“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!…
Chương 157
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… Rõ ràng anh thấ bé con mắc bệnh công chúa này rất thú vị, là khi nào thì bắt đầu ghét cô ấy đây?Là khi anh nghe được cha mình thông báo, “cô con gái c*̉a nhà họ Hạ này về sau chính là hôn thê c*̉a con.”Thời điểm đó, Thẩm Vật Ngôn bỗng nhiên cực kỳ chán ghét cô, cho dù côchỉ là một đứa bé bốn tuổi mà thôi.Phong Quang kỳ quái nhìn anh, Thẩm Vật Ngôn không biết sao, bỗng nhiên đối với sự mờ mịt c*̉a cô có một loại bất mãn khôn kể, lúc ấy cô chỉ có bốn tuổi, anh c*̃ng không nhớ rõ cảnh tượng khi bọn họ mới gặp, cô không nhớ rõ c*̃ng là chuyện đương nhiên, nhưng Thẩm Vật Ngôn càng tức, giống như là thật lâu trước kia c*̀ng người có một hứa hẹn, nhưng mà người kia đã quên, chỉ có anh còn nhớ rõ.Cảm giác bị phản bội.Phong Quang cảm thấy hơi thở trên người anh biến đổi, nhịn không được lui ra sau một bước, “Thẩm, Thẩm Vật Ngôn, anh làm sao vậy?”“không có gì, đã đến giờ, đi ra ngoài đi.” Thẩm Vật Ngôn lạnh giọng trả lời xong, đi ra ngoài.Cái gì thế? Ngoài mặt người này lúc nắng lúc mưa, vừa nãy không phải còn làm tổn thương cô đến vui vẻ sao? Sao lại đột nhiên làm mặt lạnh rồi?Đại khái nam chính đều có tâm hay thay đổi thất thường.Ừm, Phong Quang gật gật đầu, c*̃ng đi theo ra ngoài.Nam nữ chính c*̉a buổi họp báo này xuất hiện, ánh đèn flash lập tức láo liênkhông ngừng, lúc này đây họp báo c*̃ng không có khâu vấn đáp, nói cách khác, đây chỉ là thuần túy tuyên bố chuyện c*̉a bọn họ.Thẩm Vật Ngôn dùng khóe mắt nhìn cô gái ngồi ở bên cạnh mình, trên mặtcô mỉm cười khéo léo, tự nhiên phóng khoáng, dưới ánh đèn flash xinh đẹpkhông gì sánh được, anh bỗng nhiên nghĩ tới một ý nghĩ thật lâu trước kia, khi cô vẫn còn rất nhỏ, anh chỉ có trực giác cô nhất định sẽ trưởng thành trở thành một mỹ nhân, trực giác c*̉a anh không sai.Nhưng mà, anh c*̃ng không thích vị mỹ nhân này.“Xin chào mọi người.” âm thanh bình tĩnh c*̉a Thẩm Vật Ngôn vang vọng trong đại sảnh, tất cả mọi người đều yên lặng, đợi đến khi không còn thanhâm nào khác, anh tiếp tục nói, “Tôi và cô Hạ có hôn ước là chuyện mà mọi người đều biết, hôm nay, chuyện mà tôi muốn tuyên bố, là hôn ước này trở nên không còn giá trị nữa.”âm thanh nghị luận bên dưới sân khấu đột ngột nổi dậy.Thẩm Vật Ngôn nói như không để ý, “Đây là kết quả mà tôi và cô Hạ đã thương lượng qua, đối với chuyện giải trừ hôn ước, chúng tôi đều có chung một thái độ.”anh bỗng nhiên nghe thấy tiếng khóc, nhìn qua nơi phát ra âm thanh, đúng là người bên cạnh anh, cô gái xinh đẹp khóc lê hoa đái vũ, đôi mắt đẫm lệ tràn đầy sự không dám tin.Thẩm Vật Ngôn không thể phủ nhận, trái tim c*̉a anh bỗng nhiên nhói lại một chút.Phong Quang khóc nói, “anh… anh thật sự giải trừ hôn ước với em sao?”“… cô đang nói gì thế?” Thẩm Vật Ngôn cảm thấy không ổn.