Bên trong 1 hoa viên rực rỡ sắc màu, một bé gái cao quý ngồi ngắm hoa, cô nhẹ nhàng nâng niu một bông cực phẩm mẫu đơn nhưng bông hoa đó cũng không tài nào sánh được với dung nhan cô bé Mày dài lá liễu Môi mỏng đỏ tươi Tai trơn tinh xảo Mũi dọc dừa xinh xắn Mắt bồ câu nhỏ nhắn đáng yêu Con ngươi màu tím yêu mị Cằm nhọn, duyên dáng Da trắng mịn màng Tóc dài trơn mượt Có cảm giác như không thứ gì có thể sánh với dung nhan ấy Đó chính là những thứ mà Hà Tử Khung nhớ nhất trong lúc này Giờ hắn đã 5 tuổi, Mẫn Đan của hắn cũng 5 tuổi rồi Chiếc máy bay xé gió lao đi trên bầu trời nhưng thật trống trải, cô độc Nhưng sau này sẽ không còn như vậy nữa Sau này, đợi Hà Tử Khung hắn lớn lên, sẽ có Thủy Mẫn Đan ở bên cạnh hắn Nghĩ tới đó, Hà Tử Khung không nhịn được mà nở 1 nụ cười Nụ cười hạnh phúc. Mấy người làm mê mẩn cả người Tuy thiếu gia tuổi còn nhỏ nhưng lại rất thông minh, lạnh lùng Lúc nào họ cũng chỉ nhận được bộ mặt than lạnh lùng “ Người lạ chớ gần “ của thiếu gia Không ngờ cũng có lúc…
Chương 5: Thủy Mân
Mẫu Đơn Chi LuyếnTác giả: Diệp Như Thư NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcBên trong 1 hoa viên rực rỡ sắc màu, một bé gái cao quý ngồi ngắm hoa, cô nhẹ nhàng nâng niu một bông cực phẩm mẫu đơn nhưng bông hoa đó cũng không tài nào sánh được với dung nhan cô bé Mày dài lá liễu Môi mỏng đỏ tươi Tai trơn tinh xảo Mũi dọc dừa xinh xắn Mắt bồ câu nhỏ nhắn đáng yêu Con ngươi màu tím yêu mị Cằm nhọn, duyên dáng Da trắng mịn màng Tóc dài trơn mượt Có cảm giác như không thứ gì có thể sánh với dung nhan ấy Đó chính là những thứ mà Hà Tử Khung nhớ nhất trong lúc này Giờ hắn đã 5 tuổi, Mẫn Đan của hắn cũng 5 tuổi rồi Chiếc máy bay xé gió lao đi trên bầu trời nhưng thật trống trải, cô độc Nhưng sau này sẽ không còn như vậy nữa Sau này, đợi Hà Tử Khung hắn lớn lên, sẽ có Thủy Mẫn Đan ở bên cạnh hắn Nghĩ tới đó, Hà Tử Khung không nhịn được mà nở 1 nụ cười Nụ cười hạnh phúc. Mấy người làm mê mẩn cả người Tuy thiếu gia tuổi còn nhỏ nhưng lại rất thông minh, lạnh lùng Lúc nào họ cũng chỉ nhận được bộ mặt than lạnh lùng “ Người lạ chớ gần “ của thiếu gia Không ngờ cũng có lúc… Thủy Mân hất tay mấy vị thiên kim đó ra, phủi phủi tay áo rồi tự mình đứng dậy, đem 1 cái khăn tay nhỏ ra lau hết bụi đất ở gương mặt đi lộ ra một gương mặt thanh túMọi người cũng không khỏi ồ lên, một cô hầu gái nhỏ này cũng đẹp hơn không ít người“Cảm ơn các vị thiếu gia tiểu thư. Thủy Mân không dám làm bẩn tay của các vị. Thủy Mân xin đi trước”“Thủy Mân”Một vị tiểu thư vội nắm lấy tay Thủy MânThấy vậy, Thủy Mân cũng không hất tay người đó ra“Hay là cô đi cùng chúng ta đi. ““Tại sao ta lại phải đi cùng mấy người?”Gương mặt của Thủy Mân bỗng nhiên đen lại, từ ngữ cũng không còn tôn kính như trước nữaThấy tâm trạng của Thủy Mân tệ hơn liền bất giác mà buông tay“Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh”Thủy Mân bất ngờ nóiMột lúc sauMọi người đã đến trung tâm của Tây Hoa Viên là khu vực có đài phun nước to sừng sữngHoa mẫu đơn được chạm khắc trên đài cùng với thiên thần xinh đẹp được ánh trăng chiếu soi trở nên lung linh vô cùng“Thủy Mân, tại sao chúng ta đi một lúc rồi vẫn không thấy những người kia? Chúng ta đã đi đến giao điểm của 4 hoa viên rồi mà”Vỹ Ái Hồng - Vỹ gia tam tiểu thư lên tiếng. Thực sự là mọi người đã rất mệt, từ nãy tới giờ đã đi được khá xa rồi, sao vẫn chưa thấy ai ngoài họ vậy?