“Cậu là ai?” Sau khi Phó Cửu nói xong câu này, người được hỏi giống như nghe tiếng sấm đánh, nhanh chóng chạy ra ngoài cửa, kêu lên: “Bác sĩ, bác sĩ! Đầu óc của thiếu gia nhà ta hỏng rồi!” Thiếu gia? Là đang nói cô sao? Phó Cửu phát hiện có chỗ nào đó không đúng, nhíu chặt lông mày. Trong phút chốc hoảng hốt, hình như đang có cái gì muốn vọt vào trong não cô. Cô lắc mạnh cái đầu đang phát đau của mình, ánh mắt mê mang nhìn chiếc gương to ở đối diện. Hình ảnh trong gương là một thiếu niên, dáng người cao gầy, khoảng mười bảy tuổi, một đôi mắt xinh đẹp, đường cong rõ ràng mà lưu loát. Khi híp mắt, lông mi nhẹ nhàng khép lại đến lúc chạm tới mí mắt tạo thành cánh quạt nhỏ. Điểm hoàn mỹ nhất chính là làn da trắng như tuyết, từ mũi đến cằm đều xinh đẹp không thể bắt bẻ. Đầu tóc ngắn màu bạc bị rối tung không những không làm giảm vẻ đẹp vốn có, ngược lại tăng thêm khí chất xa hoa tôn quý, tựa như quý tộc ma cà rồng ở Phương Đông. Trên tai thiếu niên còn mang khuyên tai màu đen dạng viên cầu…

Chương 334: Cùng ăn cơm, ngọt...

Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ SinhTác giả: Chiến Thất ThiếuTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Cậu là ai?” Sau khi Phó Cửu nói xong câu này, người được hỏi giống như nghe tiếng sấm đánh, nhanh chóng chạy ra ngoài cửa, kêu lên: “Bác sĩ, bác sĩ! Đầu óc của thiếu gia nhà ta hỏng rồi!” Thiếu gia? Là đang nói cô sao? Phó Cửu phát hiện có chỗ nào đó không đúng, nhíu chặt lông mày. Trong phút chốc hoảng hốt, hình như đang có cái gì muốn vọt vào trong não cô. Cô lắc mạnh cái đầu đang phát đau của mình, ánh mắt mê mang nhìn chiếc gương to ở đối diện. Hình ảnh trong gương là một thiếu niên, dáng người cao gầy, khoảng mười bảy tuổi, một đôi mắt xinh đẹp, đường cong rõ ràng mà lưu loát. Khi híp mắt, lông mi nhẹ nhàng khép lại đến lúc chạm tới mí mắt tạo thành cánh quạt nhỏ. Điểm hoàn mỹ nhất chính là làn da trắng như tuyết, từ mũi đến cằm đều xinh đẹp không thể bắt bẻ. Đầu tóc ngắn màu bạc bị rối tung không những không làm giảm vẻ đẹp vốn có, ngược lại tăng thêm khí chất xa hoa tôn quý, tựa như quý tộc ma cà rồng ở Phương Đông. Trên tai thiếu niên còn mang khuyên tai màu đen dạng viên cầu… "Thật đẹp". Phó Cửu nhìn ảnh chụp, huýt sáo một tiếng, khóe miệng còn nhếch lên đầy tà khí.Bên này cô vừa mới khen chính mình xong, bên kia đại thần liền lấy đi điện thoại của cô, tiếng nói thực trầm:" Đi ăn cơm""Di động của em...""Tịch thu"Tần Mặc đứng lên, đi đến tủ tìm quần áo thay. Phó Cửu hiện tại cũng chỉ có mỹ thực mới an ủi được tâm tình của mình. Cô cũng đi theo đứng lên, cầm túi:" Anh Mạc, anh muốn ăn gì, em đi xuống lấy.Khách sạn nào cũng đều là miễn phí bữa sáng,hình thức bữa sáng là tự mình lấy, gọi là buffe đấyTần Mặc đem cúc áo sơ mi cuối cùng cài xong, lập tức tràn đầy hơi thở của một thương nhân, nói:" Chờ anh rửa mặt xong, cùng đi" "Được".Phó Cửu cười, cực đẹp.Nam sinh cùng nữ sinh không giống nhau. Nói rửa mặt là rửa mặt. Nữ sinh rửa mặt là bao gồm tẩy trang, mi giả, kem bb, các thứ....Cho nên về thời gian là cực kì bất đồng.Chỉ dùng không đến ba phút, hai người liền cùng nhau xuống sảnh. Nhà ăn khách sản thiết kế là hai đại sảnh.Thảm trải sàn đầy màu sắc, trần nhà treo đèn hoa lệ.Cơm Tây có, đồ ăn Trung Quốc cũng có, cùng hoa quả các loại,....Trừ bỏ này kia, phục vụ ở đây rất chu đáo, bởi vì ở đây là Đông Kinh, trên người mặc tây trang màu đen phẳng phiu, trên tay mang theo bao tay màu trắng, bộ dáng nhu hòa.Khách của khách sạn đều có thể vào ăn bằng phiếu, mà quan trọng ở đây là đồ ăn mới mẻ, cách mười phút là đổi một món mới.Phó Cửu cùng Tần Mặc chọn một cái bàn gần cửa sổ, từ nơi này nhìn xuống có thể thấy ánh đèn Đông Kinh phồn hoa.Lại nói tướng mạo hai người lại quá nổi bật. Phó Cửu cảm thấy chính mình cũng đẹp nên không có cảm xúc gì quá lên, hiện tại ngồi cùng đại thần, xác thực...Chủ yếu là ngoại hình cùng khí chất của đại thần đến chỗ này ăn cơm có chút không thích hợp, hay nói là quá kiêu ngạo. So với đại thần, cô thực sự là ăn rất nhiều.Cũng không biết dạ dày đại thần như thế nào mà ăn như vậy.Những lời này, Tần Mặc cũng muốn hỏi Phó Cửu, hắn nhìn lướt qua bên tay thiếu niên đã đặt ba cái đĩa không, cuối cùng lấy lý do thiếu niên đang trong độ tuổi dậy thì nên ăn nhiều một chút để thuyết phục chính mình.Bằng không, thật không biết tiểu tử này đặt thức ăn ở chỗ nào...."Ân....Không thỏa mãn liền đi lấy một thêm một đĩa cơm rang." Phó Cửu một tay đút túi quần, một chút cũng không cảm thấy mình ăn nhiều:" Anh Mạc, anh còn muốn ăn cái gì? Chúng ta cùng nhau đi lấy." Tần Mặc nghĩ một chút, gia trưởng một chút cũng nên, chính là làm cho tiểu tử giúp mình làm việc nhiều hơn:" Hồng trà ""OK". Tần Mặc nhìn thiếu niên đi lấy, tùy ý lấy di động ra nhìn. Tài khoản của Hắc đạo Z không có đăng xuất, có thể nhìn rõ tag cùng comment. Làm người nhìn nhưng thật ra còn cảm thấy có chút ý tứ.Chỉ là thời điểm hắn click mở ra, hai tròng mắt híp lại.....

"Thật đẹp". Phó Cửu nhìn ảnh chụp, huýt sáo một tiếng, khóe miệng còn nhếch lên đầy tà khí.

Bên này cô vừa mới khen chính mình xong, bên kia đại thần liền lấy đi điện thoại của cô, tiếng nói thực trầm:

" Đi ăn cơm"

"Di động của em..."

"Tịch thu"

Tần Mặc đứng lên, đi đến tủ tìm quần áo thay. Phó Cửu hiện tại cũng chỉ có mỹ thực mới an ủi được tâm tình của mình. Cô cũng đi theo đứng lên, cầm túi:" Anh Mạc, anh muốn ăn gì, em đi xuống lấy.

Khách sạn nào cũng đều là miễn phí bữa sáng,hình thức bữa sáng là tự mình lấy, gọi là buffe đấy

Tần Mặc đem cúc áo sơ mi cuối cùng cài xong, lập tức tràn đầy hơi thở của một thương nhân, nói:" Chờ anh rửa mặt xong, cùng đi" 

"Được".Phó Cửu cười, cực đẹp.Nam sinh cùng nữ sinh không giống nhau. Nói rửa mặt là rửa mặt. Nữ sinh rửa mặt là bao gồm tẩy trang, mi giả, kem bb, các thứ....Cho nên về thời gian là cực kì bất đồng.Chỉ dùng không đến ba phút, hai người liền cùng nhau xuống sảnh. Nhà ăn khách sản thiết kế là hai đại sảnh.Thảm trải sàn đầy màu sắc, trần nhà treo đèn hoa lệ.