“Em tới tham gia họp báo là vì anh nói với em, phải tuyên bố ngày kết hôn c*̉a chúng ta, thì ra… thì ra anh muốn giải trừ hôn ước với em…” cô nghẹn ngào, khóc không thành tiếng.Nếu nói lời c*̉a Thẩm Vật Ngôn là c*̣c đá quăng vào mặt nước yên tĩnh, như vậy lời c*̉a Phong Quang chính là một trái bom nguyên tử dội xuống đất phẳng, trong nháy mắt, người ngồi đầy phía dưới ồ lên.Biểu tình Thẩm Vật Ngôn lạnh lùng, hạ giọng, “Hạ Phong Quang, cô đangđùa cái gì?”“anh không phải là gạt em đến đây tuyen bố chuyện hối hôn sao? anh tưởng em sẽ đâm lao phải theo lao mà đồng thuận với lời nói c*̉a anh à, Thẩm Vật Ngôn, anh thật bỉ ổi!” Phong Quang đột ngột đứng lên, cho dù nước mắtđang rơi c*̃ng nhìn ra được cô rất tức giận, “Được, anh muốn hối hôn mới gạt em đến đây, anh đã không để ý đến chút tình cảm nào, em đây c*̃ngkhông có gì để nói, các vị bằng hữu phóng viên, mọi người nghe cho tốt, hôn ước này trở nên không có giá trị, từ nay về sau, tôi Hạ Phong Quang và Thẩm Vật Ngôn không có bất kỳ liên quan nào!”“Hạ Phong Quang!” Thẩm Vật Ngôn c*̃ng đứng lên cầm lấy tay cô, khôngthể át giận.Bỗng nhiên, Phong Quang giơ tay lên, “Chát” một tiếng, bàn tay c*̀ng lúc nặng nề đánh lên mặt Thẩm Vật Ngôn.
Rõ ràng anh thấ bé con mắc bệnh công chúa này rất thú vị, là khi nào thì bắt đầu ghét cô ấy đây?
Là khi anh nghe được cha mình thông báo, “cô con gái c*̉a nhà họ Hạ này về sau chính là hôn thê c*̉a con.”
Thời điểm đó, Thẩm Vật Ngôn bỗng nhiên cực kỳ chán ghét cô, cho dù côchỉ là một đứa bé bốn tuổi mà thôi.
Phong Quang kỳ quái nhìn anh, Thẩm Vật Ngôn không biết sao, bỗng nhiên đối với sự mờ mịt c*̉a cô có một loại bất mãn khôn kể, lúc ấy cô chỉ có bốn tuổi, anh c*̃ng không nhớ rõ cảnh tượng khi bọn họ mới gặp, cô không nhớ rõ c*̃ng là chuyện đương nhiên, nhưng Thẩm Vật Ngôn càng tức, giống như là thật lâu trước kia c*̀ng người có một hứa hẹn, nhưng mà người kia đã quên, chỉ có anh còn nhớ rõ.
Cảm giác bị phản bội.
Phong Quang cảm thấy hơi thở trên người anh biến đổi, nhịn không được lui ra sau một bước, “Thẩm, Thẩm Vật Ngôn, anh làm sao vậy?”
“không có gì, đã đến giờ, đi ra ngoài đi.” Thẩm Vật Ngôn lạnh giọng trả lời xong, đi ra ngoài.
Cái gì thế? Ngoài mặt người này lúc nắng lúc mưa, vừa nãy không phải còn làm tổn thương cô đến vui vẻ sao? Sao lại đột nhiên làm mặt lạnh rồi?
Đại khái nam chính đều có tâm hay thay đổi thất thường.
Ừm, Phong Quang gật gật đầu, c*̃ng đi theo ra ngoài.
Nam nữ chính c*̉a buổi họp báo này xuất hiện, ánh đèn flash lập tức láo liênkhông ngừng, lúc này đây họp báo c*̃ng không có khâu vấn đáp, nói cách khác, đây chỉ là thuần túy tuyên bố chuyện c*̉a bọn họ.
Thẩm Vật Ngôn dùng khóe mắt nhìn cô gái ngồi ở bên cạnh mình, trên mặtcô mỉm cười khéo léo, tự nhiên phóng khoáng, dưới ánh đèn flash xinh đẹpkhông gì sánh được, anh bỗng nhiên nghĩ tới một ý nghĩ thật lâu trước kia, khi cô vẫn còn rất nhỏ, anh chỉ có trực giác cô nhất định sẽ trưởng thành trở thành một mỹ nhân, trực giác c*̉a anh không sai.
Nhưng mà, anh c*̃ng không thích vị mỹ nhân này.
