Nhà trọ Yên Chi. “Sương nhi, mau ra ngoài ăn cơm đi.” “Dạ.” Bụp... Binh... Bang... Một loạt tiếng động vang lên trong phòng ngủ, lát sau một bóng dáng chạy ra chạy thẳng vào phòng bếp. Cạch... Xoảng... Xoảng... Choang... Lại thêm một hồi âm thanh vang lên, một lúc sau bóng dáng ấy lại chạy ngược lại vào phòng ngủ. Rầm. “ Lại nữa rồi, cái con bé này sao không đàng hoàng một chút chứ. Không biết có cần dọn gì không nữa, thôi khỏi luôn chắc là mấy cái chén mới lại đi nữa rồi. Không biết nó làm gì mà mê mệt mấy cái cuốn sách đó như vậy nữa, mình mà không lo, bỏ mặt nó không biết nó sống sao đây.” Suy Nghĩ của bà chủ nhà trọ. trở lại phòng nào Nhìn đây là phòng thật hay bãi rác công cộng vậy, vỏ mì, vỏ bánh, vỏ chai, vỏ kẹo đủ cả. Còn quần áo, giày, tất, đồ ngủ, đồ nhỏ thì tồn một đống còn để mọi nơi trong phòng. ( chắc là bãi rác quá) Người cần tìm đang nằm trên giường ôm quyển tiểu thuyết đọc hăng say, xung quanh là các bao đồ ăn. “Thật ngu không gì bằng, tuy mi giống tên ta nhưng sao…

