Tác giả:

Hà Tất năm nay 25 tuổi, là một trợ lý nghệ sĩ, một tay mơ điển hình. Y là đổi nghề giữa chừng, trước đó y từng làm lập trình viên, từng bán ma lạt năng (1), từng đi bốc gạch, từng rửa bát thuê, cái gì cũng làm, mà toàn làm không tốt. Mẹ y nói: “Không phải mày có đứa bạn làm ở bệnh viện sao, hay là nhờ nó kiểm tra hộ xem đầu óc có bị làm sao không”. Hà Tất phi thường uỷ khuất, chẳng qua y chỉ hơi vụng về tí thôi, nếu dựa vào gương mặt để kiếm cơm thì chắc không thành vấn đề. Thế là y liền gọi điện cho một bằng hữu đang làm ở công ty điện ảnh, hỏi xem công ty có đang tuyển chọn minh tinh không. Vị bằng hữu kia khinh bỉ một trận. “Minh tinh không tuyển, nhưng đang tuyển trợ lý minh tinh đấy”. “Là làm cái gì?” “Ăn uống ngủ nghỉ của nghệ sĩ đều do trợ lý quản”. Hà Tất nghĩ nghĩ, công việc này hẳn là không có gì quá khó khăn, biết đâu lúc cùng nghệ sĩ ra ngoài lại có người coi trọng y, cho y đi chụp ảnh diễn xuất, lúc đấy chẳng phải là mộng tưởng hoá thật rồi sao! Vì thế, ngày hôm sau Hà…

Chương 7

Hà TấtTác giả: Tiểu Nhất TảTruyện Đam MỹHà Tất năm nay 25 tuổi, là một trợ lý nghệ sĩ, một tay mơ điển hình. Y là đổi nghề giữa chừng, trước đó y từng làm lập trình viên, từng bán ma lạt năng (1), từng đi bốc gạch, từng rửa bát thuê, cái gì cũng làm, mà toàn làm không tốt. Mẹ y nói: “Không phải mày có đứa bạn làm ở bệnh viện sao, hay là nhờ nó kiểm tra hộ xem đầu óc có bị làm sao không”. Hà Tất phi thường uỷ khuất, chẳng qua y chỉ hơi vụng về tí thôi, nếu dựa vào gương mặt để kiếm cơm thì chắc không thành vấn đề. Thế là y liền gọi điện cho một bằng hữu đang làm ở công ty điện ảnh, hỏi xem công ty có đang tuyển chọn minh tinh không. Vị bằng hữu kia khinh bỉ một trận. “Minh tinh không tuyển, nhưng đang tuyển trợ lý minh tinh đấy”. “Là làm cái gì?” “Ăn uống ngủ nghỉ của nghệ sĩ đều do trợ lý quản”. Hà Tất nghĩ nghĩ, công việc này hẳn là không có gì quá khó khăn, biết đâu lúc cùng nghệ sĩ ra ngoài lại có người coi trọng y, cho y đi chụp ảnh diễn xuất, lúc đấy chẳng phải là mộng tưởng hoá thật rồi sao! Vì thế, ngày hôm sau Hà… Hà Tất nghe người khác nói, trợ lý nhà người ta đều là cùng với ông chủ ở chung, thuận tiện hầu hạ chủ tử. Cho nên mỗi ngày khi trở về gian phòng nho nhỏ đang ở thuê kia, Hà Tất lại phi thường chờ mong Cố Tuyên Duy sẽ cho y đến ở cùng tại căn biệt thự ở ngoại ô thành phố.Lúc trước, Hà Tất ngây ngây ngốc ngốc từng cực kỳ hâm mộ những người được sống trong biệt thự. Sau đó anh họ y nói. “À, chỗ bọn anh đang bán biệt thự đây, giá rẻ đặc biệt luôn”.Nhưng Hà Tất cũng chẳng dễ chịu gì, bởi vì y không mua nổi.Phòng ở đến kỳ gia hạn, Hà Tất trực tiếp trả phòng, đóng gói hành lý đến ngồi trước cửa nhà ông chủ.Cố Tuyên Duy vừa mới sáng sớm bước chân ra khỏi cửa đã bị Hà Tất như dân chạy nạn doạ cho hoảng sợ.“Cậu muốn chết à?”Hà Tất gặm một miếng bánh trứng, thuận tiện đưa cho Cố Tuyên Duy một cái, chớp chớp mắt nói. “Ông chủ, anh thu lưu tôi đi!”