“Xin chào mọi người.” âm thanh bình tĩnh c*̉a Thẩm Vật Ngôn vang vọng trong đại sảnh, tất cả mọi người đều yên lặng, đợi đến khi không còn thanhâm nào khác, anh tiếp tục nói, “Tôi và cô Hạ có hôn ước là chuyện mà mọi người đều biết, hôm nay, chuyện mà tôi muốn tuyên bố, là hôn ước này trở nên không còn giá trị nữa.”
âm thanh nghị luận bên dưới sân khấu đột ngột nổi dậy.
Thẩm Vật Ngôn nói như không để ý, “Đây là kết quả mà tôi và cô Hạ đã thương lượng qua, đối với chuyện giải trừ hôn ước, chúng tôi đều có chung một thái độ.”
anh bỗng nhiên nghe thấy tiếng khóc, nhìn qua nơi phát ra âm thanh, đúng là người bên cạnh anh, cô gái xinh đẹp khóc lê hoa đái vũ, đôi mắt đẫm lệ tràn đầy sự không dám tin.
Thẩm Vật Ngôn không thể phủ nhận, trái tim c*̉a anh bỗng nhiên nhói lại một chút.
Phong Quang khóc nói, “anh… anh thật sự giải trừ hôn ước với em sao?”
“… cô đang nói gì thế?” Thẩm Vật Ngôn cảm thấy không ổn.
“Em tới tham gia họp báo là vì anh nói với em, phải tuyên bố ngày kết hôn c*̉a chúng ta, thì ra… thì ra anh muốn giải trừ hôn ước với em…” cô nghẹn ngào, khóc không thành tiếng.
Nếu nói lời c*̉a Thẩm Vật Ngôn là c*̣c đá quăng vào mặt nước yên tĩnh, như vậy lời c*̉a Phong Quang chính là một trái bom nguyên tử dội xuống đất phẳng, trong nháy mắt, người ngồi đầy phía dưới ồ lên.
Biểu tình Thẩm Vật Ngôn lạnh lùng, hạ giọng, “Hạ Phong Quang, cô đangđùa cái gì?”
“anh không phải là gạt em đến đây tuyen bố chuyện hối hôn sao? anh tưởng em sẽ đâm lao phải theo lao mà đồng thuận với lời nói c*̉a anh à, Thẩm Vật Ngôn, anh thật bỉ ổi!” Phong Quang đột ngột đứng lên, cho dù nước mắtđang rơi c*̃ng nhìn ra được cô rất tức giận, “Được, anh muốn hối hôn mới gạt em đến đây, anh đã không để ý đến chút tình cảm nào, em đây c*̃ngkhông có gì để nói, các vị bằng hữu phóng viên, mọi người nghe cho tốt, hôn ước này trở nên không có giá trị, từ nay về sau, tôi Hạ Phong Quang và Thẩm Vật Ngôn không có bất kỳ liên quan nào!”
“Hạ Phong Quang!” Thẩm Vật Ngôn c*̃ng đứng lên cầm lấy tay cô, khôngthể át giận.
Bỗng nhiên, Phong Quang giơ tay lên, “Chát” một tiếng, bàn tay c*̀ng lúc nặng nề đánh lên mặt Thẩm Vật Ngôn.
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… Rõ ràng anh thấ bé con mắc bệnh công chúa này rất thú vị, là khi nào thì bắt đầu ghét cô ấy đây?Là khi anh nghe được cha mình thông báo, “cô con gái c*̉a nhà họ Hạ này về sau chính là hôn thê c*̉a con.”Thời điểm đó, Thẩm Vật Ngôn bỗng nhiên cực kỳ chán ghét cô, cho dù côchỉ là một đứa bé bốn tuổi mà thôi.Phong Quang kỳ quái nhìn anh, Thẩm Vật Ngôn không biết sao, bỗng nhiên đối với sự mờ mịt c*̉a cô có một loại bất mãn khôn kể, lúc ấy cô chỉ có bốn tuổi, anh c*̃ng không nhớ rõ cảnh tượng khi bọn họ mới gặp, cô không nhớ rõ c*̃ng là chuyện đương nhiên, nhưng Thẩm Vật Ngôn càng tức, giống như là thật lâu trước kia c*̀ng người có một hứa hẹn, nhưng mà người kia đã quên, chỉ có anh còn nhớ rõ.Cảm giác bị phản bội.Phong Quang cảm thấy hơi thở trên người anh biến đổi, nhịn không được lui ra sau một bước, “Thẩm, Thẩm Vật Ngôn, anh làm sao vậy?”