọng bất đắc dĩ.Đều dựa vào cô... Anh sống hay chết đều dựa vào cô... Dựa vào cô... Câu nói của bác sĩ trưởng quanh quẩn trong đầu cô. Làm sao có thể chứ? Làm sao hắn có thể giao sinh mạng của mình cho cô được chứ? Hàn Tử Tiêu, anh đúng là đồ điên, đồ đáng chết, đồ ngu ngốc mà. Nhưng, tại sao cô lại yêu người ngu ngốc như anh chứ?
" An tiểu thư, cô có thể nói chuyện riêng với tôi một chút không? " - Vị bác sĩ trưởng mặc chiếc áo Blouse trắng vẻ mặt trầm trọng nhìn An Duệ
" Được "
Khi hai người đã đi được một đoạn khá xa, Tần Ly cũng theo đó mà quay người lại đi ra cửa. Không có Boss thì thư kí trưởng như anh chắc phải cực khổ một hồi rồi
" An tiểu thư, cô có biết vụ tai nạn xe của Hàn tổng cách đây 3 tháng trước không? "
" Tôi biết " - Vụ tai nạn đó của hắn là do cô mà ra mà. Chẳng lẽ...
" Đúng như cô nghĩ. Vụ tai nạn xe đó đã để lại một khối u lớn trong đầu, nó chèn ép giây thần kinh làm cho ngài ấy bị mất trí nhớ ở gần. Cũng có thể nói là Hàn tổng đã bước sang bệnh não giai đoạn đầu " - Thở dài thườn thượt, ông quyết định ông nói ra hết tất cả
" Từ 3 tháng trước, chúng tôi cũng đã khuyên ngài ấy điều trị, đúng như trong dự đoán, cậu ấy không đồng ý "
" Tại, tại sao chứ? " - Không chấp nhận điều trị sao? Hàn Tử Tiêu, hắn điên rồi
" Đúng vậy. Cô biết tại sao không? Có lẽ Hàn tổng, ngài ấy đã nghĩ rằng cho dù mình có bị bệnh, có chết đi thì cô cũng sẽ không đau lòng. Hàn tổng có lẽ muốn trong mấy năm cuối đời này sẽ ở bên cạnh cô. " - Do dự hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định kể hết mọi chuyện ra. Ông muốn cô sẽ thay đổi cách nghĩ về hắn
" Sao, sao có thể chứ? " - Hốc mắt ửng đỏ, những giọt nước mắt từ từ lăn dài trên má. Hắn, sao có thể...???
" Vậy, An tiểu thư cô có muốn Hàn tổng sống tiếp không? "
" Ông nói cái gì vậy? Tất nhiên là tôi muốn anh ấy sống tiếp rồi " - Anh phải sống, có lẽ kể từ khi trùng sinh, tình cảm của cô đối với anh chỉ là mất đi rồi mới biết quý trọng. Nhưng bây giờ cô mới nhận ra rằng, có lẽ cô đã yêu anh trước đấy rồi. Cô, cần anh.
" An tiểu thư, tôi chắc chắn rằng sự bướng bỉnh này của ngài ấy chỉ có cô mới có thể hóa giải. Có thể nói rằng Hàn tổng, ngài ấy sống hay chết đều phụ thuộc vào quyết định của cô đấy. " - Nở một nụ cười nhân từ nhìn cô, ông nói bằng giọng bất đắc dĩ.
Đều dựa vào cô... Anh sống hay chết đều dựa vào cô... Dựa vào cô...
Câu nói của bác sĩ trưởng quanh quẩn trong đầu cô. Làm sao có thể chứ? Làm sao hắn có thể giao sinh mạng của mình cho cô được chứ? Hàn Tử Tiêu, anh đúng là đồ điên, đồ đáng chết, đồ ngu ngốc mà.
Nhưng, tại sao cô lại yêu người ngu ngốc như anh chứ?
