“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!…
Chương 327: Thế giới thứ tám 17
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Phong Quang không nhìn thấy người đàn ông nằm bên người mình, cô hoảng hốt cảm thấy chuyện tối hôm qua chỉ là một giấc mộng, nhưng mà rất nhanh liền phủ định.Lại nằm lại trên giường, cô chậm chạp không nghĩ đến, bả đầu chôn ở trong chăn, miễn cưỡng hỏi: “Hệ thống, mi xác định người này là để tôi đi tiến công chiếm đóng, chứ không phải là đến tiến công chiếm đóng tôi sao?”Hệ thống không trả lời.cô ghét bỏ chậc một tiếng, hệ thống đúng là càng ngày càng cao ngạo, lại nướng ở trên giường trong chốc lát, bỗng nhiên nhớ đến chuyện người đàn ông áo đen, cảm xúc c*̉a cô lại rơi xuống đáy cốc.An Ức là quỷ, cô đã xác định rồi, vậy người áo đen không thể nhìn thấy được trong băng theo dõi, có phải c*̃ng có nghĩa là, hắn c*̃ng là ma?đến cô.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Phong Quang không nhìn thấy người đàn ông nằm bên người mình, cô hoảng hốt cảm thấy chuyện tối hôm qua chỉ là một giấc mộng, nhưng mà rất nhanh liền phủ định.
Lại nằm lại trên giường, cô chậm chạp không nghĩ đến, bả đầu chôn ở trong chăn, miễn cưỡng hỏi: “Hệ thống, mi xác định người này là để tôi đi tiến công chiếm đóng, chứ không phải là đến tiến công chiếm đóng tôi sao?”
Hệ thống không trả lời.
cô ghét bỏ chậc một tiếng, hệ thống đúng là càng ngày càng cao ngạo, lại nướng ở trên giường trong chốc lát, bỗng nhiên nhớ đến chuyện người đàn ông áo đen, cảm xúc c*̉a cô lại rơi xuống đáy cốc.
An Ức là quỷ, cô đã xác định rồi, vậy người áo đen không thể nhìn thấy được trong băng theo dõi, có phải c*̃ng có nghĩa là, hắn c*̃ng là ma?
đến cô.
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Phong Quang không nhìn thấy người đàn ông nằm bên người mình, cô hoảng hốt cảm thấy chuyện tối hôm qua chỉ là một giấc mộng, nhưng mà rất nhanh liền phủ định.Lại nằm lại trên giường, cô chậm chạp không nghĩ đến, bả đầu chôn ở trong chăn, miễn cưỡng hỏi: “Hệ thống, mi xác định người này là để tôi đi tiến công chiếm đóng, chứ không phải là đến tiến công chiếm đóng tôi sao?”Hệ thống không trả lời.cô ghét bỏ chậc một tiếng, hệ thống đúng là càng ngày càng cao ngạo, lại nướng ở trên giường trong chốc lát, bỗng nhiên nhớ đến chuyện người đàn ông áo đen, cảm xúc c*̉a cô lại rơi xuống đáy cốc.An Ức là quỷ, cô đã xác định rồi, vậy người áo đen không thể nhìn thấy được trong băng theo dõi, có phải c*̃ng có nghĩa là, hắn c*̃ng là ma?đến cô.