“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!…
Chương 350
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cuộc họp đã bắt đầu, nhưng Phong Quang thân là vai chính quan trọng lại trễ nảikhông xuất hiện, rất nhiều người đều bận rộn không đi đâu được, còn Lạc Thần Hi chỉ là một vai phụ nhỏ tầm thường, xung phong nhận việc đi gọi Phong Quang đang thay quần áo nhanh chạy tới.Đáng tiếc là cô còn chưa kịp đi đến phòng thay đồ c*̉a Phong Quang, ở hành lang hơi có vẻ trống trải, cô gặp được Phong Quang, chẳng qua là, Phong Quang được một người đàn ông ôm vào lòng, cô ấy còn nhắm mắt, thần thái an tường dường như là thoải mái ngủ mất.Lạc Thần Hi nhìn hồi lâu, lúc này mới phát giác người ôm Phong Quang, chính là con ma vốn dĩ vẫn vẫn luôn đi theo bên người Phong Quang, mà nguyên nhân cô nhìn hồi lâu mới xác định được, là vì ngoại trừ gương mặt bề ngoài giống nhau, còn lại khí thế hay tác phong đều mạnh mẽ hơn trước kia quá nhiều, cho nên cô mới có ảo giác là bản thân có phải hay không nhận sai người.Lạc Thần Hi sợ ma, nhưng cô c*̃ng nhận ra khóe mắt ươn ướt c*̉a Phong Quang, huống chi Phong Quang lúc này đang mất đi ý thức bị người đàn ông này ôm vào lòng…giống như một con quái thú há miệng chờ được nuốt thức ăn c*̉a mình vào bụng.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuộc họp đã bắt đầu, nhưng Phong Quang thân là vai chính quan trọng lại trễ nảikhông xuất hiện, rất nhiều người đều bận rộn không đi đâu được, còn Lạc Thần Hi chỉ là một vai phụ nhỏ tầm thường, xung phong nhận việc đi gọi Phong Quang đang thay quần áo nhanh chạy tới.
Đáng tiếc là cô còn chưa kịp đi đến phòng thay đồ c*̉a Phong Quang, ở hành lang hơi có vẻ trống trải, cô gặp được Phong Quang, chẳng qua là, Phong Quang được một người đàn ông ôm vào lòng, cô ấy còn nhắm mắt, thần thái an tường dường như là thoải mái ngủ mất.
Lạc Thần Hi nhìn hồi lâu, lúc này mới phát giác người ôm Phong Quang, chính là con ma vốn dĩ vẫn vẫn luôn đi theo bên người Phong Quang, mà nguyên nhân cô nhìn hồi lâu mới xác định được, là vì ngoại trừ gương mặt bề ngoài giống nhau, còn lại khí thế hay tác phong đều mạnh mẽ hơn trước kia quá nhiều, cho nên cô mới có ảo giác là bản thân có phải hay không nhận sai người.
Lạc Thần Hi sợ ma, nhưng cô c*̃ng nhận ra khóe mắt ươn ướt c*̉a Phong Quang, huống chi Phong Quang lúc này đang mất đi ý thức bị người đàn ông này ôm vào lòng…
giống như một con quái thú há miệng chờ được nuốt thức ăn c*̉a mình vào bụng.
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cuộc họp đã bắt đầu, nhưng Phong Quang thân là vai chính quan trọng lại trễ nảikhông xuất hiện, rất nhiều người đều bận rộn không đi đâu được, còn Lạc Thần Hi chỉ là một vai phụ nhỏ tầm thường, xung phong nhận việc đi gọi Phong Quang đang thay quần áo nhanh chạy tới.Đáng tiếc là cô còn chưa kịp đi đến phòng thay đồ c*̉a Phong Quang, ở hành lang hơi có vẻ trống trải, cô gặp được Phong Quang, chẳng qua là, Phong Quang được một người đàn ông ôm vào lòng, cô ấy còn nhắm mắt, thần thái an tường dường như là thoải mái ngủ mất.Lạc Thần Hi nhìn hồi lâu, lúc này mới phát giác người ôm Phong Quang, chính là con ma vốn dĩ vẫn vẫn luôn đi theo bên người Phong Quang, mà nguyên nhân cô nhìn hồi lâu mới xác định được, là vì ngoại trừ gương mặt bề ngoài giống nhau, còn lại khí thế hay tác phong đều mạnh mẽ hơn trước kia quá nhiều, cho nên cô mới có ảo giác là bản thân có phải hay không nhận sai người.Lạc Thần Hi sợ ma, nhưng cô c*̃ng nhận ra khóe mắt ươn ướt c*̉a Phong Quang, huống chi Phong Quang lúc này đang mất đi ý thức bị người đàn ông này ôm vào lòng…giống như một con quái thú há miệng chờ được nuốt thức ăn c*̉a mình vào bụng.