Tác giả:

Thiên! Địa! Huyền! Hoàng Vũ! Trụ! Hồng! Hoang ......... Được rồi, “Mục......Nhĩ, cậu đã xong chưa? Mình không chịu nổi nữa!” Đường Tiểu Náo đứng dưới đường khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, muốn ngẩng đầu lại không thể động đậy, chân không đứng vững, bắt đầu lung lay, khiến người ở phía trên lảo đảo muốn ngã. Từ xa nhìn lại, một bóng dáng siêu cao đứng trước cửa sổ có mưu đồ, đến gần nhìn, một cô gái vóc dáng bình thường đang đạp lên bả vai của một cô gái khác, ngước đầu giơ cánh tay cầm điện thoại di động hướng về phía cửa sổ. “Ổn định ổn định ổn định, Đường Tiểu Náo, lập tức xong lập tức xong, cậu đừng lắc!” Mục Nhĩ cầm điện thoại trên tay lo lắng hiện tại bản thân mình sẽ hôn mặt đất, trong đầu cô đều là động tĩnh trong bức tường kia. Cách nhau một bức tường, trong phòng ấm áp, nóng hổi, khói trắng lượn lờ, hơi nước lan tràn khắp nơi, một chàng trai đắm chìm trong không gian đó......Làm cho người ta không nhịn được ch** n**c miếng, Mục Nhĩ nghĩ thôi cũng không thể kiềm chế được mà cười…

