Edit: bé Na Trước khi công thành chiến ngày thứ sáu bắt đầu, Tiểu Hàn đăng nhập vào trò chơi. Lần đầu tiên đăng nhập vào một server khác ngoài Bi Luyến Hồ…… Không gian bất đồng, cảnh sắc giống nhau, cảm giác có chút kì lạ. Bước trên vùng đất Ngải Nhân La Tư, thành Hưu Bá Luân khí thế rộng lớn hiện ra trước mắt. Tuy rằng cờ xí đang bay trên tường thành không rõ là của công hội nào, nhưng thấy cảnh trí quen thuộc với mình lâu nay, tâm tình của Tiểu Hàn vẫn là không sai. Nhưng, điều làm hư phong cảnh trước mắt, hình như chỉ có…… tên của mình? “Yêu nhất được bà xã hôn nhẹ”……||||| Tiểu Hàn liếc mắt xem thường, oán niệm vô cùng đặt trên người nhân vật trên màn hình. Trong lòng mặc niệm một trăm lần “Mình cái gì cũng chưa thấy”. Muốn hiểu biết về tình huống của đối thủ Khoảng Cách Ngày Đêm, đi xem công thành chiến của Tam Sinh Thạch là biện pháp không còn gì tốt hơn. Tiểu Hàn muốn xen lẫn trong đám người loạn đấu khi thành chiến, nếu có thể hạ được vài tòa thành, tựa hồ cũng rất thú vị.…
Chương 69: Phần 9: Ánh Sáng buổi ban đầu
Thần Vô Chi TếTác giả: Nhã KỉTruyện Đam Mỹ Edit: bé Na Trước khi công thành chiến ngày thứ sáu bắt đầu, Tiểu Hàn đăng nhập vào trò chơi. Lần đầu tiên đăng nhập vào một server khác ngoài Bi Luyến Hồ…… Không gian bất đồng, cảnh sắc giống nhau, cảm giác có chút kì lạ. Bước trên vùng đất Ngải Nhân La Tư, thành Hưu Bá Luân khí thế rộng lớn hiện ra trước mắt. Tuy rằng cờ xí đang bay trên tường thành không rõ là của công hội nào, nhưng thấy cảnh trí quen thuộc với mình lâu nay, tâm tình của Tiểu Hàn vẫn là không sai. Nhưng, điều làm hư phong cảnh trước mắt, hình như chỉ có…… tên của mình? “Yêu nhất được bà xã hôn nhẹ”……||||| Tiểu Hàn liếc mắt xem thường, oán niệm vô cùng đặt trên người nhân vật trên màn hình. Trong lòng mặc niệm một trăm lần “Mình cái gì cũng chưa thấy”. Muốn hiểu biết về tình huống của đối thủ Khoảng Cách Ngày Đêm, đi xem công thành chiến của Tam Sinh Thạch là biện pháp không còn gì tốt hơn. Tiểu Hàn muốn xen lẫn trong đám người loạn đấu khi thành chiến, nếu có thể hạ được vài tòa thành, tựa hồ cũng rất thú vị.… Triêu Vân Bạch Hân, ma đầu đầu tiên của Ánh Sáng.Công tử Kì, ma đầu thứ hai của Ánh Sáng.Ngoài ra, còn có vô số lão yêu quái khác.Thú vui chung của những người này, chính là giẫm đạp Thanh Dạ. Thanh Dạ trong lúc cùng bọn họ trường kỳ tác chiến, da mặt cùng thần kinh dần dần trở nên kiên cường dẻo dai hơn rất nhiều.Giờ nghĩ lại có lẽ cũng nên cảm ơn sự rèn luyện của bọn họ, nhưng đa số thời điểm, Thanh Dạ đều cảm thấy mình đang nuôi một đám lưu manh.