Ánh nắng len lỏi qua tán cây rọi thẳng vào mặt, tôi vừa cố gượn sức ôm chiếc thùng to đùng trên tay, vừa nheo mắt tránh cái ánh nắng xấu xa kia. Bố đứng trong nhà vừa trông thấy tôi đã vội vã chạy ra mang chiếc thùng vào giúp, miệng không tránh việc càu nhàu trách tôi. - Đã bảo để bố đến trường mang đồ về giúp con mà không nghe. Giờ con có than thì bố không thương tiếc đâu. Chả là tôi trườc giờ học một ngôi trường bình thường, phải ở kí túc nên mang đồ đạc vào nhiều. Và vì lần trước cuộc thi kiến thức tìm kiếm học bổng do trường tổ chức tôi đã đứng nhất. Ấy thế là được chuyển vào ngôi trường danh tiếng nhất thành phố. Một ngôi trường hàng vạn người muốn đặt chân vào, ngôi trường dành riêng cho những cậu ấm, cô chiêu_ Flower Hight School. Tôi quang sang nhìn bố cười. Bố tôi tuy nói một đường nhưng làm một nẻo. Vừa đặt thùng xuống đã chạy đến lau mồ hôi trên trán tôi. Ân cần hỏi. - Bối Diệp Hân. Con nghĩ mình sẽ làm tốt ở ngôi trường mới này chứ? Ta lo cho con lắm, dù gì thì đó cũng…
Chương 43: Ngoại truyện: Trương Hy - Kim Long
Đại Thiếu Gia! Cấm Cậu Ăn ChèTác giả: Gián NhỏÁnh nắng len lỏi qua tán cây rọi thẳng vào mặt, tôi vừa cố gượn sức ôm chiếc thùng to đùng trên tay, vừa nheo mắt tránh cái ánh nắng xấu xa kia. Bố đứng trong nhà vừa trông thấy tôi đã vội vã chạy ra mang chiếc thùng vào giúp, miệng không tránh việc càu nhàu trách tôi. - Đã bảo để bố đến trường mang đồ về giúp con mà không nghe. Giờ con có than thì bố không thương tiếc đâu. Chả là tôi trườc giờ học một ngôi trường bình thường, phải ở kí túc nên mang đồ đạc vào nhiều. Và vì lần trước cuộc thi kiến thức tìm kiếm học bổng do trường tổ chức tôi đã đứng nhất. Ấy thế là được chuyển vào ngôi trường danh tiếng nhất thành phố. Một ngôi trường hàng vạn người muốn đặt chân vào, ngôi trường dành riêng cho những cậu ấm, cô chiêu_ Flower Hight School. Tôi quang sang nhìn bố cười. Bố tôi tuy nói một đường nhưng làm một nẻo. Vừa đặt thùng xuống đã chạy đến lau mồ hôi trên trán tôi. Ân cần hỏi. - Bối Diệp Hân. Con nghĩ mình sẽ làm tốt ở ngôi trường mới này chứ? Ta lo cho con lắm, dù gì thì đó cũng… CHU TRƯƠNG HYNgười ta nói "Những người bên nhau rồi sẽ quay trở về bên nhau" bây giờ tôi kì thực rất tin vào câu nói đó. Ba năm trước, tôi bỏ đi, tôi rời xa nơi này. Trong ánh mắt lúc đó, có chút quyến luyến, có chút bồn chồn, ray rứt. Không phải hết phần vì tôi bỏ rơi cô em gái của mình lại. Đó còn là sự bỏ rơi mối tình chôn giấu. Người tôi đã trót yêu lúc nào cũng chẳng hay.Lúc đó, tôi biết Kim Long cũng có tình cản với tôi. Nhưng biết làm sao được. Nếu như tôi ở lại chỉ khiến mọi người trở nên khó xử. Thôi thỉ hãy để câu chuyện này lắng đi vài năm, đến ngày tôi trở lại. Kim Long khi đó chưa phải là của ai. Kim Long khi đó còn chút tình cảm dành cho tôi. Nhất định tôi sẽ nắm lấy. Nhất định sẽ yêu cậu ấy cả đời...---------------KIM LONGTôi gặp em trong lễ đường, nơi diễn ra hôn lễ của hai người tôi luôn ngưỡng mộ. Em đứng đó, trong khoảng không gian như dừng lại, đôi mắt em mở to nhìn tôi. Tôi vui, tôi vui biết nhường nào. Nhưng đột nhiên tâm tôi chợt ánh lên suy nghĩ. "Liệu bây giờ em đã có bạn trai chưa? Liệu bây giờ em đã thuộc về ai chưa?" Tôi bấy giờ thật chua xót, tôi ước, tôi ước em chưa thuộc về ai. Tôi nhắm nghiền đôi mắt thầm ước, đột nhiên có cảm giác ai đó nắm lấy tay phải của mình.Tôi mở mắt, nhận ra đó là em, em đang đứng rất gần, rất gần tôi. Trên đôi môi anh đào kia còn nở một nụ cười nhẹ nhàng. "kim Long nếu cậu chưa thuộc về ai. Hãy là của tớ."
CHU TRƯƠNG HY
Người ta nói "Những người bên nhau rồi sẽ quay trở về bên nhau" bây giờ tôi kì thực rất tin vào câu nói đó.
