Ánh nắng xuyên qua kẻ lá, thấp thoáng những bông hoa nhỏ trên cây. Dưới nền nhà được lát gạch hoa cao cấp là hình bóng trải dài theo tia mặt trời, hình ảnh người con gái mới lớn thật đẹp biết bao nhiêu. Cô gái khoắc lên mình chiếc đầm trắng tinh khôi, trễ vai để lộ xương quai xanh thật quyến rũ và khe hỡ giữa đồi núi ấy thật khiến cho người khác không thể rời mắt. Đứng trước thềm nhà, trên mình đeo một túi sách chéo ngang vai nói vọng vào với người quản gia: - Bác Lăng ơi cháu đi nhé!! Nói rồi cô gái sải bước dài tới chiếc xe đã được đậu sẵn để đón mình. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh trên con đường tấp nập xe cộ và người qua lại, cô gái mỉm cười nhẹ nhàng nhìn mọi thứ xung quanh. Vì đây là lần đầu tiên được đến doanh trại của bố nên cô rất háo hức, cũng tại vì rất lau rồi cô chưa được gặp ông ấy, hẳn ông ấy sẽ vui lắm:)) Mất khoảng 3 tiếng đồng hồ đi xe, cuối cùng cô cũng đến nơi, vừa bước xuống xe, thần xui xẻo đã nhập cô ngay tức khắc. Một ổ gà to tướng ngay trước mặt nhưng vì quá nôn…
Chương 3: Lệnh của bố
Này Chú! Em Yêu AnhTác giả: Hani VyTruyện Ngôn TìnhÁnh nắng xuyên qua kẻ lá, thấp thoáng những bông hoa nhỏ trên cây. Dưới nền nhà được lát gạch hoa cao cấp là hình bóng trải dài theo tia mặt trời, hình ảnh người con gái mới lớn thật đẹp biết bao nhiêu. Cô gái khoắc lên mình chiếc đầm trắng tinh khôi, trễ vai để lộ xương quai xanh thật quyến rũ và khe hỡ giữa đồi núi ấy thật khiến cho người khác không thể rời mắt. Đứng trước thềm nhà, trên mình đeo một túi sách chéo ngang vai nói vọng vào với người quản gia: - Bác Lăng ơi cháu đi nhé!! Nói rồi cô gái sải bước dài tới chiếc xe đã được đậu sẵn để đón mình. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh trên con đường tấp nập xe cộ và người qua lại, cô gái mỉm cười nhẹ nhàng nhìn mọi thứ xung quanh. Vì đây là lần đầu tiên được đến doanh trại của bố nên cô rất háo hức, cũng tại vì rất lau rồi cô chưa được gặp ông ấy, hẳn ông ấy sẽ vui lắm:)) Mất khoảng 3 tiếng đồng hồ đi xe, cuối cùng cô cũng đến nơi, vừa bước xuống xe, thần xui xẻo đã nhập cô ngay tức khắc. Một ổ gà to tướng ngay trước mặt nhưng vì quá nôn… Bố đi rồi, cô buồn bã dựa lưng vào ghế. Vừ chợp mắt lại thì nghe thấy tiếng cửa lại mở, lần này lại chính là cậu thanh niên gặp lúc chiều, cậu nhanh nhẩu chạy tới trước mặt cô, dơ tay nghiêm chỉnh chào kiểu quân đội, đi sau anh ta chính là người đàn ông lúc nảy dưới sân tập, anh đội mũ thấp nên cô ko thể nào thấy dược đôi mắt của anh.Nhận thấy hai người cứ nhìn nhau mãi, cậu thanh niên lên tiếng xóa tan không khí ngại ngùng:- Chào cô, chiều giờ tôi chưa giới thiệu, tôi là binh nhì Ngô Thừa Hạo. À....người đứng sau tôi, ngài ấy là trung tá David Phong Hàn. Ngài ấy nghe lệnh của bố cô tới đây đưa cô về phòng.- Ồ.... ko cần đâu, các anh cứ chỉ đường, tôi tự đi được ( cười nhẹ)- Thật ra doanh trạo của chúng tôi đã hết phòng rồi nên.............- Nên gì chứ?- Nên hôm nay cô sẽ ngủ ở phòng của ngài David- Cái gì chứ, không được.Nói đúng hơn Phong Hàn c*̃ng là người có chức vụ cao ở đây và c*̃ng là người bố cô tin tưởng nhất nên ông ấy giao cô cho anh chăm sóc chắc chắn ko phải là một quyết định sai lầm.Bất ngờ trước câu nói của Thừa Hạo, cô tức giận, mặt cũng vì e thẹn mà đỏ cả lên. Cắt ngang dòng suy nghĩ đen tối trong đầu cô, một giọng nam trầm cất lên nhưng cũng pha chút lạnh lùng:- Nếu cô ko thích thì cứ ở ngoài sân tập mà ngủ!Nói rồi David quay người rời đi.Vì cũng là con gái nên cô rất sợ lạnh và cả sợ ma nên cuối cùng vẫn vơ lấy giỏ xách chạy theo anh ta:- Này đợi tôi với!!Tác giả: Hani Vy
Bố đi rồi, cô buồn bã dựa lưng vào ghế. Vừ chợp mắt lại thì nghe thấy tiếng cửa lại mở, lần này lại chính là cậu thanh niên gặp lúc chiều, cậu nhanh nhẩu chạy tới trước mặt cô, dơ tay nghiêm chỉnh chào kiểu quân đội, đi sau anh ta chính là người đàn ông lúc nảy dưới sân tập, anh đội mũ thấp nên cô ko thể nào thấy dược đôi mắt của anh.