“Hôm qua đánh bài lại thua rồi. Thanh Dạ, tuần sau tớ đến nhà cậu ăn cơm nhé?”“Có thể.” Thanh Dạ trả lời,“Đưa đây một vạn.”“Trước tiên phải nói rõ~ tôi, không, có, tiền, đâu~”“Tớ đương nhiên biết.” Thanh Dạ mỉm cười,“Cho nên tớ muốn nói tới tiền trong trò chơi ấy chứ, công tử đại nhân gian thương thân mang mười triệu ~”“Lão Thanh…… Cậu là nhân cơ hội kiếm lợi nha?”“Đúng vậy đó.”“Thiết…… Tớ mặc kệ. Ngày mai tớ cứ đến nhà cậu, không cho ăn cơm thì tớ sang nhà Lão Bạch!”“Này.” Người bị điểm danh nhíu nhíu đầu mày,“Công tử.”“Gì?”“Hôm qua chuyện cậu cùng đám Tro Tàn đã giải quyết xong chưa?”“Vẫn chưa, tối nay các cậu tới giúp tớ nhé.”“Ngại quá, cũng giống như cậu không có tiền vậy đó.” Bạch Hân cười khẽ,“Tôi, không, rảnh~”“……”“Bạch đại ca, Bạch tiên nhân, Bạch tổ tông ơi, mình thu hồi lời nói lúc nãy vẫn không được sao……”Khi đó Ánh Sáng vô tổ chức vô kỷ luật, những nhân vật trong quá khứ không lâu sau đều rời bỏ Thần Vô. Người còn lại, tiếp tục hướng tới mục tiêu của họ.Nhưng đôi khi, Thanh Dạ bỗng nhiên lại thấy rất nhớ mấy kẻ này.
Triêu Vân Bạch Hân, ma đầu đầu tiên của Ánh Sáng.
Công tử Kì, ma đầu thứ hai của Ánh Sáng.
Ngoài ra, còn có vô số lão yêu quái khác.
Thú vui chung của những người này, chính là giẫm đạp Thanh Dạ. Thanh Dạ trong lúc cùng bọn họ trường kỳ tác chiến, da mặt cùng thần kinh dần dần trở nên kiên cường dẻo dai hơn rất nhiều.
Giờ nghĩ lại có lẽ cũng nên cảm ơn sự rèn luyện của bọn họ, nhưng đa số thời điểm, Thanh Dạ đều cảm thấy mình đang nuôi một đám lưu manh.
“Hôm qua đánh bài lại thua rồi. Thanh Dạ, tuần sau tớ đến nhà cậu ăn cơm nhé?”
“Có thể.” Thanh Dạ trả lời,“Đưa đây một vạn.”
“Trước tiên phải nói rõ~ tôi, không, có, tiền, đâu~”
“Tớ đương nhiên biết.” Thanh Dạ mỉm cười,“Cho nên tớ muốn nói tới tiền trong trò chơi ấy chứ, công tử đại nhân gian thương thân mang mười triệu ~”
“Lão Thanh…… Cậu là nhân cơ hội kiếm lợi nha?”
“Đúng vậy đó.”
“Thiết…… Tớ mặc kệ. Ngày mai tớ cứ đến nhà cậu, không cho ăn cơm thì tớ sang nhà Lão Bạch!”
“Này.” Người bị điểm danh nhíu nhíu đầu mày,“Công tử.”
“Gì?”
“Hôm qua chuyện cậu cùng đám Tro Tàn đã giải quyết xong chưa?”
“Vẫn chưa, tối nay các cậu tới giúp tớ nhé.”
“Ngại quá, cũng giống như cậu không có tiền vậy đó.” Bạch Hân cười khẽ,“Tôi, không, rảnh~”
“……”
“Bạch đại ca, Bạch tiên nhân, Bạch tổ tông ơi, mình thu hồi lời nói lúc nãy vẫn không được sao……”
Khi đó Ánh Sáng vô tổ chức vô kỷ luật, những nhân vật trong quá khứ không lâu sau đều rời bỏ Thần Vô. Người còn lại, tiếp tục hướng tới mục tiêu của họ.
Nhưng đôi khi, Thanh Dạ bỗng nhiên lại thấy rất nhớ mấy kẻ này.
