Tác giả:

Ào!!!! “Chúc mừng sinh nhật!” Trước ngày hôm nay, An Hân đã nghĩ tới vô số tình huống có thể xảy ra trong ngày sinh nhật, nhưng mà cho dù cậu có mười cái đầu, c*̃ng tuyệt đối không có khả năng nghĩ đến hiện tại lại phát sinh chuyện như vậy. Hơn nữa thời điểm nguyên một ly Champagne đều hất vào mặt mình, trong nháy mắt An Hân bỗng nhiên cảm thấy có chút may mắn; thật tốt, may mà hôm nay Ngụy Hào không dẫn cậu đến một nhà hàng Trung Quốc, so với cảnh bị hất cả một ly trà nóng vào mặt thường hay chiếu trong TV, Champagne lạnh lạnh có vẻ thoải mái hơn. “Sinh nhật vui vẻ! Mày á, cái đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ!” Cậu con trai trước mặt bộ dạng thực thanh tú, tay cầm một ly rượu rỗng không chỉ vào An Hân phẫn nộ hét lên. “Tiểu Nhiên…” Ngụy Hào đứng một bên vẻ mặt kinh ngạc, không thể tin được nói, “Em sao lại ở chỗ này?” “Em vì cái gì không thể ở đây! Anh với…

Chương 68: Oan gia ngõ hẹp

Dụ Dỗ Đại ThầnTác giả: Lâm Tịch ẨnTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịÀo!!!! “Chúc mừng sinh nhật!” Trước ngày hôm nay, An Hân đã nghĩ tới vô số tình huống có thể xảy ra trong ngày sinh nhật, nhưng mà cho dù cậu có mười cái đầu, c*̃ng tuyệt đối không có khả năng nghĩ đến hiện tại lại phát sinh chuyện như vậy. Hơn nữa thời điểm nguyên một ly Champagne đều hất vào mặt mình, trong nháy mắt An Hân bỗng nhiên cảm thấy có chút may mắn; thật tốt, may mà hôm nay Ngụy Hào không dẫn cậu đến một nhà hàng Trung Quốc, so với cảnh bị hất cả một ly trà nóng vào mặt thường hay chiếu trong TV, Champagne lạnh lạnh có vẻ thoải mái hơn. “Sinh nhật vui vẻ! Mày á, cái đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ!” Cậu con trai trước mặt bộ dạng thực thanh tú, tay cầm một ly rượu rỗng không chỉ vào An Hân phẫn nộ hét lên. “Tiểu Nhiên…” Ngụy Hào đứng một bên vẻ mặt kinh ngạc, không thể tin được nói, “Em sao lại ở chỗ này?” “Em vì cái gì không thể ở đây! Anh với… Một đêm qua lại ép buộc đến tận rạng sáng, không ngờ buổi sáng ngày hôm sau, An Hân lại ngoài ý muốn thức dậy tương đối sớm, thậm chí còn nghe được thanh âm Liễu Quý Bạch rời cửa. Cậu lười biếng ôm cái chăn mỏng ở trên giường lăn qua lộn lại, trở người nửa ngày mới bỗng nhiên nhìn thấy trên gối đầu của Liễu Quý Bạch có đặt một tờ giấy ghi nhớ.Hân:Cháo ở trong nồi cơm điện, trong lò vi sóng có bánh đậu, hâm nóng một chút là có thể ăn.Ps. Nơ bướm hẳn phải nên thắt như vầy…Quý Bạch.(# ̄ _  ̄#)Dựa theo tờ giấy ghi nhớ, phía dưới có mũi tên xiêng xiêng chỉ vào trong chăn của An Hân.Đêm qua lúc ngủ hình như bởi vì Liễu Quý Bạch không thấy áo ngủ của An Hân đâu cho nên không mặc vào cho cậu, mà An Hân cũng buồn ngủ vô cùng cho nên cũng không để ý liền lăn ra ngủ, buổi sáng thức dậy cậu vẫn còn nhớ rõ chuyện này cho nên mới không đi ra ngoài tiễn Liễu Quý Bạch đi làm.Lúc này nhìn thấy tờ giấy, An Hân đột nhiên có loại dự cảm không tốt. Vừa lật chăn lên, An Hân quả nhiên nhìn thấy cái nơ bướm theo lời Liễu Quý Bạch nói. Trách không được buổi sáng cứ cảm thấy có gì đó là lạ, còn nghĩ rằng là do cái chăn nó cấn!!!p(>\

Một đêm qua lại ép buộc đến tận rạng sáng, không ngờ buổi sáng ngày hôm sau, An Hân lại ngoài ý muốn thức dậy tương đối sớm, thậm chí còn nghe được thanh âm Liễu Quý Bạch rời cửa. Cậu lười biếng ôm cái chăn mỏng ở trên giường lăn qua lộn lại, trở người nửa ngày mới bỗng nhiên nhìn thấy trên gối đầu của Liễu Quý Bạch có đặt một tờ giấy ghi nhớ.

