Triệu Tâm Tâm buồn bực,lúc này chính là lúc Triệu Khuynh Tình cô đã bị đuổi khỏi Trường An Nam, cô đã về quê đang tiếp tục học nốt chương trình lớp 12. Nhìn cô gái trong gương, da trắng, mắt phượng to tròn, mũi cao hiện đại lại thêm đôi môi sắc nét. Dù chưa trang điểm nhưng gương mặt trong gương kia cũng được coi là một mỹ nhân chuẩn hiện đại mang nét quyến rũ trời sinh. Chỉ còn 3 tháng nữa là đến ngày thi đại học rồi, trong kịch bản kết truyện chính là khoảnh khắc cả Trần Thanh Cương và nữ chính Tô Phùng Linh cùng nhau đỗ trường đại học Tây Khánh-một trong các trường đại học hàng đầu đất nước. Gia cảnh Triệu Khuynh Tình cũng coi như khá giả, ba mẹ cô có gắng đã mở được một cái siêu thị mini, đủ điều kiện để nuôi cô ăn học thật tốt. Trong kịch bản hai người này chỉ được nhắc đến một lần qua suy nghĩ của Triệu Khuynh Tình, họ cũng rât thương con. Giống như bây giờ khi cô vừa tỉnh dậy, bức tường mỏng manh không thể ngăn cách được tiếng ồn ào khách và nhân viên bên dưới. Đã là 9h sáng,…
Chương 3
Yêu AnhTác giả: Thanh NhànTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTriệu Tâm Tâm buồn bực,lúc này chính là lúc Triệu Khuynh Tình cô đã bị đuổi khỏi Trường An Nam, cô đã về quê đang tiếp tục học nốt chương trình lớp 12. Nhìn cô gái trong gương, da trắng, mắt phượng to tròn, mũi cao hiện đại lại thêm đôi môi sắc nét. Dù chưa trang điểm nhưng gương mặt trong gương kia cũng được coi là một mỹ nhân chuẩn hiện đại mang nét quyến rũ trời sinh. Chỉ còn 3 tháng nữa là đến ngày thi đại học rồi, trong kịch bản kết truyện chính là khoảnh khắc cả Trần Thanh Cương và nữ chính Tô Phùng Linh cùng nhau đỗ trường đại học Tây Khánh-một trong các trường đại học hàng đầu đất nước. Gia cảnh Triệu Khuynh Tình cũng coi như khá giả, ba mẹ cô có gắng đã mở được một cái siêu thị mini, đủ điều kiện để nuôi cô ăn học thật tốt. Trong kịch bản hai người này chỉ được nhắc đến một lần qua suy nghĩ của Triệu Khuynh Tình, họ cũng rât thương con. Giống như bây giờ khi cô vừa tỉnh dậy, bức tường mỏng manh không thể ngăn cách được tiếng ồn ào khách và nhân viên bên dưới. Đã là 9h sáng,… “ Tiểu Tình ngay cả cậu cũng không tin à?” Phạm Anh Kỳ ra vẻ cực kỳ thống khổ.“Tiểu Kỳ cậu nói là có em người yêu rất là nghe lời, vậy cậu gọi hỏi “ có nhớ anh không xem nào?”” Đại Đô hếch hếch mặt thách thức.Chẳng là hôm nay Phạm Anh Kỳ khoe khoang là có cô bé người yêu trường khác rất nghe lời cậu ta. Ai cũng không tin.“Để tôi gọi”Phạm Anh Kỳ bày ra điệu bộ tôi sẽ cho các người thấy, nhấc điện thoại lên.Tiếng nhạc chờ vang lên, cả lớp gần như im lặng, nhưng đối phương không trả lời.“Haha không phải chứ! Người yêu mà cũng bơ nhau sao? Tiểu Kỳ cậu thua rồi.”Phạm Anh Kỳ trề môi lại gọi lại. Lần này không phải chờ, bên kia lập tức nghe máy, Phạm Anh Kỳ đắc ý bật loa ngoài càng lớn hơn hắng giọng một cái liền nói.