Chương 80: Chồng giúp em dạy dỗ anh ta

Uổng Phí Tình Thâm, Giả Đùa Giỡn Cưới ThậtTác giả: Thiên MộcTruyện Ngôn TìnhThiên! Địa! Huyền! Hoàng Vũ! Trụ! Hồng! Hoang ......... Được rồi, “Mục......Nhĩ, cậu đã xong chưa? Mình không chịu nổi nữa!” Đường Tiểu Náo đứng dưới đường khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, muốn ngẩng đầu lại không thể động đậy, chân không đứng vững, bắt đầu lung lay, khiến người ở phía trên lảo đảo muốn ngã. Từ xa nhìn lại, một bóng dáng siêu cao đứng trước cửa sổ có mưu đồ, đến gần nhìn, một cô gái vóc dáng bình thường đang đạp lên bả vai của một cô gái khác, ngước đầu giơ cánh tay cầm điện thoại di động hướng về phía cửa sổ. “Ổn định ổn định ổn định, Đường Tiểu Náo, lập tức xong lập tức xong, cậu đừng lắc!” Mục Nhĩ cầm điện thoại trên tay lo lắng hiện tại bản thân mình sẽ hôn mặt đất, trong đầu cô đều là động tĩnh trong bức tường kia. Cách nhau một bức tường, trong phòng ấm áp, nóng hổi, khói trắng lượn lờ, hơi nước lan tràn khắp nơi, một chàng trai đắm chìm trong không gian đó......Làm cho người ta không nhịn được ch** n**c miếng, Mục Nhĩ nghĩ thôi cũng không thể kiềm chế được mà cười… Sau khi chích thuốc cho cô, bác sĩ và y tá liền ra khỏi phòng, người đàn ông ở phía sau đi tới.Quý Tư hung hăng trừng mắt nhìn anh, xoay mặt, không nhìn anh nữa.Từ nhà ra đường, Lục Hai vừa dỗ vừa lừa, mới đưa được cô ra khỏi nhà, bây giờ anh dở khóc dở cười.“Bác sĩ nói rồi, tức giận không tốt, nhanh già.” Ngồi vào bên giường, khẽ v**t v* sắc mặt Quý Tư, Lục Hai không nói rõ được cảm giác trong lòng. Tức giận? Phát điên? Hình như đều không có, sau khi nghe cô mang thai, phản ứng đầu tiên của anh chính là không thể giữ đứa bé này lại.Lập tức đưa cô đi làm phẫu thuật, hôm nay cô vừa làm “tiểu phẫu”, chính là thời điểm cơ thể suy yếu nhất, đang truyền dịch.“Anh cút đi.” Quay đầu lại phóng về phía Lục Hai một ánh mắt lạnh lẽo, Lục Hãi khẽ vuốt bàn tay cô “A, anh cút đi rồi ai chăm sóc em?”Lục Hai vừa nói xong, Quý Tư liền cắn răng, đột nhiên ngồi dậy, hướng về phía anh quát to: “Vốn dĩ em không cần ai chăm sóc.”Nhìn hốc mắt cô lóng lánh nước, bộ dáng không cam lòng cùng tự trách và khổ sở, Lục Hai không cách nào mở miệng, đưa tay ôm cô vào lòng, khẽ vuốt lưng cô, an ủi cô.Đầu bị buộc chôn chặt trước ngực anh, Quý Tư muốn khóc.Không thể làm gì khác ngoài thở dài, cảm thấy trước ngực như có chất lỏng nóng bỏng rát, đợi đến khi cô không còn kích động, Lục Hai ôm chặt vai cô hỏi: “Của ai.”Thật ra thì không muốn khóc nhưng nghe Lục Hai hỏi Quý Tư liền bắt đầu khóc.Dở khóc dở cười đỡ bả vai cô: “Đừng khóc nữa, thật xấu xí.”Quý Tư lập tức ném một ánh mắt hình lưỡi dao tới, khiến Lục Hai thương tích đầy mình, anh bất đắc dĩ nở nụ cười: “Vốn dĩ đã không đẹp, lại còn khóc, thật là xấu.”Vị hôn thê của anh có thai, mà anh lại không phải là người gieo giống, người nên khóc phải là anh mới đúng không phải sao?Né tránh cánh tay của Lục Hai, đột nhiên xoay người nằm trên giường, đưa lưng về phía Lục Hai, Quý Tư nhắm chặt hai mắt.Cơ thể vừa mới trải qua phẫu thuật, cơ thể cô khó chịu, Lục Hai khom lưng về phía cô, bàn tay xuyên qua áo cô, đặt tay lên rốn chậm rãi xoa bóp: “Ai gieo họa cho em, nói với chồng em, chồng thay em dạy dỗ hắn ta.”Chính anh còn chưa gieo giống cho cô, người khác đã chiếm tiện nghi, có thể không bốc hỏa sao?Lục Hai cùng Quý Tư là loại người nào chứ, nói dễ nghe một chút là tương đối khác người! Nói khó nghe chính là tính khí cực nóng!Vị hôn thê mang thai con của người khác, vị hôn phu còn có thể nói chuyện như vậy sao? Còn giống như là dỗ dành một cô gái nhỏ?Vốn dĩ Quý Tư không thể đoán được tâm tư của Lục Hai thế nào, chỉ biết tâm tình anh bất định, đối với người ngoài anh giống như sứ giả của địa ngục, ở trước mặt cô, Lục Hai vĩnh viễn dung túng cô, cô không biết gây ra chuyện ảnh hưởng đến sự tôn nghiêm của đàn ông như vậy anh sẽ làm thế nào. Chuyện gì cũng có thể dễ nói, nhưng chuyện này liên quan đến vấn đề anh bị đội nón xanh, bình thường cô chơi đùa điên khùng thế nào anh cũng không để vào mắt, nói không khoa trương chính là tính cách của cô như thế này cũng do Lục Hai dung túng.

Sau khi chích thuốc cho cô, bác sĩ và y tá liền ra khỏi phòng, người đàn ông ở phía sau đi tới.

Quý Tư hung hăng trừng mắt nhìn anh, xoay mặt, không nhìn anh nữa.

Từ nhà ra đường, Lục Hai vừa dỗ vừa lừa, mới đưa được cô ra khỏi nhà, bây giờ anh dở khóc dở cười.

“Bác sĩ nói rồi, tức giận không tốt, nhanh già.” Ngồi vào bên giường, khẽ v**t v* sắc mặt Quý Tư, Lục Hai không nói rõ được cảm giác trong lòng. Tức giận? Phát điên? Hình như đều không có, sau khi nghe cô mang thai, phản ứng đầu tiên của anh chính là không thể giữ đứa bé này lại.

Lập tức đưa cô đi làm phẫu thuật, hôm nay cô vừa làm “tiểu phẫu”, chính là thời điểm cơ thể suy yếu nhất, đang truyền dịch.

“Anh cút đi.” Quay đầu lại phóng về phía Lục Hai một ánh mắt lạnh lẽo, Lục Hãi khẽ vuốt bàn tay cô “A, anh cút đi rồi ai chăm sóc em?”

Lục Hai vừa nói xong, Quý Tư liền cắn răng, đột nhiên ngồi dậy, hướng về phía anh quát to: “Vốn dĩ em không cần ai chăm sóc.”