Hân:

Cháo ở trong nồi cơm điện, trong lò vi sóng có bánh đậu, hâm nóng một chút là có thể ăn.

Ps. Nơ bướm hẳn phải nên thắt như vầy…

Quý Bạch.

(# ̄ _  ̄#)

Dựa theo tờ giấy ghi nhớ, phía dưới có mũi tên xiêng xiêng chỉ vào trong chăn của An Hân.

Đêm qua lúc ngủ hình như bởi vì Liễu Quý Bạch không thấy áo ngủ của An Hân đâu cho nên không mặc vào cho cậu, mà An Hân cũng buồn ngủ vô cùng cho nên cũng không để ý liền lăn ra ngủ, buổi sáng thức dậy cậu vẫn còn nhớ rõ chuyện này cho nên mới không đi ra ngoài tiễn Liễu Quý Bạch đi làm.

Lúc này nhìn thấy tờ giấy, An Hân đột nhiên có loại dự cảm không tốt. Vừa lật chăn lên, An Hân quả nhiên nhìn thấy cái nơ bướm theo lời Liễu Quý Bạch nói. Trách không được buổi sáng cứ cảm thấy có gì đó là lạ, còn nghĩ rằng là do cái chăn nó cấn!!!

p(>\

Dụ Dỗ Đại ThầnTác giả: Lâm Tịch ẨnTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịÀo!!!! “Chúc mừng sinh nhật!” Trước ngày hôm nay, An Hân đã nghĩ tới vô số tình huống có thể xảy ra trong ngày sinh nhật, nhưng mà cho dù cậu có mười cái đầu, c*̃ng tuyệt đối không có khả năng nghĩ đến hiện tại lại phát sinh chuyện như vậy. Hơn nữa thời điểm nguyên một ly Champagne đều hất vào mặt mình, trong nháy mắt An Hân bỗng nhiên cảm thấy có chút may mắn; thật tốt, may mà hôm nay Ngụy Hào không dẫn cậu đến một nhà hàng Trung Quốc, so với cảnh bị hất cả một ly trà nóng vào mặt thường hay chiếu trong TV, Champagne lạnh lạnh có vẻ thoải mái hơn. “Sinh nhật vui vẻ! Mày á, cái đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ!” Cậu con trai trước mặt bộ dạng thực thanh tú, tay cầm một ly rượu rỗng không chỉ vào An Hân phẫn nộ hét lên. “Tiểu Nhiên…” Ngụy Hào đứng một bên vẻ mặt kinh ngạc, không thể tin được nói, “Em sao lại ở chỗ này?” “Em vì cái gì không thể ở đây! Anh với… Một đêm qua lại ép buộc đến tận rạng sáng, không ngờ buổi sáng ngày hôm sau, An Hân lại ngoài ý muốn thức dậy tương đối sớm, thậm chí còn nghe được thanh âm Liễu Quý Bạch rời cửa. Cậu lười biếng ôm cái chăn mỏng ở trên giường lăn qua lộn lại, trở người nửa ngày mới bỗng nhiên nhìn thấy trên gối đầu của Liễu Quý Bạch có đặt một tờ giấy ghi nhớ.Hân:Cháo ở trong nồi cơm điện, trong lò vi sóng có bánh đậu, hâm nóng một chút là có thể ăn.Ps. Nơ bướm hẳn phải nên thắt như vầy…Quý Bạch.(# ̄ _  ̄#)Dựa theo tờ giấy ghi nhớ, phía dưới có mũi tên xiêng xiêng chỉ vào trong chăn của An Hân.Đêm qua lúc ngủ hình như bởi vì Liễu Quý Bạch không thấy áo ngủ của An Hân đâu cho nên không mặc vào cho cậu, mà An Hân cũng buồn ngủ vô cùng cho nên cũng không để ý liền lăn ra ngủ, buổi sáng thức dậy cậu vẫn còn nhớ rõ chuyện này cho nên mới không đi ra ngoài tiễn Liễu Quý Bạch đi làm.Lúc này nhìn thấy tờ giấy, An Hân đột nhiên có loại dự cảm không tốt. Vừa lật chăn lên, An Hân quả nhiên nhìn thấy cái nơ bướm theo lời Liễu Quý Bạch nói. Trách không được buổi sáng cứ cảm thấy có gì đó là lạ, còn nghĩ rằng là do cái chăn nó cấn!!!p(>\

Chương 68: Oan gia ngõ hẹp