Tác giả:

“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!…

Chương 324: Thế giới thứ tám 14

Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.thân sao lại có trí nhớ tốt thế chứ.Tối nay một mình cô thì không có khả năng ngủ được, Phong Quang ngồi dậy, ôm gối đầu xuống giường, quyết định đi tìm Liễu Hàn ngủ chung.Nhưng mà cô vừa đặt chân xuống đất, khóe mắt liền quét qua một người đàn ông mặt áo sơmi trắng đứng ngoài cửa kính sát đất, gương mặt anh cực kỳ đẹp, nhìn thấy cô nhìn lại, anh còn mỉm cười vui vẻ.Nhưng mà, phòng cô ở lầu 8.Phong Quang ngây người, quên luôn phản ứng.An Ức đi xuyên qua cửa sổ thủy tinh vào bên trong, anh dường như không ý thức được hành động đó c*̉a anhkhông phải là hành động mà một người bình thường có thể làm, anh đi đến bên người Phong Quang, dịu dàng nói: “Tôi lo lắng em cuổi tối sẽ đá chăn, cho nên đến nhìn em.”Phong Quang cảm động một giây, sau đó thét chói tai cầm gối đầu trong tay đập qua.anh tiện tay tiếp lấy, nhận được gối đầu cô ném qua, anh mờ mịt trong chốc lát, lại nhìn cái gối đầu ở trong tay, không xác định được hỏi: “Phong Quang, em muốn anh ngủ với em sao?”Đùa chắc!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

thân sao lại có trí nhớ tốt thế chứ.

Tối nay một mình cô thì không có khả năng ngủ được, Phong Quang ngồi dậy, ôm gối đầu xuống giường, quyết định đi tìm Liễu Hàn ngủ chung.

Nhưng mà cô vừa đặt chân xuống đất, khóe mắt liền quét qua một người đàn ông mặt áo sơmi trắng đứng ngoài cửa kính sát đất, gương mặt anh cực kỳ đẹp, nhìn thấy cô nhìn lại, anh còn mỉm cười vui vẻ.

Nhưng mà, phòng cô ở lầu 8.

Phong Quang ngây người, quên luôn phản ứng.

An Ức đi xuyên qua cửa sổ thủy tinh vào bên trong, anh dường như không ý thức được hành động đó c*̉a anhkhông phải là hành động mà một người bình thường có thể làm, anh đi đến bên người Phong Quang, dịu dàng nói: “Tôi lo lắng em cuổi tối sẽ đá chăn, cho nên đến nhìn em.”

Phong Quang cảm động một giây, sau đó thét chói tai cầm gối đầu trong tay đập qua.

anh tiện tay tiếp lấy, nhận được gối đầu cô ném qua, anh mờ mịt trong chốc lát, lại nhìn cái gối đầu ở trong tay, không xác định được hỏi: “Phong Quang, em muốn anh ngủ với em sao?”

Đùa chắc!

Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.thân sao lại có trí nhớ tốt thế chứ.Tối nay một mình cô thì không có khả năng ngủ được, Phong Quang ngồi dậy, ôm gối đầu xuống giường, quyết định đi tìm Liễu Hàn ngủ chung.Nhưng mà cô vừa đặt chân xuống đất, khóe mắt liền quét qua một người đàn ông mặt áo sơmi trắng đứng ngoài cửa kính sát đất, gương mặt anh cực kỳ đẹp, nhìn thấy cô nhìn lại, anh còn mỉm cười vui vẻ.Nhưng mà, phòng cô ở lầu 8.Phong Quang ngây người, quên luôn phản ứng.An Ức đi xuyên qua cửa sổ thủy tinh vào bên trong, anh dường như không ý thức được hành động đó c*̉a anhkhông phải là hành động mà một người bình thường có thể làm, anh đi đến bên người Phong Quang, dịu dàng nói: “Tôi lo lắng em cuổi tối sẽ đá chăn, cho nên đến nhìn em.”Phong Quang cảm động một giây, sau đó thét chói tai cầm gối đầu trong tay đập qua.anh tiện tay tiếp lấy, nhận được gối đầu cô ném qua, anh mờ mịt trong chốc lát, lại nhìn cái gối đầu ở trong tay, không xác định được hỏi: “Phong Quang, em muốn anh ngủ với em sao?”Đùa chắc!

Chương 324: Thế giới thứ tám 14