“Em à, em có nhớ anh không?” Ngọt đến cả độ Triệu Khuynh Tình cũng nổi da gà.‘’GÌÌÌÌ?”Một giọng nữ có vẻ đang rất bất cần vang lên.Im lặng“Haha người yêu tiểu Kỳ thật ngoan” Đại Đô là người cười to nhất.lại có mấy người nhại lại hai câu nói ấy.“Ai nha nah em có nhớ anh không?”“Gì?”Phạm Anh Kỳ bắt đầu xấu hổ nói luôn vào điện thoại: “Tao không chơi với mày nữa!”Bên kia đáp trả:” Tao thèm chơi với mày à?”Cuộc đối đáp của cặp đôi này làm cho mọi người lại càng cười lớn, hết anh em rồi đến mày tao. Triệu Khuynh Tình cũng lắc đầu, thực ra yêu đương trong tuổi học trò rất vui hơn nữa đó là cái tình yêu trong sáng nhất.Triệu Khuynh Tình thực ra đã quen thuộc cái điệu bộ chây lỳ của Tiểu Kỳ, người này chơi thì vui nhưng nếu tính đến việc làm người yêu thì không thể được. Cô chưa bao giờ nghĩ người yêu cô sẽ nói nhiều và vô sỉ như vậy, người yêu cô phải thật trưởng thành và chín chắn, chứ không bao giờ là mấy đứa nhóc này được.Đã qua 2 tuần kể từ khi chuyển vào lớp mới, chỉ còn hơn hai tháng nữa là đến ngày thi vào đại học rồi, những cuộc vui trong lớp cũng vơi dần thay vào đó là không khí ôn thi cực kỳ căng thẳng.Triệu Khuynh Tình cũng gấp không kém, nhưng cô vẫn luôn tự tin về năng lực của bản thân.“Tiểu Tình con định thi trường gì?”Ba Triệu gắp miếng thịt kho tàu vào bát cô hỏi.“Dạ, con định vào Học viện Nghệ thuật ạ.”“Cái gì? Con thi vào mấy trường đó rồi sau này muốn làm con hát? Không được! Gia đình chúng ta không chấp nhận. Nghe ba, đi vào mấy chỗ đó là không rút ra được đâu, con chọn trường khác đi.” Ba Triệu có vẻ cực kỳ dị ứng với chủ đề này, chỉ vừa nhắc đến đã tức giận.Triệu Khuynh Tình cũng khó chịu, tại sao lại miệt thị cái niềm đam mê của cô như vậy? Gì mà con hát? Người lớn thật cổ hủ, không biết rằng bây giờ trong nhà có một ca sĩ liền rất oai hay sao?Tuy tức giận nhưng Triệu Khuynh Tình vẫn quyết định tạm thời sẽ nhường ba một chút, để lúc khác cô lại giải thích cho ông nghe. Ông sẽ nghe con gái.Ấy vậy mà nói trước bước không qua, Triệu Khuynh Tình đang vò đầu bứt tóc vì cả mẹ cô cũng không cho phép cô. Hai người đều phản ứng rất kịch liệt, mặc cho cô xin xỏ, khóc lóc, giận dỗi…như thế nào đi chăng nữa thì họ vẫn nhất quyết không đồng ý.“Nghe này Học viện Nghệ Thuật không tốt đẹp gì, con sau này làm diễn viên, ca sĩ như thế nào cũng được nhưng trước hết phải thi vào cái trường nào tử tế lấy cái bằng có việc ổn định cái đã.” Thi vào mấy cái trường này chắc gì sau này đã thành công, mẹ chỉ cần mày có công ăn việc làm ổn định rồi lấy thằng chồng tốt là được rồi. Nghe lời, không vào trường đó nữa.”Triệu Khuynh Tình thật sự không biết nói gì. Suy nghĩ cả đêm cuối cùng quyết định đăng ký trường khác.Nguyện vọng 1: Đại Học Tây Khánh……
“ Tiểu Tình ngay cả cậu cũng không tin à?” Phạm Anh Kỳ ra vẻ cực kỳ thống khổ.
