Trung Quốc, thế kỉ 21 Phượng gia là một đại gia tộc cực kì giàu mạnh vì sở hữu một tập đoàn trang sức lớn trên thế giới, không những thế mà còn sở hữu một tập đoàn sát thủ ngầm to lớn, theo thể thức cha truyền con nối từ lâu. Chủ nhân đứng đầu gia tộc hiện nay là Phượng Họa Lan, thông minh, dung mạo cực kì xinh đẹp, nhưng lại vô c*̀ng tàn nhẫn băng lãnh, khi giết người tuyệt không để lại dấu vết. Trong giới sát thủ, nàng đứng thứ hai thì không ai dám nhận đứng thứ nhất. Võ thuật cực giỏi, thông thạo binh thư cầm kì thi họa, sức chiến đấu rất bền vững, học lực không bao giờ chịu xếp hạng nhì, có thể nói là hoàn hảo. Mùa hạ, ánh nắng chiếu rực rỡ chói mắt. Trên đỉnh núi cao là một dinh thự to lớn như đại bàng, trông rất oai phong hùng vĩ. Một chiếc xe hơi màu đen sang trọng chạy đến, dừng lại trước cửa. Lão quản gia từ trong vội chạy ra nghênh tiếp,…
Chương 95: Đột nhập lan lăng vương phủ
Lan Lan, Vi Phu Tình Nguyện Làm Ấm GiườngTác giả: Đới Xuân TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrung Quốc, thế kỉ 21 Phượng gia là một đại gia tộc cực kì giàu mạnh vì sở hữu một tập đoàn trang sức lớn trên thế giới, không những thế mà còn sở hữu một tập đoàn sát thủ ngầm to lớn, theo thể thức cha truyền con nối từ lâu. Chủ nhân đứng đầu gia tộc hiện nay là Phượng Họa Lan, thông minh, dung mạo cực kì xinh đẹp, nhưng lại vô c*̀ng tàn nhẫn băng lãnh, khi giết người tuyệt không để lại dấu vết. Trong giới sát thủ, nàng đứng thứ hai thì không ai dám nhận đứng thứ nhất. Võ thuật cực giỏi, thông thạo binh thư cầm kì thi họa, sức chiến đấu rất bền vững, học lực không bao giờ chịu xếp hạng nhì, có thể nói là hoàn hảo. Mùa hạ, ánh nắng chiếu rực rỡ chói mắt. Trên đỉnh núi cao là một dinh thự to lớn như đại bàng, trông rất oai phong hùng vĩ. Một chiếc xe hơi màu đen sang trọng chạy đến, dừng lại trước cửa. Lão quản gia từ trong vội chạy ra nghênh tiếp,… Phượng Họa Lan cho ngựa chạy xuyên qua quân lính, chen lên dẫn đầu đoàn.Diệp Kiều thay một bộ giáp màu đỏ rực, áo choàng đỏ sậm rũ xuống, cưỡi trên hãn huyết bảo mã to cao. Khuôn mặt xinh đẹp trái lại ngẩn ngơ, ngay cả cưỡi ngựa cũng không tập trung chút nào.“Ngươi có tâm sự?”Diệp Kiều bị âm thanh lạnh băng dọa cho giật mình. Luống cuống ấp úng: “Trấn Quốc công chúa, thần không có”“Ngươi thất thần. Đừng giấu bổn cung. Có chuyện gì mau nói đi” Phượng Họa Lan làm mặt lạnh, nàng không làm vậy, chắc chắn Diệp Kiều sẽ không khai.“Trấn Quốc công chúa, thần...thần cũng không biết nữa” Diệp Kiều nhỏ giọng đáp, ánh mắt lại như vô tình đảo qua Phượng Hà đang cưỡi ngựa giữa dàn kỵ binh phía dưới.Phượng Họa Lan tinh ý bắt được. A, thú vị rồi đấy. Không ngờ nữ tướng dũng mãnh như Diệp Kiều, lại để ý tiểu tước tước yếu ớt Phượng Hà. Nhưng theo nàng biết, Phượng Hà lại thích kiểu nữ tử hiền lành nhu thuận xinh đẹp, cũng có ba, bốn tiểu thiếp trong phủ. Còn Diệp Kiều, thân thể cao lớn như nam nhân, giọng nói ồm ồm, tính tình hào sảng, suốt ngày đánh đấm, đến cả nàng cũng nghi ngờ giới tính Diệp Kiều mà! Nhìn chung, hai người này...liệu có hợp ý nhau không đấy?Cũng tốt, dạo này nàng đang rảnh rỗi, có thể, làm bà mai a.Nghĩ vậy làm tinh thần bị đám nam nhân phá rối nhất thời biến mất, nàng hăng hái hẳn lên.