Cơm Tây có, đồ ăn Trung Quốc cũng có, cùng hoa quả các loại,....Trừ bỏ này kia, phục vụ ở đây rất chu đáo, bởi vì ở đây là Đông Kinh, trên người mặc tây trang màu đen phẳng phiu, trên tay mang theo bao tay màu trắng, bộ dáng nhu hòa.

Khách của khách sạn đều có thể vào ăn bằng phiếu, mà quan trọng ở đây là đồ ăn mới mẻ, cách mười phút là đổi một món mới.Phó Cửu cùng Tần Mặc chọn một cái bàn gần cửa sổ, từ nơi này nhìn xuống có thể thấy ánh đèn Đông Kinh phồn hoa.

Lại nói tướng mạo hai người lại quá nổi bật. Phó Cửu cảm thấy chính mình cũng đẹp nên không có cảm xúc gì quá lên, hiện tại ngồi cùng đại thần, xác thực...

Chủ yếu là ngoại hình cùng khí chất của đại thần đến chỗ này ăn cơm có chút không thích hợp, hay nói là quá kiêu ngạo. So với đại thần, cô thực sự là ăn rất nhiều.Cũng không biết dạ dày đại thần như thế nào mà ăn như vậy.

Những lời này, Tần Mặc cũng muốn hỏi Phó Cửu, hắn nhìn lướt qua bên tay thiếu niên đã đặt ba cái đĩa không, cuối cùng lấy lý do thiếu niên đang trong độ tuổi dậy thì nên ăn nhiều một chút để thuyết phục chính mình.

Bằng không, thật không biết tiểu tử này đặt thức ăn ở chỗ nào....

"Ân....Không thỏa mãn liền đi lấy một thêm một đĩa cơm rang." Phó Cửu một tay đút túi quần, một chút cũng không cảm thấy mình ăn nhiều:" Anh Mạc, anh còn muốn ăn cái gì? Chúng ta cùng nhau đi lấy." 

Tần Mặc nghĩ một chút, gia trưởng một chút cũng nên, chính là làm cho tiểu tử giúp mình làm việc nhiều hơn:" Hồng trà "

"OK". Tần Mặc nhìn thiếu niên đi lấy, tùy ý lấy di động ra nhìn. Tài khoản của Hắc đạo Z không có đăng xuất, có thể nhìn rõ tag cùng comment. Làm người nhìn nhưng thật ra còn cảm thấy có chút ý tứ.

Chỉ là thời điểm hắn click mở ra, hai tròng mắt híp lại.....

Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ SinhTác giả: Chiến Thất ThiếuTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Cậu là ai?” Sau khi Phó Cửu nói xong câu này, người được hỏi giống như nghe tiếng sấm đánh, nhanh chóng chạy ra ngoài cửa, kêu lên: “Bác sĩ, bác sĩ! Đầu óc của thiếu gia nhà ta hỏng rồi!” Thiếu gia? Là đang nói cô sao? Phó Cửu phát hiện có chỗ nào đó không đúng, nhíu chặt lông mày. Trong phút chốc hoảng hốt, hình như đang có cái gì muốn vọt vào trong não cô. Cô lắc mạnh cái đầu đang phát đau của mình, ánh mắt mê mang nhìn chiếc gương to ở đối diện. Hình ảnh trong gương là một thiếu niên, dáng người cao gầy, khoảng mười bảy tuổi, một đôi mắt xinh đẹp, đường cong rõ ràng mà lưu loát. Khi híp mắt, lông mi nhẹ nhàng khép lại đến lúc chạm tới mí mắt tạo thành cánh quạt nhỏ. Điểm hoàn mỹ nhất chính là làn da trắng như tuyết, từ mũi đến cằm đều xinh đẹp không thể bắt bẻ. Đầu tóc ngắn màu bạc bị rối tung không những không làm giảm vẻ đẹp vốn có, ngược lại tăng thêm khí chất xa hoa tôn quý, tựa như quý tộc ma cà rồng ở Phương Đông. Trên tai thiếu niên còn mang khuyên tai màu đen dạng viên cầu… "Thật đẹp". Phó Cửu nhìn ảnh chụp, huýt sáo một tiếng, khóe miệng còn nhếch lên đầy tà khí.Bên này cô vừa mới khen chính mình xong, bên kia đại thần liền lấy đi điện thoại của cô, tiếng nói thực trầm:" Đi ăn cơm""Di động của em...""Tịch thu"Tần Mặc đứng lên, đi đến tủ tìm quần áo thay. Phó Cửu hiện tại cũng chỉ có mỹ thực mới an ủi được tâm tình của mình. Cô cũng đi theo đứng lên, cầm túi:" Anh Mạc, anh muốn ăn gì, em đi xuống lấy.Khách sạn nào cũng đều là miễn phí bữa sáng,hình thức bữa sáng là tự mình lấy, gọi là buffe đấyTần Mặc đem cúc áo sơ mi cuối cùng cài xong, lập tức tràn đầy hơi thở của một thương nhân, nói:" Chờ anh rửa mặt xong, cùng đi" "Được".Phó Cửu cười, cực đẹp.Nam sinh cùng nữ sinh không giống nhau. Nói rửa mặt là rửa mặt. Nữ sinh rửa mặt là bao gồm tẩy trang, mi giả, kem bb, các thứ....Cho nên về thời gian là cực kì bất đồng.Chỉ dùng không đến ba phút, hai người liền cùng nhau xuống sảnh. Nhà ăn khách sản thiết kế là hai đại sảnh.Thảm trải sàn đầy màu sắc, trần nhà treo đèn hoa lệ.Cơm Tây có, đồ ăn Trung Quốc cũng có, cùng hoa quả các loại,....Trừ bỏ này kia, phục vụ ở đây rất chu đáo, bởi vì ở đây là Đông Kinh, trên người mặc tây trang màu đen phẳng phiu, trên tay mang theo bao tay màu trắng, bộ dáng nhu hòa.Khách của khách sạn đều có thể vào ăn bằng phiếu, mà quan trọng ở đây là đồ ăn mới mẻ, cách mười phút là đổi một món mới.Phó Cửu cùng Tần Mặc chọn một cái bàn gần cửa sổ, từ nơi này nhìn xuống có thể thấy ánh đèn Đông Kinh phồn hoa.Lại nói tướng mạo hai người lại quá nổi bật. Phó Cửu cảm thấy chính mình cũng đẹp nên không có cảm xúc gì quá lên, hiện tại ngồi cùng đại thần, xác thực...Chủ yếu là ngoại hình cùng khí chất của đại thần đến chỗ này ăn cơm có chút không thích hợp, hay nói là quá kiêu ngạo. So với đại thần, cô thực sự là ăn rất nhiều.Cũng không biết dạ dày đại thần như thế nào mà ăn như vậy.Những lời này, Tần Mặc cũng muốn hỏi Phó Cửu, hắn nhìn lướt qua bên tay thiếu niên đã đặt ba cái đĩa không, cuối cùng lấy lý do thiếu niên đang trong độ tuổi dậy thì nên ăn nhiều một chút để thuyết phục chính mình.Bằng không, thật không biết tiểu tử này đặt thức ăn ở chỗ nào...."Ân....Không thỏa mãn liền đi lấy một thêm một đĩa cơm rang." Phó Cửu một tay đút túi quần, một chút cũng không cảm thấy mình ăn nhiều:" Anh Mạc, anh còn muốn ăn cái gì? Chúng ta cùng nhau đi lấy." Tần Mặc nghĩ một chút, gia trưởng một chút cũng nên, chính là làm cho tiểu tử giúp mình làm việc nhiều hơn:" Hồng trà ""OK". Tần Mặc nhìn thiếu niên đi lấy, tùy ý lấy di động ra nhìn. Tài khoản của Hắc đạo Z không có đăng xuất, có thể nhìn rõ tag cùng comment. Làm người nhìn nhưng thật ra còn cảm thấy có chút ý tứ.Chỉ là thời điểm hắn click mở ra, hai tròng mắt híp lại.....

Chương 334: Cùng ăn cơm, ngọt...