“Bây giờ chúng ta mới đi đến trung tâm của Tây Hoa Viên thôi”Thủy Mân nhỏ giọng nói nhưng vẫn bị vô cùng nhiều người nghe thấy“Cái gì?”“Thủy gia thật là có tiền ““Nhiều hoa như vậy rốt cuộc là chăm sóc sao?”“Nhà người ta có hệ thống tưới nước nhỏ giọt mà”..........Một lúc sau nữa, mọi người rốt cục cũng đến các hoa phòng“Haiz....Đúng là mệt chết bản tiểu thư”“Đúng là nhà có tiền, hoa viên thôi mà đã rộng như vậy. Không biết cái vị tiểu thư huyền thoại mỗi ngày đều chạy bộ quanh hoa viên có hình dáng như thế nào đây?”“Đó là bí quyết giữ dáng của người ta đó”“Còn nhỏ như chúng ta đã phải giữ dáng rồi sao?”“Đúng vậy a...Ai kêu người ta có hôn ước với Hà thiếu gia a..... Cho dù chưa đính hôn nhưng cũng tạm thời được coi là hôn thê, hôn phu”Lời của tác giảTác giả:Uhuhu... Mấy đứa này nhỏ mà bà 8 quá à. Ta không chịu đâu. Mỏi tay aThủy Mỹ Nhân: Hạnh Hạnh ngoan, cố gắng viết nhanh sẽ có thưởngTác giả: Cho ta hôn một cái, hôn má thôiHà Bao Cỏ:Ngươi cút đi *đá tác giả ra thật xa*Tác giả:Số nhọ a....Kết thúc lời của tác giảHọ dần dần bị những căn phòng làm bằng hoa tươi thu hútThủy gia cho thợ làm các khung kim loại hình vòng cung rồi đem rất nhiều loại hoa lai tạo thành loại hoa leo, tạo thành những căn phòng như thế này đâyVào buổi tối, những căn phòng được thắp đèn lên, trông lung linh hết sức“Thủy Mân đâu rồi?""Vỹ Ái Hồng ngó nghiêng xung quanh cũng không thấy Thủy Mân“Cái đó, vừa nãy Ni quản gia có nói Thủy Mân đi làm việc rồi”Một vị tiểu thư bất ngờ nói lên“A. Vậy sao?”Vỹ Ái Hồng cụt hứng nóiĐúng lúc này, một đoàn người khác trùng hợp cũng đi vào tạo thành 1 sự hỗn độnCả 2 đoàn người cùng đi tới Anh Thảo Phòng. Căn Phòng xinh đẹp lấp ló những nụ hoa xinh đẹp đủ màu sắc, các màu sắc vô cùng nghệ thuật mà hòa quyện với nhau
Thủy Mân hất tay mấy vị thiên kim đó ra, phủi phủi tay áo rồi tự mình đứng dậy, đem 1 cái khăn tay nhỏ ra lau hết bụi đất ở gương mặt đi lộ ra một gương mặt thanh tú
Mọi người cũng không khỏi ồ lên, một cô hầu gái nhỏ này cũng đẹp hơn không ít người
“Cảm ơn các vị thiếu gia tiểu thư. Thủy Mân không dám làm bẩn tay của các vị. Thủy Mân xin đi trước”
“Thủy Mân”
Một vị tiểu thư vội nắm lấy tay Thủy Mân
Thấy vậy, Thủy Mân cũng không hất tay người đó ra
“Hay là cô đi cùng chúng ta đi. “
“Tại sao ta lại phải đi cùng mấy người?”
Gương mặt của Thủy Mân bỗng nhiên đen lại, từ ngữ cũng không còn tôn kính như trước nữa
Thấy tâm trạng của Thủy Mân tệ hơn liền bất giác mà buông tay
“Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh”
Thủy Mân bất ngờ nói
Một lúc sau
Mọi người đã đến trung tâm của Tây Hoa Viên là khu vực có đài phun nước to sừng sững
Hoa mẫu đơn được chạm khắc trên đài cùng với thiên thần xinh đẹp được ánh trăng chiếu soi trở nên lung linh vô cùng
“Thủy Mân, tại sao chúng ta đi một lúc rồi vẫn không thấy những người kia? Chúng ta đã đi đến giao điểm của 4 hoa viên rồi mà”
Vỹ Ái Hồng - Vỹ gia tam tiểu thư lên tiếng. Thực sự là mọi người đã rất mệt, từ nãy tới giờ đã đi được khá xa rồi, sao vẫn chưa thấy ai ngoài họ vậy?