Ba năm trước, tôi bỏ đi, tôi rời xa nơi này. Trong ánh mắt lúc đó, có chút quyến luyến, có chút bồn chồn, ray rứt. Không phải hết phần vì tôi bỏ rơi cô em gái của mình lại. Đó còn là sự bỏ rơi mối tình chôn giấu. Người tôi đã trót yêu lúc nào cũng chẳng hay.
Lúc đó, tôi biết Kim Long cũng có tình cản với tôi. Nhưng biết làm sao được. Nếu như tôi ở lại chỉ khiến mọi người trở nên khó xử. Thôi thỉ hãy để câu chuyện này lắng đi vài năm, đến ngày tôi trở lại. Kim Long khi đó chưa phải là của ai. Kim Long khi đó còn chút tình cảm dành cho tôi. Nhất định tôi sẽ nắm lấy. Nhất định sẽ yêu cậu ấy cả đời...
---------------
KIM LONG
Tôi gặp em trong lễ đường, nơi diễn ra hôn lễ của hai người tôi luôn ngưỡng mộ. Em đứng đó, trong khoảng không gian như dừng lại, đôi mắt em mở to nhìn tôi. Tôi vui, tôi vui biết nhường nào. Nhưng đột nhiên tâm tôi chợt ánh lên suy nghĩ. "Liệu bây giờ em đã có bạn trai chưa? Liệu bây giờ em đã thuộc về ai chưa?" Tôi bấy giờ thật chua xót, tôi ước, tôi ước em chưa thuộc về ai. Tôi nhắm nghiền đôi mắt thầm ước, đột nhiên có cảm giác ai đó nắm lấy tay phải của mình.
Tôi mở mắt, nhận ra đó là em, em đang đứng rất gần, rất gần tôi. Trên đôi môi anh đào kia còn nở một nụ cười nhẹ nhàng.
"kim Long nếu cậu chưa thuộc về ai. Hãy là của tớ."
Đại Thiếu Gia! Cấm Cậu Ăn ChèTác giả: Gián NhỏÁnh nắng len lỏi qua tán cây rọi thẳng vào mặt, tôi vừa cố gượn sức ôm chiếc thùng to đùng trên tay, vừa nheo mắt tránh cái ánh nắng xấu xa kia. Bố đứng trong nhà vừa trông thấy tôi đã vội vã chạy ra mang chiếc thùng vào giúp, miệng không tránh việc càu nhàu trách tôi. - Đã bảo để bố đến trường mang đồ về giúp con mà không nghe. Giờ con có than thì bố không thương tiếc đâu. Chả là tôi trườc giờ học một ngôi trường bình thường, phải ở kí túc nên mang đồ đạc vào nhiều. Và vì lần trước cuộc thi kiến thức tìm kiếm học bổng do trường tổ chức tôi đã đứng nhất. Ấy thế là được chuyển vào ngôi trường danh tiếng nhất thành phố. Một ngôi trường hàng vạn người muốn đặt chân vào, ngôi trường dành riêng cho những cậu ấm, cô chiêu_ Flower Hight School. Tôi quang sang nhìn bố cười. Bố tôi tuy nói một đường nhưng làm một nẻo. Vừa đặt thùng xuống đã chạy đến lau mồ hôi trên trán tôi. Ân cần hỏi. - Bối Diệp Hân. Con nghĩ mình sẽ làm tốt ở ngôi trường mới này chứ? Ta lo cho con lắm, dù gì thì đó cũng… CHU TRƯƠNG HYNgười ta nói "Những người bên nhau rồi sẽ quay trở về bên nhau" bây giờ tôi kì thực rất tin vào câu nói đó. Ba năm trước, tôi bỏ đi, tôi rời xa nơi này. Trong ánh mắt lúc đó, có chút quyến luyến, có chút bồn chồn, ray rứt. Không phải hết phần vì tôi bỏ rơi cô em gái của mình lại. Đó còn là sự bỏ rơi mối tình chôn giấu. Người tôi đã trót yêu lúc nào cũng chẳng hay.Lúc đó, tôi biết Kim Long cũng có tình cản với tôi. Nhưng biết làm sao được. Nếu như tôi ở lại chỉ khiến mọi người trở nên khó xử. Thôi thỉ hãy để câu chuyện này lắng đi vài năm, đến ngày tôi trở lại. Kim Long khi đó chưa phải là của ai. Kim Long khi đó còn chút tình cảm dành cho tôi. Nhất định tôi sẽ nắm lấy. Nhất định sẽ yêu cậu ấy cả đời...---------------KIM LONGTôi gặp em trong lễ đường, nơi diễn ra hôn lễ của hai người tôi luôn ngưỡng mộ. Em đứng đó, trong khoảng không gian như dừng lại, đôi mắt em mở to nhìn tôi. Tôi vui, tôi vui biết nhường nào. Nhưng đột nhiên tâm tôi chợt ánh lên suy nghĩ. "Liệu bây giờ em đã có bạn trai chưa? Liệu bây giờ em đã thuộc về ai chưa?" Tôi bấy giờ thật chua xót, tôi ước, tôi ước em chưa thuộc về ai. Tôi nhắm nghiền đôi mắt thầm ước, đột nhiên có cảm giác ai đó nắm lấy tay phải của mình.Tôi mở mắt, nhận ra đó là em, em đang đứng rất gần, rất gần tôi. Trên đôi môi anh đào kia còn nở một nụ cười nhẹ nhàng. "kim Long nếu cậu chưa thuộc về ai. Hãy là của tớ."