Nhìn hốc mắt cô lóng lánh nước, bộ dáng không cam lòng cùng tự trách và khổ sở, Lục Hai không cách nào mở miệng, đưa tay ôm cô vào lòng, khẽ vuốt lưng cô, an ủi cô.

Đầu bị buộc chôn chặt trước ngực anh, Quý Tư muốn khóc.

Không thể làm gì khác ngoài thở dài, cảm thấy trước ngực như có chất lỏng nóng bỏng rát, đợi đến khi cô không còn kích động, Lục Hai ôm chặt vai cô hỏi: “Của ai.”

Thật ra thì không muốn khóc nhưng nghe Lục Hai hỏi Quý Tư liền bắt đầu khóc.

Dở khóc dở cười đỡ bả vai cô: “Đừng khóc nữa, thật xấu xí.”

Quý Tư lập tức ném một ánh mắt hình lưỡi dao tới, khiến Lục Hai thương tích đầy mình, anh bất đắc dĩ nở nụ cười: “Vốn dĩ đã không đẹp, lại còn khóc, thật là xấu.”

Vị hôn thê của anh có thai, mà anh lại không phải là người gieo giống, người nên khóc phải là anh mới đúng không phải sao?

Né tránh cánh tay của Lục Hai, đột nhiên xoay người nằm trên giường, đưa lưng về phía Lục Hai, Quý Tư nhắm chặt hai mắt.

Cơ thể vừa mới trải qua phẫu thuật, cơ thể cô khó chịu, Lục Hai khom lưng về phía cô, bàn tay xuyên qua áo cô, đặt tay lên rốn chậm rãi xoa bóp: “Ai gieo họa cho em, nói với chồng em, chồng thay em dạy dỗ hắn ta.”

Chính anh còn chưa gieo giống cho cô, người khác đã chiếm tiện nghi, có thể không bốc hỏa sao?

Lục Hai cùng Quý Tư là loại người nào chứ, nói dễ nghe một chút là tương đối khác người! Nói khó nghe chính là tính khí cực nóng!

Vị hôn thê mang thai con của người khác, vị hôn phu còn có thể nói chuyện như vậy sao? Còn giống như là dỗ dành một cô gái nhỏ?

Vốn dĩ Quý Tư không thể đoán được tâm tư của Lục Hai thế nào, chỉ biết tâm tình anh bất định, đối với người ngoài anh giống như sứ giả của địa ngục, ở trước mặt cô, Lục Hai vĩnh viễn dung túng cô, cô không biết gây ra chuyện ảnh hưởng đến sự tôn nghiêm của đàn ông như vậy anh sẽ làm thế nào. 

Chuyện gì cũng có thể dễ nói, nhưng chuyện này liên quan đến vấn đề anh bị đội nón xanh, bình thường cô chơi đùa điên khùng thế nào anh cũng không để vào mắt, nói không khoa trương chính là tính cách của cô như thế này cũng do Lục Hai dung túng.