Hãy Quay Lưng LạiTác giả: Hàn Tử TiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhĐôi đồng tử màu nâu mở lớn nhìn chằm chằm vào “ mình “ trong gương. s* s**ng khuôn mặt xinh đẹp của mình một hồi lồng ngực như đập nhanh hơn. Cô hưng phấn nghĩ nếu như mình thật sự trùng sinh vậy thì điều đầu tiên mình làm sẽ là chấp nhận lời tỏ tình của hắn. “ An Duệ, con xuống đây nhanh cho mẹ “ Tiếng gầm sư tử của mẫu hậu vang lên cô liền suy nghĩ một hồi xem ngày hôm nay mình trùng sinh là ngày bao nhiêu, sao mẹ lại tức giận. Bước chân nhanh nhẹn chạy xuống dưới nhà, đập vào mắt là thân hình to lớn của người đàn ông đang đông cứng dưới tuyết, khuôn mặt trắng bệnh, đôi môi tím tái. Khuôn mặt của cô hiện lên vẻ đau lòng, vậy chứng tỏ hôm nay là 17/8/2017, ngày sinh nhật của cô và hắn cũng như là ngày mà hắn tỏ tình. “ Tử Tiêu, anh đứng lên cho em “ Đáp lại cô là nụ cười yếu ớt của hắn. Thân hình to lớn không chịu nổi nữa mà ngã khụy xuống. Mặt cô trắng bệch ôm lấy người hắn mà run lên: Thật lạnh. Hai người phụ nữ đau khổ kéo thân hình cao lớn của hắn vào nhà… " An tiểu thư, cô có thể nói chuyện riêng với tôi một chút không? " - Vị bác sĩ trưởng mặc chiếc áo Blouse trắng vẻ mặt trầm trọng nhìn An Duệ " Được " Khi hai người đã đi được một đoạn khá xa, Tần Ly cũng theo đó mà quay người lại đi ra cửa. Không có Boss thì thư kí trưởng như anh chắc phải cực khổ một hồi rồi " An tiểu thư, cô có biết vụ tai nạn xe của Hàn tổng cách đây 3 tháng trước không? " " Tôi biết " - Vụ tai nạn đó của hắn là do cô mà ra mà. Chẳng lẽ..." Đúng như cô nghĩ. Vụ tai nạn xe đó đã để lại một khối u lớn trong đầu, nó chèn ép giây thần kinh làm cho ngài ấy bị mất trí nhớ ở gần. Cũng có thể nói là Hàn tổng đã bước sang bệnh não giai đoạn đầu " - Thở dài thườn thượt, ông quyết định ông nói ra hết tất cả " Từ 3 tháng trước, chúng tôi cũng đã khuyên ngài ấy điều trị, đúng như trong dự đoán, cậu ấy không đồng ý " " Tại, tại sao chứ? " - Không chấp nhận điều trị sao? Hàn Tử Tiêu, hắn điên rồi " Đúng vậy. Cô biết tại sao không? Có lẽ Hàn tổng, ngài ấy đã nghĩ rằng cho dù mình có bị bệnh, có chết đi thì cô cũng sẽ không đau lòng. Hàn tổng có lẽ muốn trong mấy năm cuối đời này sẽ ở bên cạnh cô. " - Do dự hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định kể hết mọi chuyện ra. Ông muốn cô sẽ thay đổi cách nghĩ về hắn " Sao, sao có thể chứ? " - Hốc mắt ửng đỏ, những giọt nước mắt từ từ lăn dài trên má. Hắn, sao có thể...???" Vậy, An tiểu thư cô có muốn Hàn tổng sống tiếp không? " " Ông nói cái gì vậy? Tất nhiên là tôi muốn anh ấy sống tiếp rồi " - Anh phải sống, có lẽ kể từ khi trùng sinh, tình cảm của cô đối với anh chỉ là mất đi rồi mới biết quý trọng. Nhưng bây giờ cô mới nhận ra rằng, có lẽ cô đã yêu anh trước đấy rồi. Cô, cần anh." An tiểu thư, tôi chắc chắn rằng sự bướng bỉnh này của ngài ấy chỉ có cô mới có thể hóa giải. Có thể nói rằng Hàn tổng, ngài ấy sống hay chết đều phụ thuộc vào quyết định của cô đấy. " - Nở một nụ cười nhân từ nhìn cô, ông nói bằng giọng bất đắc dĩ.Đều dựa vào cô... Anh sống hay chết đều dựa vào cô... Dựa vào cô... Câu nói của bác sĩ trưởng quanh quẩn trong đầu cô. Làm sao có thể chứ? Làm sao hắn có thể giao sinh mạng của mình cho cô được chứ? Hàn Tử Tiêu, anh đúng là đồ điên, đồ đáng chết, đồ ngu ngốc mà. Nhưng, tại sao cô lại yêu người ngu ngốc như anh chứ?