Thần Vô Chi TếTác giả: Nhã KỉTruyện Đam Mỹ Edit: bé Na Trước khi công thành chiến ngày thứ sáu bắt đầu, Tiểu Hàn đăng nhập vào trò chơi. Lần đầu tiên đăng nhập vào một server khác ngoài Bi Luyến Hồ…… Không gian bất đồng, cảnh sắc giống nhau, cảm giác có chút kì lạ. Bước trên vùng đất Ngải Nhân La Tư, thành Hưu Bá Luân khí thế rộng lớn hiện ra trước mắt. Tuy rằng cờ xí đang bay trên tường thành không rõ là của công hội nào, nhưng thấy cảnh trí quen thuộc với mình lâu nay, tâm tình của Tiểu Hàn vẫn là không sai. Nhưng, điều làm hư phong cảnh trước mắt, hình như chỉ có…… tên của mình? “Yêu nhất được bà xã hôn nhẹ”……||||| Tiểu Hàn liếc mắt xem thường, oán niệm vô cùng đặt trên người nhân vật trên màn hình. Trong lòng mặc niệm một trăm lần “Mình cái gì cũng chưa thấy”. Muốn hiểu biết về tình huống của đối thủ Khoảng Cách Ngày Đêm, đi xem công thành chiến của Tam Sinh Thạch là biện pháp không còn gì tốt hơn. Tiểu Hàn muốn xen lẫn trong đám người loạn đấu khi thành chiến, nếu có thể hạ được vài tòa thành, tựa hồ cũng rất thú vị.… Triêu Vân Bạch Hân, ma đầu đầu tiên của Ánh Sáng.Công tử Kì, ma đầu thứ hai của Ánh Sáng.Ngoài ra, còn có vô số lão yêu quái khác.Thú vui chung của những người này, chính là giẫm đạp Thanh Dạ. Thanh Dạ trong lúc cùng bọn họ trường kỳ tác chiến, da mặt cùng thần kinh dần dần trở nên kiên cường dẻo dai hơn rất nhiều.Giờ nghĩ lại có lẽ cũng nên cảm ơn sự rèn luyện của bọn họ, nhưng đa số thời điểm, Thanh Dạ đều cảm thấy mình đang nuôi một đám lưu manh.“Hôm qua đánh bài lại thua rồi. Thanh Dạ, tuần sau tớ đến nhà cậu ăn cơm nhé?”“Có thể.” Thanh Dạ trả lời,“Đưa đây một vạn.”“Trước tiên phải nói rõ~ tôi, không, có, tiền, đâu~”“Tớ đương nhiên biết.” Thanh Dạ mỉm cười,“Cho nên tớ muốn nói tới tiền trong trò chơi ấy chứ, công tử đại nhân gian thương thân mang mười triệu ~”“Lão Thanh…… Cậu là nhân cơ hội kiếm lợi nha?”“Đúng vậy đó.”“Thiết…… Tớ mặc kệ. Ngày mai tớ cứ đến nhà cậu, không cho ăn cơm thì tớ sang nhà Lão Bạch!”“Này.” Người bị điểm danh nhíu nhíu đầu mày,“Công tử.”“Gì?”“Hôm qua chuyện cậu cùng đám Tro Tàn đã giải quyết xong chưa?”“Vẫn chưa, tối nay các cậu tới giúp tớ nhé.”“Ngại quá, cũng giống như cậu không có tiền vậy đó.” Bạch Hân cười khẽ,“Tôi, không, rảnh~”“……”“Bạch đại ca, Bạch tiên nhân, Bạch tổ tông ơi, mình thu hồi lời nói lúc nãy vẫn không được sao……”Khi đó Ánh Sáng vô tổ chức vô kỷ luật, những nhân vật trong quá khứ không lâu sau đều rời bỏ Thần Vô. Người còn lại, tiếp tục hướng tới mục tiêu của họ.Nhưng đôi khi, Thanh Dạ bỗng nhiên lại thấy rất nhớ mấy kẻ này.