“Bây giờ chúng ta mới đi đến trung tâm của Tây Hoa Viên thôi”
Thủy Mân nhỏ giọng nói nhưng vẫn bị vô cùng nhiều người nghe thấy
“Cái gì?”
“Thủy gia thật là có tiền “
“Nhiều hoa như vậy rốt cuộc là chăm sóc sao?”
“Nhà người ta có hệ thống tưới nước nhỏ giọt mà”
.....
.....
Một lúc sau nữa, mọi người rốt cục cũng đến các hoa phòng
“Haiz....Đúng là mệt chết bản tiểu thư”
“Đúng là nhà có tiền, hoa viên thôi mà đã rộng như vậy. Không biết cái vị tiểu thư huyền thoại mỗi ngày đều chạy bộ quanh hoa viên có hình dáng như thế nào đây?”
“Đó là bí quyết giữ dáng của người ta đó”
“Còn nhỏ như chúng ta đã phải giữ dáng rồi sao?”
“Đúng vậy a...Ai kêu người ta có hôn ước với Hà thiếu gia a..... Cho dù chưa đính hôn nhưng cũng tạm thời được coi là hôn thê, hôn phu”
Lời của tác giả
Tác giả:Uhuhu... Mấy đứa này nhỏ mà bà 8 quá à. Ta không chịu đâu. Mỏi tay a
Thủy Mỹ Nhân: Hạnh Hạnh ngoan, cố gắng viết nhanh sẽ có thưởng
Tác giả: Cho ta hôn một cái, hôn má thôi
Hà Bao Cỏ:Ngươi cút đi *đá tác giả ra thật xa*
Tác giả:Số nhọ a....
Kết thúc lời của tác giả
Họ dần dần bị những căn phòng làm bằng hoa tươi thu hút
Thủy gia cho thợ làm các khung kim loại hình vòng cung rồi đem rất nhiều loại hoa lai tạo thành loại hoa leo, tạo thành những căn phòng như thế này đây
Vào buổi tối, những căn phòng được thắp đèn lên, trông lung linh hết sức
“Thủy Mân đâu rồi?""
Vỹ Ái Hồng ngó nghiêng xung quanh cũng không thấy Thủy Mân
“Cái đó, vừa nãy Ni quản gia có nói Thủy Mân đi làm việc rồi”
Một vị tiểu thư bất ngờ nói lên
“A. Vậy sao?”
Vỹ Ái Hồng cụt hứng nói
Đúng lúc này, một đoàn người khác trùng hợp cũng đi vào tạo thành 1 sự hỗn độn
Cả 2 đoàn người cùng đi tới Anh Thảo Phòng. Căn Phòng xinh đẹp lấp ló những nụ hoa xinh đẹp đủ màu sắc, các màu sắc vô cùng nghệ thuật mà hòa quyện với nhau
Mẫu Đơn Chi LuyếnTác giả: Diệp Như Thư NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcBên trong 1 hoa viên rực rỡ sắc màu, một bé gái cao quý ngồi ngắm hoa, cô nhẹ nhàng nâng niu một bông cực phẩm mẫu đơn nhưng bông hoa đó cũng không tài nào sánh được với dung nhan cô bé Mày dài lá liễu Môi mỏng đỏ tươi Tai trơn tinh xảo Mũi dọc dừa xinh xắn Mắt bồ câu nhỏ nhắn đáng yêu Con ngươi màu tím yêu mị Cằm nhọn, duyên dáng Da trắng mịn màng Tóc dài trơn mượt Có cảm giác như không thứ gì có thể sánh với dung nhan ấy Đó chính là những thứ mà Hà Tử Khung nhớ nhất trong lúc này Giờ hắn đã 5 tuổi, Mẫn Đan của hắn cũng 5 tuổi rồi Chiếc máy bay xé gió lao đi trên bầu trời nhưng thật trống trải, cô độc Nhưng sau này sẽ không còn như vậy nữa Sau này, đợi Hà Tử Khung hắn lớn lên, sẽ có Thủy Mẫn Đan ở bên cạnh hắn Nghĩ tới đó, Hà Tử Khung không nhịn được mà nở 1 nụ cười Nụ cười hạnh phúc. Mấy người làm mê mẩn cả người Tuy thiếu gia tuổi còn nhỏ nhưng lại rất thông minh, lạnh lùng Lúc nào họ cũng chỉ nhận được bộ mặt than lạnh lùng “ Người lạ chớ gần “ của thiếu gia Không ngờ cũng có lúc… Thủy Mân hất tay mấy vị thiên kim đó ra, phủi phủi