Chương 7

Nữ Phụ Ta Có Năng Lực Đặc BiệtTác giả: Linh Lan Tuyết SươngTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngNhà trọ Yên Chi. “Sương nhi, mau ra ngoài ăn cơm đi.” “Dạ.” Bụp... Binh... Bang... Một loạt tiếng động vang lên trong phòng ngủ, lát sau một bóng dáng chạy ra chạy thẳng vào phòng bếp. Cạch... Xoảng... Xoảng... Choang... Lại thêm một hồi âm thanh vang lên, một lúc sau bóng dáng ấy lại chạy ngược lại vào phòng ngủ. Rầm. “ Lại nữa rồi, cái con bé này sao không đàng hoàng một chút chứ. Không biết có cần dọn gì không nữa, thôi khỏi luôn chắc là mấy cái chén mới lại đi nữa rồi. Không biết nó làm gì mà mê mệt mấy cái cuốn sách đó như vậy nữa, mình mà không lo, bỏ mặt nó không biết nó sống sao đây.” Suy Nghĩ của bà chủ nhà trọ. trở lại phòng nào Nhìn đây là phòng thật hay bãi rác công cộng vậy, vỏ mì, vỏ bánh, vỏ chai, vỏ kẹo đủ cả. Còn quần áo, giày, tất, đồ ngủ, đồ nhỏ thì tồn một đống còn để mọi nơi trong phòng. ( chắc là bãi rác quá) Người cần tìm đang nằm trên giường ôm quyển tiểu thuyết đọc hăng say, xung quanh là các bao đồ ăn. “Thật ngu không gì bằng, tuy mi giống tên ta nhưng sao… Sau hôm gặp nữ chính Diệp Sương vẫn trở lại cuộc sống bình thường, nhưng Thủy Thanh Linh thì tại mọi người trong lớp kể lại chuyện hôm đó, bây giờ lớp S+ phải nói là từ nhũng người hâm mộ tới chán ghét điều chung ý nghĩ tránh xa Tư Đồ Ngọc Huyền ra càng xa càng tốt.Về phần Tư Đồ Ngọc Huyền thì ngược lại cô ta cảm thấy trạng thái yếu đuối thấu tình đạt lý của cô ta sẽ làm cho Tử Lan Diệp Sương con cóc đó phải sống khôbg tốt ở lớp S+.Lớp S+.........“ Thông báo, thông báo quan trọng đây.”Cả lớp đang nhốn nháo vui đùa thì loa phát thanh của lớp Lâm Binh Huy đứng trước bàn giáo viên gào to, cả lớp ngoái đầu nhìn xong lại ai làn việc nấy mặt kệ Lâm Binh Huy đứng đó.Lâm Binh Huy nhìn thấy cũng không trách được chỉ lắc đầu bắt đắt dĩ, Lâm Binh Huy không la to nữa mà hướng ánh nhìn tha thiết cho Diệp Sương.Diệp Sương không nghi ngờ gì là phải đứng ra giải quyết đám ồn ào này rồi.“ Mọi người nghe thông báo của Lâm Binh Huy đi đã.” Một câu chỉ,một câu đơn giản  cả đám lại không ai không nghe ngồi im, còn có thúc giục Lâm Binh Huy nói nhanh nhanh nữa.“ E hèm, là chuyện của cuộc thi hoa khôi đại diện cho trường đi giao lưu với trường đối thủ của trường ta năm nay, nhà trường thông báo sẽ tổ chức sớm hơn dự định nữa tháng là vào hai tuần sau, mỗi lớp ít nhất phải có từ 2 đến 3 người tham gia nếu không nhà trường sẽ tự quyết định là cả lớp điều tham gia cuộc thi này, mọi người cho ý kiến đi.” Lâm Binh Huy nói một hơi dài rồi ngồi xuống đất luôn.Diệp Sương thuận tay ném chai nước cho cậu, Lâm Binh Huy gật đầu cảm ơn rồi mở ra uống một hơi hết nữa chai lại quăng qua cho Thủy Thanh Linh chai nước cứ thế không còn, Diệp Sương cười khổ thật là cô còn chưa uống mà.“ Mọi người tớ đề nghị cho Sương Sương tham gia.”“ Tán thành”“ Có thể từ chối không?.” Diệp Sương nhăn mặt nói, muốn cô tam gia cái trò trẻ con này sao không đùa cô chứ.“ Không thể.” Tập thể phản bác lại Diệp Sương ngay lập tức.Không ai mạ không biết kì này có cả nữ chủ Tư Đồ Ngọc Huyền tham gia, cả lớp mọi người điều muốn  hạ bệ cô ta, mà đối tượng có thể làm chỉ có Diệp Sương khiong ai khác.“ Vậy còn một người là ai đây.”  Không biết ai lên tiếng đánh trúng trọng tâm.Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi không lên tiếng, tự biết phân lượng của mình nên không ai đứng ra để tranh nhau cái ghế này cả.“ Tiểu Linh tử tham gia nhé.” Lâm Binh Huy nhìn nhìn mọi người rồi nhìn Thủy Thanh Linh nói.“ Được thôi đi với Sương Sương thì sao cũng được.” Không do dự đồng ý, dù sao với cô ấy thì như thế nào cũng được hết.“ Vậy là ổn rồi, hết việc ai về làm gì làm. Lâm Binh Huy phụ trách từ a đến z cho hai bạn ấy.” Quản lý lớp tổng kết lại một câu cuối.Mọi người cười cười nhìn Lâm Binh Huy rồi giải tán.“ Vì sao a, thật bất công mà.” Lâm Binh Huy ôm.đầu kêu lên.Ông đây đắc tội với mấy người lúc nào chứ sao cứ lôi ông vào mấy vụ như vậy, ông còn phải tranh thủ thời gian tán gái nữa a.^O^^O^^O^^O^^O^Tác Giả Tâm Sự.Chương này hơi ngắn, chương sau chờ đón xem tranh tài giữa nữ phụ và nữ chủ thôi nào, ta mong con ta thắng a, chương sau cho con rể ta lên luôn vậy.

Sau hôm gặp nữ chính Diệp Sương vẫn trở lại cuộc sống bình thường, nhưng Thủy Thanh Linh thì tại mọi người trong lớp kể lại chuyện hôm đó, bây giờ lớp S+ phải nói là từ nhũng người hâm mộ tới chán ghét điều chung ý nghĩ tránh xa Tư Đồ Ngọc Huyền ra càng xa càng tốt.

Về phần Tư Đồ Ngọc Huyền thì ngược lại cô ta cảm thấy trạng thái yếu đuối thấu tình đạt lý của cô ta sẽ làm cho Tử Lan Diệp Sương con cóc đó phải sống khôbg tốt ở lớp S+.

Lớp S+.........

“ Thông báo, thông báo quan trọng đây.”

Cả lớp đang nhốn nháo vui đùa thì loa phát thanh của lớp Lâm Binh Huy đứng trước bàn giáo viên gào to, cả lớp ngoái đầu nhìn xong lại ai làn việc nấy mặt kệ Lâm Binh Huy đứng đó.

Lâm Binh Huy nhìn thấy cũng không trách được chỉ lắc đầu bắt đắt dĩ, Lâm Binh Huy không la to nữa mà hướng ánh nhìn tha thiết cho Diệp Sương.

Diệp Sương không nghi ngờ gì là phải đứng ra giải quyết đám ồn ào này rồi.

“ Mọi người nghe thông báo của Lâm Binh Huy đi đã.” 