“Tiểu Kỳ cậu nói là có em người yêu rất là nghe lời, vậy cậu gọi hỏi “ có nhớ anh không xem nào?”” Đại Đô hếch hếch mặt thách thức.
Chẳng là hôm nay Phạm Anh Kỳ khoe khoang là có cô bé người yêu trường khác rất nghe lời cậu ta. Ai cũng không tin.
“Để tôi gọi”
Phạm Anh Kỳ bày ra điệu bộ tôi sẽ cho các người thấy, nhấc điện thoại lên.
Tiếng nhạc chờ vang lên, cả lớp gần như im lặng, nhưng đối phương không trả lời.
“Haha không phải chứ! Người yêu mà cũng bơ nhau sao? Tiểu Kỳ cậu thua rồi.”
Phạm Anh Kỳ trề môi lại gọi lại. Lần này không phải chờ, bên kia lập tức nghe máy, Phạm Anh Kỳ đắc ý bật loa ngoài càng lớn hơn hắng giọng một cái liền nói.
“Em à, em có nhớ anh không?” Ngọt đến cả độ Triệu Khuynh Tình cũng nổi da gà.
‘’GÌÌÌÌ?”Một giọng nữ có vẻ đang rất bất cần vang lên.
Im lặng
“Haha người yêu tiểu Kỳ thật ngoan” Đại Đô là người cười to nhất.lại có mấy người nhại lại hai câu nói ấy.
“Ai nha nah em có nhớ anh không?”
“Gì?”
Phạm Anh Kỳ bắt đầu xấu hổ nói luôn vào điện thoại: “Tao không chơi với mày nữa!”
Bên kia đáp trả:” Tao thèm chơi với mày à?”
Cuộc đối đáp của cặp đôi này làm cho mọi người lại càng cười lớn, hết anh em rồi đến mày tao. Triệu Khuynh Tình cũng lắc đầu, thực ra yêu đương trong tuổi học trò rất vui hơn nữa đó là cái tình yêu trong sáng nhất.
Triệu Khuynh Tình thực ra đã quen thuộc cái điệu bộ chây lỳ của Tiểu Kỳ, người này chơi thì vui nhưng nếu tính đến việc làm người yêu thì không thể được. Cô chưa bao giờ nghĩ người yêu cô sẽ nói nhiều và vô sỉ như vậy, người yêu cô phải thật trưởng thành và chín chắn, chứ không bao giờ là mấy đứa nhóc này được.
Đã qua 2 tuần kể từ khi chuyển vào lớp mới, chỉ còn hơn hai tháng nữa là đến ngày thi vào đại học rồi, những cuộc vui trong lớp cũng vơi dần thay vào đó là không khí ôn thi cực kỳ căng thẳng.Triệu Khuynh Tình cũng gấp không kém, nhưng cô vẫn luôn tự tin về năng lực của bản thân.
“Tiểu Tình con định thi trường gì?”Ba Triệu gắp miếng thịt kho tàu vào bát cô hỏi.
“Dạ, con định vào Học viện Nghệ thuật ạ.”
“Cái gì? Con thi vào mấy trường đó rồi sau này muốn làm con hát? Không được! Gia đình chúng ta không chấp nhận. Nghe ba, đi vào mấy chỗ đó là không rút ra được đâu, con chọn trường khác đi.” Ba Triệu có vẻ cực kỳ dị ứng với chủ đề này, chỉ vừa nhắc đến đã tức giận.
Triệu Khuynh Tình cũng khó chịu, tại sao lại miệt thị cái niềm đam mê của cô như vậy? Gì mà con hát? Người lớn thật cổ hủ, không biết rằng bây giờ trong nhà có một ca sĩ liền rất oai hay sao?
