“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!…
Chương 312: Thế giới thứ tám 2
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Aiz, cô Lạc không cần ngại.” Phong Quang cười nói, lại nhìn Ngu Thuật, “Ngu Thuật, cô Lạc là lần đầu tiên đóng phim đó, vì sự phát triển sau này c*̉a cô Lạc, c*̃ng vì sự thành công c*̉a bộ phim này, anh nói xem anh có nên chỉ đạo kiêm chăm sóc cho cô Lạc đây thật tốt không?”Ngu Thuật c*̃ng không ngốc, cho nên anh đương nhiên hỏi: “Tại sao cô không đi mà chăm sóc cô ấy đi?”“Tôi phải trở về phòng mình, để nâng cao diễn xuất cho tốt chứ sao, đây không phải càng khiến anh yên tâm hơn sao?” Lúc này thang máy đến nơi, Phong Quang cười, để hai người kia ở lại, rời khỏi thang máy c*̀ng Liễu Hàn.cô đã có thể tưởng tượng được, bộ dạng c*̉a nam chính có tính chiếm hữu cao gặp phải nữ chính ở c*̀ng người đàn ông khác, sẽ chỉnh Ngu Thuật đáng thương này như thế nào.Phong Quang nói là sẽ trở về phòng mình nâng cao diễn xuất, sự thật thì cô vừa chạm vào giường đã nhịn không được mà nằm xuống, tiếp nhận cuộc điện thoại thần thánh từ thám tử, người trùng tên trùng họ không ít, nhưng mà không tìm được người phù hợp yêu cầu c*̉a cô là Ôn Quỳnh.Quả nhiên, vẫn phải dựa vào Lạc Thần Hi mới có thể tìm được người này sao?Phong Quang nằm trên giường, nhàm chán nằm một lát, phục vụ gõ vang cửa phòng cô, “cô Hạ, có thư cho cô.”Thư?cô xuống giường, sau khi mở cửa thì gặp được một người có bộ dạng khôi ngô, anh ta mặc đồng phục c*̉a khách sạn, nhìn thấy Phong Quang liền tươi cười mê người, “cô Hạ, đây là thư thu được ở đại sảnh, thư có ghi là gửi cho cô.”“Cho tôi?” Phong Quang đưa tay nhận lấy, chỉ thấy trên phong thư trắng mạ vàng có một đóa hoa Mãn thiên tinh màu vàng được điêu khắc lên ở chỗ miệng thư, phong thư được thiếu kế gọn gàng trong sáng, nhưng c*̃ng ẩn ẩn lộ ra sự sang quý. (Hoa Mãn thiên tinh tra bằng tiếng Hán 满天星, mình thực sự k biết hoa này tiếng Việt có tên là gì, bạn nào biết thì có thể cmt phía dưới cho mọi người nhé)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Aiz, cô Lạc không cần ngại.” Phong Quang cười nói, lại nhìn Ngu Thuật, “Ngu Thuật, cô Lạc là lần đầu tiên đóng phim đó, vì sự phát triển sau này c*̉a cô Lạc, c*̃ng vì sự thành công c*̉a bộ phim này, anh nói xem anh có nên chỉ đạo kiêm chăm sóc cho cô Lạc đây thật tốt không?”
Ngu Thuật c*̃ng không ngốc, cho nên anh đương nhiên hỏi: “Tại sao cô không đi mà chăm sóc cô ấy đi?”
“Tôi phải trở về phòng mình, để nâng cao diễn xuất cho tốt chứ sao, đây không phải càng khiến anh yên tâm hơn sao?” Lúc này thang máy đến nơi, Phong Quang cười, để hai người kia ở lại, rời khỏi thang máy c*̀ng Liễu Hàn.
cô đã có thể tưởng tượng được, bộ dạng c*̉a nam chính có tính chiếm hữu cao gặp phải nữ chính ở c*̀ng người đàn ông khác, sẽ chỉnh Ngu Thuật đáng thương này như thế nào.