Một câu chỉ,một câu đơn giản  cả đám lại không ai không nghe ngồi im, còn có thúc giục Lâm Binh Huy nói nhanh nhanh nữa.

“ E hèm, là chuyện của cuộc thi hoa khôi đại diện cho trường đi giao lưu với trường đối thủ của trường ta năm nay, nhà trường thông báo sẽ tổ chức sớm hơn dự định nữa tháng là vào hai tuần sau, mỗi lớp ít nhất phải có từ 2 đến 3 người tham gia nếu không nhà trường sẽ tự quyết định là cả lớp điều tham gia cuộc thi này, mọi người cho ý kiến đi.” Lâm Binh Huy nói một hơi dài rồi ngồi xuống đất luôn.

Diệp Sương thuận tay ném chai nước cho cậu, Lâm Binh Huy gật đầu cảm ơn rồi mở ra uống một hơi hết nữa chai lại quăng qua cho Thủy Thanh Linh chai nước cứ thế không còn, Diệp Sương cười khổ thật là cô còn chưa uống mà.

“ Mọi người tớ đề nghị cho Sương Sương tham gia.”

“ Tán thành”

“ Có thể từ chối không?.” Diệp Sương nhăn mặt nói, muốn cô tam gia cái trò trẻ con này sao không đùa cô chứ.

“ Không thể.” Tập thể phản bác lại Diệp Sương ngay lập tức.

Không ai mạ không biết kì này có cả nữ chủ Tư Đồ Ngọc Huyền tham gia, cả lớp mọi người điều muốn  hạ bệ cô ta, mà đối tượng có thể làm chỉ có Diệp Sương khiong ai khác.

“ Vậy còn một người là ai đây.”  Không biết ai lên tiếng đánh trúng trọng tâm.

Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi không lên tiếng, tự biết phân lượng của mình nên không ai đứng ra để tranh nhau cái ghế này cả.

“ Tiểu Linh tử tham gia nhé.” Lâm Binh Huy nhìn nhìn mọi người rồi nhìn Thủy Thanh Linh nói.

“ Được thôi đi với Sương Sương thì sao cũng được.” Không do dự đồng ý, dù sao với cô ấy thì như thế nào cũng được hết.

“ Vậy là ổn rồi, hết việc ai về làm gì làm. Lâm Binh Huy phụ trách từ a đến z cho hai bạn ấy.” Quản lý lớp tổng kết lại một câu cuối.

Mọi người cười cười nhìn Lâm Binh Huy rồi giải tán.

“ Vì sao a, thật bất công mà.” Lâm Binh Huy ôm.đầu kêu lên.

Ông đây đắc tội với mấy người lúc nào chứ sao cứ lôi ông vào mấy vụ như vậy, ông còn phải tranh thủ thời gian tán gái nữa a.

^O^^O^^O^^O^^O^

Tác Giả Tâm Sự.

Chương này hơi ngắn, chương sau chờ đón xem tranh tài giữa nữ phụ và nữ chủ thôi nào, ta mong con ta thắng a, chương sau cho con rể ta lên luôn vậy.