“không có gì, đã đến giờ, đi ra ngoài đi.” Thẩm Vật Ngôn lạnh giọng trả lời xong, đi ra ngoài.Cái gì thế? Ngoài mặt người này lúc nắng lúc mưa, vừa nãy không phải còn làm tổn thương cô đến vui vẻ sao? Sao lại đột nhiên làm mặt lạnh rồi?Đại khái nam chính đều có tâm hay thay đổi thất thường.Ừm, Phong Quang gật gật đầu, c*̃ng đi theo ra ngoài.Nam nữ chính c*̉a buổi họp báo này xuất hiện, ánh đèn flash lập tức láo liênkhông ngừng, lúc này đây họp báo c*̃ng không có khâu vấn đáp, nói cách khác, đây chỉ là thuần túy tuyên bố chuyện c*̉a bọn họ.Thẩm Vật Ngôn dùng khóe mắt nhìn cô gái ngồi ở bên cạnh mình, trên mặtcô mỉm cười khéo léo, tự nhiên phóng khoáng, dưới ánh đèn flash xinh đẹpkhông gì sánh được, anh bỗng nhiên nghĩ tới một ý nghĩ thật lâu trước kia, khi cô vẫn còn rất nhỏ, anh chỉ có trực giác cô nhất định sẽ trưởng thành trở thành một mỹ nhân, trực giác c*̉a anh không sai.Nhưng mà, anh c*̃ng không thích vị mỹ nhân này.“Xin chào mọi người.” âm thanh bình tĩnh c*̉a Thẩm Vật Ngôn vang vọng trong đại sảnh, tất cả mọi người đều yên lặng, đợi đến khi không còn thanhâm nào khác, anh tiếp tục nói, “Tôi và cô Hạ có hôn ước là chuyện mà mọi người đều biết, hôm nay, chuyện mà tôi muốn tuyên bố, là hôn ước này trở nên không còn giá trị nữa.”âm thanh nghị luận bên dưới sân khấu đột ngột nổi dậy.Thẩm Vật Ngôn nói như không để ý, “Đây là kết quả mà tôi và cô Hạ đã thương lượng qua, đối với chuyện giải trừ hôn ước, chúng tôi đều có chung một thái độ.”anh bỗng nhiên nghe thấy tiếng khóc, nhìn qua nơi phát ra âm thanh, đúng là người bên cạnh anh, cô gái xinh đẹp khóc lê hoa đái vũ, đôi mắt đẫm lệ tràn đầy sự không dám tin.Thẩm Vật Ngôn không thể phủ nhận, trái tim c*̉a anh bỗng nhiên nhói lại một chút.Phong Quang khóc nói, “anh… anh thật sự giải trừ hôn ước với em sao?”“… cô đang nói gì thế?” Thẩm Vật Ngôn cảm thấy không ổn.“Em tới tham gia họp báo là vì anh nói với em, phải tuyên bố ngày kết hôn c*̉a chúng ta, thì ra… thì ra anh muốn giải trừ hôn ước với em…” cô nghẹn ngào, khóc không thành tiếng.Nếu nói lời c*̉a Thẩm Vật Ngôn là c*̣c đá quăng vào mặt nước yên tĩnh, như vậy lời c*̉a Phong Quang chính là một trái bom nguyên tử dội xuống đất phẳng, trong nháy mắt, người ngồi đầy phía dưới ồ lên.Biểu tình Thẩm Vật Ngôn lạnh lùng, hạ giọng, “Hạ Phong Quang, cô đangđùa cái gì?”“anh không phải là gạt em đến đây tuyen bố chuyện hối hôn sao? anh tưởng em sẽ đâm lao phải theo lao mà đồng thuận với lời nói c*̉a anh à, Thẩm Vật Ngôn, anh thật bỉ ổi!” Phong Quang đột ngột đứng lên, cho dù nước mắtđang rơi c*̃ng nhìn ra được cô rất tức giận, “Được, anh muốn hối hôn mới gạt em đến đây, anh đã không để ý đến chút tình cảm nào, em đây c*̃ngkhông có gì để nói, các vị bằng hữu phóng viên, mọi người nghe cho tốt, hôn ước này trở nên không có giá trị, từ nay về sau, tôi Hạ Phong Quang và Thẩm Vật Ngôn không có bất kỳ liên quan nào!”“Hạ Phong Quang!” Thẩm Vật Ngôn c*̃ng đứng lên cầm lấy tay cô, khôngthể át giận.Bỗng nhiên, Phong Quang giơ tay lên, “Chát” một tiếng, bàn tay c*̀ng lúc nặng nề đánh lên mặt Thẩm Vật Ngôn.