Tuy tức giận nhưng Triệu Khuynh Tình vẫn quyết định tạm thời sẽ nhường ba một chút, để lúc khác cô lại giải thích cho ông nghe. Ông sẽ nghe con gái.
Ấy vậy mà nói trước bước không qua, Triệu Khuynh Tình đang vò đầu bứt tóc vì cả mẹ cô cũng không cho phép cô. Hai người đều phản ứng rất kịch liệt, mặc cho cô xin xỏ, khóc lóc, giận dỗi…như thế nào đi chăng nữa thì họ vẫn nhất quyết không đồng ý.
“Nghe này Học viện Nghệ Thuật không tốt đẹp gì, con sau này làm diễn viên, ca sĩ như thế nào cũng được nhưng trước hết phải thi vào cái trường nào tử tế lấy cái bằng có việc ổn định cái đã.” Thi vào mấy cái trường này chắc gì sau này đã thành công, mẹ chỉ cần mày có công ăn việc làm ổn định rồi lấy thằng chồng tốt là được rồi. Nghe lời, không vào trường đó nữa.”
Triệu Khuynh Tình thật sự không biết nói gì. Suy nghĩ cả đêm cuối cùng quyết định đăng ký trường khác.
Nguyện vọng 1: Đại Học Tây Khánh……
Yêu AnhTác giả: Thanh NhànTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTriệu Tâm Tâm buồn bực,lúc này chính là lúc Triệu Khuynh Tình cô đã bị đuổi khỏi Trường An Nam, cô đã về quê đang tiếp tục học nốt chương trình lớp 12. Nhìn cô gái trong gương, da trắng, mắt phượng to tròn, mũi cao hiện đại lại thêm đôi môi sắc nét. Dù chưa trang điểm nhưng gương mặt trong gương kia cũng được coi là một mỹ nhân chuẩn hiện đại mang nét quyến rũ trời sinh. Chỉ còn 3 tháng nữa là đến ngày thi đại học rồi, trong kịch bản kết truyện chính là khoảnh khắc cả Trần Thanh Cương và nữ chính Tô Phùng Linh cùng nhau đỗ trường đại học Tây Khánh-một trong các trường đại học hàng đầu đất nước. Gia cảnh Triệu Khuynh Tình cũng coi như khá giả, ba mẹ cô có gắng đã mở được một cái siêu thị mini, đủ điều kiện để nuôi cô ăn học thật tốt. Trong kịch bản hai người này chỉ được nhắc đến một lần qua suy nghĩ của Triệu Khuynh Tình, họ cũng rât thương con. Giống như bây giờ khi cô vừa tỉnh dậy, bức tường mỏng manh không thể ngăn cách được tiếng ồn ào khách và nhân viên bên dưới. Đã là 9h sáng,… “ Tiểu Tình ngay cả cậu cũng không tin à?” Phạm Anh Kỳ ra vẻ cực kỳ thống khổ.“Tiểu Kỳ cậu nói là có em người yêu rất là nghe lời, vậy cậu gọi hỏi “ có nhớ anh không xem nào?”” Đại Đô hếch hếch mặt thách thức.Chẳng là hôm nay Phạm Anh Kỳ khoe khoang là có cô bé người yêu trường khác rất nghe lời cậu ta. Ai cũng không tin.“Để tôi gọi”Phạm Anh Kỳ bày ra điệu bộ tôi sẽ cho các người thấy, nhấc điện thoại lên.Tiếng nhạc chờ vang lên, cả lớp gần như im lặng, nhưng đối phương không trả lời.“Haha không phải chứ! Người yêu mà cũng bơ nhau sao? Tiểu Kỳ cậu thua rồi.”Phạm Anh Kỳ trề môi lại gọi lại. Lần này không phải chờ, bên kia lập tức nghe máy, Phạm Anh Kỳ đắc ý bật loa ngoài càng lớn hơn hắng giọng một cái liền nói.