Hà Tất nghe người khác nói, trợ lý nhà người ta đều là cùng với ông chủ ở chung, thuận tiện hầu hạ chủ tử. Cho nên mỗi ngày khi trở về gian phòng nho nhỏ đang ở thuê kia, Hà Tất lại phi thường chờ mong Cố Tuyên Duy sẽ cho y đến ở cùng tại căn biệt thự ở ngoại ô thành phố.

Lúc trước, Hà Tất ngây ngây ngốc ngốc từng cực kỳ hâm mộ những người được sống trong biệt thự. Sau đó anh họ y nói. “À, chỗ bọn anh đang bán biệt thự đây, giá rẻ đặc biệt luôn”.

Nhưng Hà Tất cũng chẳng dễ chịu gì, bởi vì y không mua nổi.

Phòng ở đến kỳ gia hạn, Hà Tất trực tiếp trả phòng, đóng gói hành lý đến ngồi trước cửa nhà ông chủ.

Cố Tuyên Duy vừa mới sáng sớm bước chân ra khỏi cửa đã bị Hà Tất như dân chạy nạn doạ cho hoảng sợ.

“Cậu muốn chết à?”

Hà Tất gặm một miếng bánh trứng, thuận tiện đưa cho Cố Tuyên Duy một cái, chớp chớp mắt nói. “Ông chủ, anh thu lưu tôi đi!”

Hà TấtTác giả: Tiểu Nhất TảTruyện Đam MỹHà Tất năm nay 25 tuổi, là một trợ lý nghệ sĩ, một tay mơ điển hình. Y là đổi nghề giữa chừng, trước đó y từng làm lập trình viên, từng bán ma lạt năng (1), từng đi bốc gạch, từng rửa bát thuê, cái gì cũng làm, mà toàn làm không tốt. Mẹ y nói: “Không phải mày có đứa bạn làm ở bệnh viện sao, hay là nhờ nó kiểm tra hộ xem đầu óc có bị làm sao không”. Hà Tất phi thường uỷ khuất, chẳng qua y chỉ hơi vụng về tí thôi, nếu dựa vào gương mặt để kiếm cơm thì chắc không thành vấn đề. Thế là y liền gọi điện cho một bằng hữu đang làm ở công ty điện ảnh, hỏi xem công ty có đang tuyển chọn minh tinh không. Vị bằng hữu kia khinh bỉ một trận. “Minh tinh không tuyển, nhưng đang tuyển trợ lý minh tinh đấy”. “Là làm cái gì?” “Ăn uống ngủ nghỉ của nghệ sĩ đều do trợ lý quản”. Hà Tất nghĩ nghĩ, công việc này hẳn là không có gì quá khó khăn, biết đâu lúc cùng nghệ sĩ ra ngoài lại có người coi trọng y, cho y đi chụp ảnh diễn xuất, lúc đấy chẳng phải là mộng tưởng hoá thật rồi sao! Vì thế, ngày hôm sau Hà… Hà Tất nghe người khác nói, trợ lý nhà người ta đều là cùng với ông chủ ở chung, thuận tiện hầu hạ chủ tử. Cho nên mỗi ngày khi trở về gian phòng nho nhỏ đang ở thuê kia, Hà Tất lại phi thường chờ mong Cố Tuyên Duy sẽ cho y đến ở cùng tại căn biệt thự ở ngoại ô thành phố.Lúc trước, Hà Tất ngây ngây ngốc ngốc từng cực kỳ hâm mộ những người được sống trong biệt thự. Sau đó anh họ y nói. “À, chỗ bọn anh đang bán biệt thự đây, giá rẻ đặc biệt luôn”.Nhưng Hà Tất cũng chẳng dễ chịu gì, bởi vì y không mua nổi.Phòng ở đến kỳ gia hạn, Hà Tất trực tiếp trả phòng, đóng gói hành lý đến ngồi trước cửa nhà ông chủ.Cố Tuyên Duy vừa mới sáng sớm bước chân ra khỏi cửa đã bị Hà Tất như dân chạy nạn doạ cho hoảng sợ.“Cậu muốn chết à?”Hà Tất gặm một miếng bánh trứng, thuận tiện đưa cho Cố Tuyên Duy một cái, chớp chớp mắt nói. “Ông chủ, anh thu lưu tôi đi!”

Chương 7