“Ngươi thích tiểu tước tước đúng không?”Diệp Kiều trợn tròn mắt, làn da màu nâu đồng quá đậm, cũng không nhìn ra nàng ấy có đỏ mặt hay không.“Trấn Quốc công chúa, thần...thần...”“Ngươi đừng lo, để đó cho bổn cung” Phượng Họa Lan gật đầu chắc nịchNàng dò hỏi ý của tiểu tước tước đã, nếu hắn không chịu, thì nàng tứ hôn. Hừ, nàng đã tứ hôn thì làm gì có chuyện hắn phản đối chứ!Chuyện phiếm với Diệp Kiều về quân doanh một chút, Phượng Họa Lan thấy Cát Tường thu xếp ổn, cùng Thiên An và Thiên Ngân cưỡi ngựa tìm đến, nàng giao phó lại sự an toàn của đoàn người, sau đó thúc ngựa đi trước.
Phượng Họa Lan cho ngựa chạy xuyên qua quân lính, chen lên dẫn đầu đoàn.
Diệp Kiều thay một bộ giáp màu đỏ rực, áo choàng đỏ sậm rũ xuống, cưỡi trên hãn huyết bảo mã to cao. Khuôn mặt xinh đẹp trái lại ngẩn ngơ, ngay cả cưỡi ngựa cũng không tập trung chút nào.
“Ngươi có tâm sự?”
Diệp Kiều bị âm thanh lạnh băng dọa cho giật mình. Luống cuống ấp úng: “Trấn Quốc công chúa, thần không có”
“Ngươi thất thần. Đừng giấu bổn cung. Có chuyện gì mau nói đi” Phượng Họa Lan làm mặt lạnh, nàng không làm vậy, chắc chắn Diệp Kiều sẽ không khai.
“Trấn Quốc công chúa, thần...thần cũng không biết nữa” Diệp Kiều nhỏ giọng đáp, ánh mắt lại như vô tình đảo qua Phượng Hà đang cưỡi ngựa giữa dàn kỵ binh phía dưới.
Phượng Họa Lan tinh ý bắt được. A, thú vị rồi đấy. Không ngờ nữ tướng dũng mãnh như Diệp Kiều, lại để ý tiểu tước tước yếu ớt Phượng Hà. Nhưng theo nàng biết, Phượng Hà lại thích kiểu nữ tử hiền lành nhu thuận xinh đẹp, cũng có ba, bốn tiểu thiếp trong phủ. Còn Diệp Kiều, thân thể cao lớn như nam nhân, giọng nói ồm ồm, tính tình hào sảng, suốt ngày đánh đấm, đến cả nàng cũng nghi ngờ giới tính Diệp Kiều mà! Nhìn chung, hai người này...liệu có hợp ý nhau không đấy?
Cũng tốt, dạo này nàng đang rảnh rỗi, có thể, làm bà mai a.
Nghĩ vậy làm tinh thần bị đám nam nhân phá rối nhất thời biến mất, nàng hăng hái hẳn lên.
“Ngươi thích tiểu tước tước đúng không?”
Diệp Kiều trợn tròn mắt, làn da màu nâu đồng quá đậm, cũng không nhìn ra nàng ấy có đỏ mặt hay không.
“Trấn Quốc công chúa, thần...thần...”
“Ngươi đừng lo, để đó cho bổn cung” Phượng Họa Lan gật đầu chắc nịch
Nàng dò hỏi ý của tiểu tước tước đã, nếu hắn không chịu, thì nàng tứ hôn. Hừ, nàng đã tứ hôn thì làm gì có chuyện hắn phản đối chứ!
Chuyện phiếm với Diệp Kiều về quân doanh một chút, Phượng Họa Lan thấy Cát Tường thu xếp ổn, cùng Thiên An và Thiên Ngân cưỡi ngựa tìm đến, nàng giao phó lại sự an toàn của đoàn người, sau đó thúc ngựa đi trước.