Phong Quang nói là sẽ trở về phòng mình nâng cao diễn xuất, sự thật thì cô vừa chạm vào giường đã nhịn không được mà nằm xuống, tiếp nhận cuộc điện thoại thần thánh từ thám tử, người trùng tên trùng họ không ít, nhưng mà không tìm được người phù hợp yêu cầu c*̉a cô là Ôn Quỳnh.
Quả nhiên, vẫn phải dựa vào Lạc Thần Hi mới có thể tìm được người này sao?
Phong Quang nằm trên giường, nhàm chán nằm một lát, phục vụ gõ vang cửa phòng cô, “cô Hạ, có thư cho cô.”
Thư?
cô xuống giường, sau khi mở cửa thì gặp được một người có bộ dạng khôi ngô, anh ta mặc đồng phục c*̉a khách sạn, nhìn thấy Phong Quang liền tươi cười mê người, “cô Hạ, đây là thư thu được ở đại sảnh, thư có ghi là gửi cho cô.”
“Cho tôi?” Phong Quang đưa tay nhận lấy, chỉ thấy trên phong thư trắng mạ vàng có một đóa hoa Mãn thiên tinh màu vàng được điêu khắc lên ở chỗ miệng thư, phong thư được thiếu kế gọn gàng trong sáng, nhưng c*̃ng ẩn ẩn lộ ra sự sang quý.
(Hoa Mãn thiên tinh tra bằng tiếng Hán 满天星, mình thực sự k biết hoa này tiếng Việt có tên là gì, bạn nào biết thì có thể cmt phía dưới cho mọi người nhé)
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Aiz, cô Lạc không cần ngại.” Phong Quang cười nói, lại nhìn Ngu Thuật, “Ngu Thuật, cô Lạc là lần đầu tiên đóng phim đó, vì sự phát triển sau này c*̉a cô Lạc, c*̃ng vì sự thành công c*̉a bộ phim này, anh nói xem anh có nên chỉ đạo kiêm chăm sóc cho cô Lạc đây thật tốt không?”Ngu Thuật c*̃ng không ngốc, cho nên anh đương nhiên hỏi: “Tại sao cô không đi mà chăm sóc cô ấy đi?”“Tôi phải trở về phòng mình, để nâng cao diễn xuất cho tốt chứ sao, đây không phải càng khiến anh yên tâm hơn sao?” Lúc này thang máy đến nơi, Phong Quang cười, để hai người kia ở lại, rời khỏi thang máy c*̀ng Liễu Hàn.cô đã có thể tưởng tượng được, bộ dạng c*̉a nam chính có tính chiếm hữu cao gặp phải nữ chính ở c*̀ng người đàn ông khác, sẽ chỉnh Ngu Thuật đáng thương này như thế nào.Phong Quang nói là sẽ trở về phòng mình nâng cao diễn xuất, sự thật thì cô vừa chạm vào giường đã nhịn không được mà nằm xuống, tiếp nhận cuộc điện thoại thần thánh từ thám tử, người trùng tên trùng họ không ít, nhưng mà không tìm được người phù hợp yêu cầu c*̉a cô là Ôn Quỳnh.Quả nhiên, vẫn phải dựa vào Lạc Thần Hi mới có thể tìm được người này sao?Phong Quang nằm trên giường, nhàm chán nằm một lát, phục vụ gõ vang cửa phòng cô, “cô Hạ, có thư cho cô.”Thư?cô xuống giường, sau khi mở cửa thì gặp được một người có bộ dạng khôi ngô, anh ta mặc đồng phục c*̉a khách sạn, nhìn thấy Phong Quang liền tươi cười mê người, “cô Hạ, đây là thư thu được ở đại sảnh, thư có ghi là gửi cho cô.”“Cho tôi?” Phong Quang đưa tay nhận lấy, chỉ thấy trên phong thư trắng mạ vàng có một đóa hoa Mãn thiên tinh màu vàng được điêu khắc lên ở chỗ miệng thư, phong thư được thiếu kế gọn gàng trong sáng, nhưng c*̃ng ẩn ẩn lộ ra sự sang quý. (Hoa Mãn thiên tinh tra bằng tiếng Hán 满天星, mình thực sự k biết hoa này tiếng Việt có tên là gì, bạn nào biết thì có thể cmt phía dưới cho mọi người nhé)