Nữ Phụ Ta Có Năng Lực Đặc BiệtTác giả: Linh Lan Tuyết SươngTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngNhà trọ Yên Chi. “Sương nhi, mau ra ngoài ăn cơm đi.” “Dạ.” Bụp... Binh... Bang... Một loạt tiếng động vang lên trong phòng ngủ, lát sau một bóng dáng chạy ra chạy thẳng vào phòng bếp. Cạch... Xoảng... Xoảng... Choang... Lại thêm một hồi âm thanh vang lên, một lúc sau bóng dáng ấy lại chạy ngược lại vào phòng ngủ. Rầm. “ Lại nữa rồi, cái con bé này sao không đàng hoàng một chút chứ. Không biết có cần dọn gì không nữa, thôi khỏi luôn chắc là mấy cái chén mới lại đi nữa rồi. Không biết nó làm gì mà mê mệt mấy cái cuốn sách đó như vậy nữa, mình mà không lo, bỏ mặt nó không biết nó sống sao đây.” Suy Nghĩ của bà chủ nhà trọ. trở lại phòng nào Nhìn đây là phòng thật hay bãi rác công cộng vậy, vỏ mì, vỏ bánh, vỏ chai, vỏ kẹo đủ cả. Còn quần áo, giày, tất, đồ ngủ, đồ nhỏ thì tồn một đống còn để mọi nơi trong phòng. ( chắc là bãi rác quá) Người cần tìm đang nằm trên giường ôm quyển tiểu thuyết đọc hăng say, xung quanh là các bao đồ ăn. “Thật ngu không gì bằng, tuy mi giống tên ta nhưng sao… Sau hôm gặp nữ chính Diệp Sương vẫn trở lại cuộc sống bình thường, nhưng Thủy Thanh Linh thì tại mọi người trong lớp kể lại chuyện hôm đó, bây giờ lớp S+ phải nói là từ nhũng người hâm mộ tới chán ghét điều chung ý nghĩ tránh xa Tư Đồ Ngọc Huyền ra càng xa càng tốt.Về phần Tư Đồ Ngọc Huyền thì ngược lại cô ta cảm thấy trạng thái yếu đuối thấu tình đạt lý của cô ta sẽ làm cho Tử Lan Diệp Sương con cóc đó phải sống khôbg tốt ở lớp S+.Lớp S+.........“ Thông báo, thông báo quan trọng đây.”Cả lớp đang nhốn nháo vui đùa thì loa phát thanh của lớp Lâm Binh Huy đứng trước bàn giáo viên gào to, cả lớp ngoái đầu nhìn xong lại ai làn việc nấy mặt kệ Lâm Binh Huy đứng đó.Lâm Binh Huy nhìn thấy cũng không trách được chỉ lắc đầu bắt đắt dĩ, Lâm Binh Huy không la to nữa mà hướng ánh nhìn tha thiết cho Diệp Sương.Diệp Sương không nghi ngờ gì là phải đứng ra giải quyết đám ồn ào này rồi.“ Mọi người nghe thông báo của Lâm Binh Huy đi đã.” Một câu chỉ,một câu đơn giản  cả đám lại không ai không nghe ngồi im, còn có thúc giục Lâm Binh Huy nói nhanh nhanh nữa.“ E hèm, là chuyện của cuộc thi hoa khôi đại diện cho trường đi giao lưu với trường đối thủ của trường ta năm nay, nhà trường thông báo sẽ tổ chức sớm hơn dự định nữa tháng là vào hai tuần sau, mỗi lớp ít nhất phải có từ 2 đến 3 người tham gia nếu không nhà trường sẽ tự quyết định là cả lớp điều tham gia cuộc thi này, mọi người cho ý kiến đi.” Lâm Binh Huy nói một hơi dài rồi ngồi xuống đất luôn.Diệp Sương thuận tay ném chai nước cho cậu, Lâm Binh Huy gật đầu cảm ơn rồi mở ra uống một hơi hết nữa chai lại quăng qua cho Thủy Thanh Linh chai nước cứ thế không còn, Diệp Sương cười khổ thật là cô còn chưa uống mà.“ Mọi người tớ đề nghị cho Sương Sương tham gia.”“ Tán thành”“ Có thể từ chối không?.” Diệp Sương nhăn mặt nói, muốn cô tam gia cái trò trẻ con này sao không đùa cô chứ.“ Không thể.” Tập thể phản bác lại Diệp Sương ngay lập tức.Không ai mạ không biết kì này có cả nữ chủ Tư Đồ Ngọc Huyền tham gia, cả lớp mọi người điều muốn  hạ bệ cô ta, mà đối tượng có thể làm chỉ có Diệp Sương khiong ai khác.“ Vậy còn một người là ai đây.”  Không biết ai lên tiếng đánh trúng trọng tâm.Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi không lên tiếng, tự biết phân lượng của mình nên không ai đứng ra để tranh nhau cái ghế này cả.“ Tiểu Linh tử tham gia nhé.” Lâm Binh Huy nhìn nhìn mọi người rồi nhìn Thủy Thanh Linh nói.“ Được thôi đi với Sương Sương thì sao cũng được.” Không do dự đồng ý, dù sao với cô ấy thì như thế nào cũng được hết.“ Vậy là ổn rồi, hết việc ai về làm gì làm. Lâm Binh Huy phụ trách từ a đến z cho hai bạn ấy.” Quản lý lớp tổng kết lại một câu cuối.Mọi người cười cười nhìn Lâm Binh Huy rồi giải tán.“ Vì sao a, thật bất công mà.” Lâm Binh Huy ôm.đầu kêu lên.Ông đây đắc tội với mấy người lúc nào chứ sao cứ lôi ông vào mấy vụ như vậy, ông còn phải tranh thủ thời gian tán gái nữa a.^O^^O^^O^^O^^O^Tác Giả Tâm Sự.Chương này hơi ngắn, chương sau chờ đón xem tranh tài giữa nữ phụ và nữ chủ thôi nào, ta mong con ta thắng a, chương sau cho con rể ta lên luôn vậy.

Chương 7