Lan Lan, Vi Phu Tình Nguyện Làm Ấm GiườngTác giả: Đới Xuân TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrung Quốc, thế kỉ 21 Phượng gia là một đại gia tộc cực kì giàu mạnh vì sở hữu một tập đoàn trang sức lớn trên thế giới, không những thế mà còn sở hữu một tập đoàn sát thủ ngầm to lớn, theo thể thức cha truyền con nối từ lâu. Chủ nhân đứng đầu gia tộc hiện nay là Phượng Họa Lan, thông minh, dung mạo cực kì xinh đẹp, nhưng lại vô c*̀ng tàn nhẫn băng lãnh, khi giết người tuyệt không để lại dấu vết. Trong giới sát thủ, nàng đứng thứ hai thì không ai dám nhận đứng thứ nhất. Võ thuật cực giỏi, thông thạo binh thư cầm kì thi họa, sức chiến đấu rất bền vững, học lực không bao giờ chịu xếp hạng nhì, có thể nói là hoàn hảo. Mùa hạ, ánh nắng chiếu rực rỡ chói mắt. Trên đỉnh núi cao là một dinh thự to lớn như đại bàng, trông rất oai phong hùng vĩ. Một chiếc xe hơi màu đen sang trọng chạy đến, dừng lại trước cửa. Lão quản gia từ trong vội chạy ra nghênh tiếp,… Phượng Họa Lan cho ngựa chạy xuyên qua quân lính, chen lên dẫn đầu đoàn.Diệp Kiều thay một bộ giáp màu đỏ rực, áo choàng đỏ sậm rũ xuống, cưỡi trên hãn huyết bảo mã to cao. Khuôn mặt xinh đẹp trái lại ngẩn ngơ, ngay cả cưỡi ngựa cũng không tập trung chút nào.“Ngươi có tâm sự?”Diệp Kiều bị âm thanh lạnh băng dọa cho giật mình. Luống cuống ấp úng: “Trấn Quốc công chúa, thần không có”“Ngươi thất thần. Đừng giấu bổn cung. Có chuyện gì mau nói đi” Phượng Họa Lan làm mặt lạnh, nàng không làm vậy, chắc chắn Diệp Kiều sẽ không khai.“Trấn Quốc công chúa, thần...thần cũng không biết nữa” Diệp Kiều nhỏ giọng đáp, ánh mắt lại như vô tình đảo qua Phượng Hà đang cưỡi ngựa giữa dàn kỵ binh phía dưới.Phượng Họa Lan tinh ý bắt được. A, thú vị rồi đấy. Không ngờ nữ tướng dũng mãnh như Diệp Kiều, lại để ý tiểu tước tước yếu ớt Phượng Hà. Nhưng theo nàng biết, Phượng Hà lại thích kiểu nữ tử hiền lành nhu thuận xinh đẹp, cũng có ba, bốn tiểu thiếp trong phủ. Còn Diệp Kiều, thân thể cao lớn như nam nhân, giọng nói ồm ồm, tính tình hào sảng, suốt ngày đánh đấm, đến cả nàng cũng nghi ngờ giới tính Diệp Kiều mà! Nhìn chung, hai người này...liệu có hợp ý nhau không đấy?Cũng tốt, dạo này nàng đang rảnh rỗi, có thể, làm bà mai a.Nghĩ vậy làm tinh thần bị đám nam nhân phá rối nhất thời biến mất, nàng hăng hái hẳn lên.“Ngươi thích tiểu tước tước đúng không?”Diệp Kiều trợn tròn mắt, làn da màu nâu đồng quá đậm, cũng không nhìn ra nàng ấy có đỏ mặt hay không.“Trấn Quốc công chúa, thần...thần...”“Ngươi đừng lo, để đó cho bổn cung” Phượng Họa Lan gật đầu chắc nịchNàng dò hỏi ý của tiểu tước tước đã, nếu hắn không chịu, thì nàng tứ hôn. Hừ, nàng đã tứ hôn thì làm gì có chuyện hắn phản đối chứ!Chuyện phiếm với Diệp Kiều về quân doanh một chút, Phượng Họa Lan thấy Cát Tường thu xếp ổn, cùng Thiên An và Thiên Ngân cưỡi ngựa tìm đến, nàng giao phó lại sự an toàn của đoàn người, sau đó thúc ngựa đi trước.