Uổng Phí Tình Thâm, Giả Đùa Giỡn Cưới ThậtTác giả: Thiên MộcTruyện Ngôn TìnhThiên! Địa! Huyền! Hoàng Vũ! Trụ! Hồng! Hoang ......... Được rồi, “Mục......Nhĩ, cậu đã xong chưa? Mình không chịu nổi nữa!” Đường Tiểu Náo đứng dưới đường khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, muốn ngẩng đầu lại không thể động đậy, chân không đứng vững, bắt đầu lung lay, khiến người ở phía trên lảo đảo muốn ngã. Từ xa nhìn lại, một bóng dáng siêu cao đứng trước cửa sổ có mưu đồ, đến gần nhìn, một cô gái vóc dáng bình thường đang đạp lên bả vai của một cô gái khác, ngước đầu giơ cánh tay cầm điện thoại di động hướng về phía cửa sổ. “Ổn định ổn định ổn định, Đường Tiểu Náo, lập tức xong lập tức xong, cậu đừng lắc!” Mục Nhĩ cầm điện thoại trên tay lo lắng hiện tại bản thân mình sẽ hôn mặt đất, trong đầu cô đều là động tĩnh trong bức tường kia. Cách nhau một bức tường, trong phòng ấm áp, nóng hổi, khói trắng lượn lờ, hơi nước lan tràn khắp nơi, một chàng trai đắm chìm trong không gian đó......Làm cho người ta không nhịn được ch** n**c miếng, Mục Nhĩ nghĩ thôi cũng không thể kiềm chế được mà cười… Sau khi chích thuốc cho cô, bác sĩ và y tá liền ra khỏi phòng, người đàn ông ở phía sau đi tới.Quý Tư hung hăng trừng mắt nhìn anh, xoay mặt, không nhìn anh nữa.Từ nhà ra đường, Lục Hai vừa dỗ vừa lừa, mới đưa được cô ra khỏi nhà, bây giờ anh dở khóc dở cười.“Bác sĩ nói rồi, tức giận không tốt, nhanh già.” Ngồi vào bên giường, khẽ v**t v* sắc mặt Quý Tư, Lục Hai không nói rõ được cảm giác trong lòng. Tức giận? Phát điên? Hình như đều không có, sau khi nghe cô mang thai, phản ứng đầu tiên của anh chính là không thể giữ đứa bé này lại.Lập tức đưa cô đi làm phẫu thuật, hôm nay cô vừa làm “tiểu phẫu”, chính là thời điểm cơ thể suy yếu nhất, đang truyền dịch.“Anh cút đi.” Quay đầu lại phóng về phía Lục Hai một ánh mắt lạnh lẽo, Lục Hãi khẽ vuốt bàn tay cô “A, anh cút đi rồi ai chăm sóc em?”Lục Hai vừa nói xong, Quý Tư liền cắn răng, đột nhiên ngồi dậy, hướng về phía anh quát to: “Vốn dĩ em không cần ai chăm sóc.”Nhìn hốc mắt cô lóng lánh nước, bộ dáng không cam lòng cùng tự trách và khổ sở, Lục Hai không cách nào mở miệng, đưa tay ôm cô vào lòng, khẽ vuốt lưng cô, an ủi cô.Đầu bị buộc chôn chặt trước ngực anh, Quý Tư muốn khóc.Không thể làm gì khác ngoài thở dài, cảm thấy trước ngực như có chất lỏng nóng bỏng rát, đợi đến khi cô không còn kích động, Lục Hai ôm chặt vai cô hỏi: “Của ai.”Thật ra thì không muốn khóc nhưng nghe Lục Hai hỏi Quý Tư liền bắt đầu khóc.Dở khóc dở cười đỡ bả vai cô: “Đừng khóc nữa, thật xấu xí.”Quý Tư lập tức ném một ánh mắt hình lưỡi dao tới, khiến Lục Hai thương tích đầy mình, anh bất đắc dĩ nở nụ cười: “Vốn dĩ đã không đẹp, lại còn khóc, thật là xấu.”Vị hôn thê của anh có thai, mà anh lại không phải là người gieo giống, người nên khóc phải là anh mới đúng không phải sao?Né tránh cánh tay của Lục Hai, đột nhiên xoay người nằm trên giường, đưa lưng về phía Lục Hai, Quý Tư nhắm chặt hai mắt.Cơ thể vừa mới trải qua phẫu thuật, cơ thể cô khó chịu, Lục Hai khom lưng về phía cô, bàn tay xuyên qua áo cô, đặt tay lên rốn chậm rãi xoa bóp: “Ai gieo họa cho em, nói với chồng em, chồng thay em dạy dỗ hắn ta.”Chính anh còn chưa gieo giống cho cô, người khác đã chiếm tiện nghi, có thể không bốc hỏa sao?Lục Hai cùng Quý Tư là loại người nào chứ, nói dễ nghe một chút là tương đối khác người! Nói khó nghe chính là tính khí cực nóng!Vị hôn thê mang thai con của người khác, vị hôn phu còn có thể nói chuyện như vậy sao? Còn giống như là dỗ dành một cô gái nhỏ?Vốn dĩ Quý Tư không thể đoán được tâm tư của Lục Hai thế nào, chỉ biết tâm tình anh bất định, đối với người ngoài anh giống như sứ giả của địa ngục, ở trước mặt cô, Lục Hai vĩnh viễn dung túng cô, cô không biết gây ra chuyện ảnh hưởng đến sự tôn nghiêm của đàn ông như vậy anh sẽ làm thế nào. Chuyện gì cũng có thể dễ nói, nhưng chuyện này liên quan đến vấn đề anh bị đội nón xanh, bình thường cô chơi đùa điên khùng thế nào anh cũng không để vào mắt, nói không khoa trương chính là tính cách của cô như thế này cũng do Lục Hai dung túng.

Chương 80: Chồng giúp em dạy dỗ anh ta