“Em à, em có nhớ anh không?” Ngọt đến cả độ Triệu Khuynh Tình cũng nổi da gà.‘’GÌÌÌÌ?”Một giọng nữ có vẻ đang rất bất cần vang lên.Im lặng“Haha người yêu tiểu Kỳ thật ngoan” Đại Đô là người cười to nhất.lại có mấy người nhại lại hai câu nói ấy.“Ai nha nah em có nhớ anh không?”“Gì?”Phạm Anh Kỳ bắt đầu xấu hổ nói luôn vào điện thoại: “Tao không chơi với mày nữa!”Bên kia đáp trả:” Tao thèm chơi với mày à?”Cuộc đối đáp của cặp đôi này làm cho mọi người lại càng cười lớn, hết anh em rồi đến mày tao. Triệu Khuynh Tình cũng lắc đầu, thực ra yêu đương trong tuổi học trò rất vui hơn nữa đó là cái tình yêu trong sáng nhất.Triệu Khuynh Tình thực ra đã quen thuộc cái điệu bộ chây lỳ của Tiểu Kỳ, người này chơi thì vui nhưng nếu tính đến việc làm người yêu thì không thể được. Cô chưa bao giờ nghĩ người yêu cô sẽ nói nhiều và vô sỉ như vậy, người yêu cô phải thật trưởng thành và chín chắn, chứ không bao giờ là mấy đứa nhóc này được.Đã qua 2 tuần kể từ khi chuyển vào lớp mới, chỉ còn hơn hai tháng nữa là đến ngày thi vào đại học rồi, những cuộc vui trong lớp cũng vơi dần thay vào đó là không khí ôn thi cực kỳ căng thẳng.Triệu Khuynh Tình cũng gấp không kém, nhưng cô vẫn luôn tự tin về năng lực của bản thân.“Tiểu Tình con định thi trường gì?”Ba Triệu gắp miếng thịt kho tàu vào bát cô hỏi.“Dạ, con định vào Học viện Nghệ thuật ạ.”“Cái gì? Con thi vào mấy trường đó rồi sau này muốn làm con hát? Không được! Gia đình chúng ta không chấp nhận. Nghe ba, đi vào mấy chỗ đó là không rút ra được đâu, con chọn trường khác đi.” Ba Triệu có vẻ cực kỳ dị ứng với chủ đề này, chỉ vừa nhắc đến đã tức giận.Triệu Khuynh Tình cũng khó chịu, tại sao lại miệt thị cái niềm đam mê của cô như vậy? Gì mà con hát? Người lớn thật cổ hủ, không biết rằng bây giờ trong nhà có một ca sĩ liền rất oai hay sao?Tuy tức giận nhưng Triệu Khuynh Tình vẫn quyết định tạm thời sẽ nhường ba một chút, để lúc khác cô lại giải thích cho ông nghe. Ông sẽ nghe con gái.Ấy vậy mà nói trước bước không qua, Triệu Khuynh Tình đang vò đầu bứt tóc vì cả mẹ cô cũng không cho phép cô. Hai người đều phản ứng rất kịch liệt, mặc cho cô xin xỏ, khóc lóc, giận dỗi…như thế nào đi chăng nữa thì họ vẫn nhất quyết không đồng ý.“Nghe này Học viện Nghệ Thuật không tốt đẹp gì, con sau này làm diễn viên, ca sĩ như thế nào cũng được nhưng trước hết phải thi vào cái trường nào tử tế lấy cái bằng có việc ổn định cái đã.” Thi vào mấy cái trường này chắc gì sau này đã thành công, mẹ chỉ cần mày có công ăn việc làm ổn định rồi lấy thằng chồng tốt là được rồi. Nghe lời, không vào trường đó nữa.”Triệu Khuynh Tình thật sự không biết nói gì. Suy nghĩ cả đêm cuối cùng quyết định đăng ký trường khác.Nguyện vọng 1: Đại Học Tây Khánh……