Nhận thấy hai người cứ nhìn nhau mãi, cậu thanh niên lên tiếng xóa tan không khí ngại ngùng:
- Chào cô, chiều giờ tôi chưa giới thiệu, tôi là binh nhì Ngô Thừa Hạo. À....người đứng sau tôi, ngài ấy là trung tá David Phong Hàn. Ngài ấy nghe lệnh của bố cô tới đây đưa cô về phòng.
- Ồ.... ko cần đâu, các anh cứ chỉ đường, tôi tự đi được ( cười nhẹ)
- Thật ra doanh trạo của chúng tôi đã hết phòng rồi nên.............
- Nên gì chứ?
- Nên hôm nay cô sẽ ngủ ở phòng của ngài David
- Cái gì chứ, không được.
Nói đúng hơn Phong Hàn c*̃ng là người có chức vụ cao ở đây và c*̃ng là người bố cô tin tưởng nhất nên ông ấy giao cô cho anh chăm sóc chắc chắn ko phải là một quyết định sai lầm.
Bất ngờ trước câu nói của Thừa Hạo, cô tức giận, mặt cũng vì e thẹn mà đỏ cả lên. Cắt ngang dòng suy nghĩ đen tối trong đầu cô, một giọng nam trầm cất lên nhưng cũng pha chút lạnh lùng:
- Nếu cô ko thích thì cứ ở ngoài sân tập mà ngủ!
Nói rồi David quay người rời đi.
Vì cũng là con gái nên cô rất sợ lạnh và cả sợ ma nên cuối cùng vẫn vơ lấy giỏ xách chạy theo anh ta:
- Này đợi tôi với!!
Tác giả: Hani Vy
Này Chú! Em Yêu AnhTác giả: Hani VyTruyện Ngôn TìnhÁnh nắng xuyên qua kẻ lá, thấp thoáng những bông hoa nhỏ trên cây. Dưới nền nhà được lát gạch hoa cao cấp là hình bóng trải dài theo tia mặt trời, hình ảnh người con gái mới lớn thật đẹp biết bao nhiêu. Cô gái khoắc lên mình chiếc đầm trắng tinh khôi, trễ vai để lộ xương quai xanh thật quyến rũ và khe hỡ giữa đồi núi ấy thật khiến cho người khác không thể rời mắt. Đứng trước thềm nhà, trên mình đeo một túi sách chéo ngang vai nói vọng vào với người quản gia: - Bác Lăng ơi cháu đi nhé!! Nói rồi cô gái sải bước dài tới chiếc xe đã được đậu sẵn để đón mình. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh trên con đường tấp nập xe cộ và người qua lại, cô gái mỉm cười nhẹ nhàng nhìn mọi thứ xung quanh. Vì đây là lần đầu tiên được đến doanh trại của bố nên cô rất háo hức, cũng tại vì rất lau rồi cô chưa được gặp ông ấy, hẳn ông ấy sẽ vui lắm:)) Mất khoảng 3 tiếng đồng hồ đi xe, cuối cùng cô cũng đến nơi, vừa bước xuống xe, thần xui xẻo đã nhập cô ngay tức khắc. Một ổ gà to tướng ngay trước mặt nhưng vì quá nôn… Bố đi rồi, cô buồn bã dựa lưng vào ghế. Vừ chợp mắt lại thì nghe thấy tiếng cửa lại mở, lần này lại chính là cậu thanh niên gặp lúc chiều, cậu nhanh nhẩu chạy tới trước mặt cô, dơ tay nghiêm chỉnh chào kiểu quân đội, đi sau anh ta chính là người đàn ông lúc nảy dưới sân tập, anh đội mũ thấp nên cô ko thể nào thấy dược đôi mắt của anh.Nhận thấy hai người cứ nhìn nhau mãi, cậu thanh niên lên tiếng xóa tan không khí ngại ngùng:- Chào cô, chiều giờ tôi chưa giới thiệu, tôi là binh nhì Ngô Thừa Hạo. À....người đứng sau tôi, ngài ấy là trung tá David Phong Hàn. Ngài ấy nghe lệnh của bố cô tới đây đưa cô về phòng.- Ồ.... ko cần đâu, các anh cứ chỉ đường, tôi tự đi được ( cười nhẹ)- Thật ra doanh trạo của chúng tôi đã hết phòng rồi nên.............- Nên gì chứ?- Nên hôm nay cô sẽ ngủ ở phòng của ngài David- Cái gì chứ, không được.Nói đúng hơn Phong Hàn c*̃ng là người có chức vụ cao ở đây và c*̃ng là người bố cô tin tưởng nhất nên ông ấy giao cô cho anh chăm sóc chắc chắn ko phải là một quyết định sai lầm.Bất ngờ trước câu nói của Thừa Hạo, cô tức giận, mặt cũng vì e thẹn mà đỏ cả lên. Cắt ngang dòng suy nghĩ đen tối trong đầu cô, một giọng nam trầm cất lên nhưng cũng pha chút lạnh lùng:- Nếu cô ko thích thì cứ ở ngoài sân tập mà ngủ!Nói rồi David quay người rời đi.Vì cũng là con gái nên cô rất sợ lạnh và cả sợ ma nên cuối cùng vẫn vơ lấy giỏ xách chạy theo anh ta:- Này đợi tôi với!!Tác giả: Hani Vy