tay áo rồi tự mình đứng dậy, đem 1 cái khăn tay nhỏ ra lau hết bụi đất ở gương mặt đi lộ ra một gương mặt thanh túMọi người cũng không khỏi ồ lên, một cô hầu gái nhỏ này cũng đẹp hơn không ít người“Cảm ơn các vị thiếu gia tiểu thư. Thủy Mân không dám làm bẩn tay của các vị. Thủy Mân xin đi trước”“Thủy Mân”Một vị tiểu thư vội nắm lấy tay Thủy MânThấy vậy, Thủy Mân cũng không hất tay người đó ra“Hay là cô đi cùng chúng ta đi. ““Tại sao ta lại phải đi cùng mấy người?”Gương mặt của Thủy Mân bỗng nhiên đen lại, từ ngữ cũng không còn tôn kính như trước nữaThấy tâm trạng của Thủy Mân tệ hơn liền bất giác mà buông tay“Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh”Thủy Mân bất ngờ nóiMột lúc sauMọi người đã đến trung tâm của Tây Hoa Viên là khu vực có đài phun nước to sừng sữngHoa mẫu đơn được chạm khắc trên đài cùng với thiên thần xinh đẹp được ánh trăng chiếu soi trở nên lung linh vô cùng“Thủy Mân, tại sao chúng ta đi một lúc rồi vẫn không thấy những người kia? Chúng ta đã đi đến giao điểm của 4 hoa viên rồi mà”Vỹ Ái Hồng - Vỹ gia tam tiểu thư lên tiếng. Thực sự là mọi người đã rất mệt, từ nãy tới giờ đã đi được khá xa rồi, sao vẫn chưa thấy ai ngoài họ vậy?“Bây giờ chúng ta mới đi đến trung tâm của Tây Hoa Viên thôi”Thủy Mân nhỏ giọng nói nhưng vẫn bị vô cùng nhiều người nghe thấy“Cái gì?”“Thủy gia thật là có tiền ““Nhiều hoa như vậy rốt cuộc là chăm sóc sao?”“Nhà người ta có hệ thống tưới nước nhỏ giọt mà”..........Một lúc sau nữa, mọi người rốt cục cũng đến các hoa phòng“Haiz....Đúng là mệt chết bản tiểu thư”“Đúng là nhà có tiền, hoa viên thôi mà đã rộng như vậy. Không biết cái vị tiểu thư huyền thoại mỗi ngày đều chạy bộ quanh hoa viên có hình dáng như thế nào đây?”“Đó là bí quyết giữ dáng của người ta đó”“Còn nhỏ như chúng ta đã phải giữ dáng rồi sao?”“Đúng vậy a...Ai kêu người ta có hôn ước với Hà thiếu gia a..... Cho dù chưa đính hôn nhưng cũng tạm thời được coi là hôn thê, hôn phu”Lời của tác giảTác giả:Uhuhu... Mấy đứa này nhỏ mà bà 8 quá à. Ta không chịu đâu. Mỏi tay aThủy Mỹ Nhân: Hạnh Hạnh ngoan, cố gắng viết nhanh sẽ có thưởngTác giả: Cho ta hôn một cái, hôn má thôiHà Bao Cỏ:Ngươi cút đi *đá tác giả ra thật xa*Tác giả:Số nhọ a....Kết thúc lời của tác giảHọ dần dần bị những căn phòng làm bằng hoa tươi thu hútThủy gia cho thợ làm các khung kim loại hình vòng cung rồi đem rất nhiều loại hoa lai tạo thành loại hoa leo, tạo thành những căn phòng như thế này đâyVào buổi tối, những căn phòng được thắp đèn lên, trông lung linh hết sức“Thủy Mân đâu rồi?""Vỹ Ái Hồng ngó nghiêng xung quanh cũng không thấy Thủy Mân“Cái đó, vừa nãy Ni quản gia có nói Thủy Mân đi làm việc rồi”Một vị tiểu thư bất ngờ nói lên“A. Vậy sao?”Vỹ Ái Hồng cụt hứng nóiĐúng lúc này, một đoàn người khác trùng hợp cũng đi vào tạo thành 1 sự hỗn độnCả 2 đoàn người cùng đi tới Anh Thảo Phòng. Căn Phòng xinh đẹp lấp ló những nụ hoa xinh đẹp đủ màu sắc, các màu sắc vô cùng nghệ thuật mà hòa quyện với nhau