Giới thiệu nhân vật: Mẫn Doãn Kỳ(16t)Sát thủ nguy hiểm nhất thế kỷ 21,lạnh lùng,tàn khốc.Sở hữu nhiều Linh thú đẳng cấp khác nhau.cô ta đã giết hơn 10000 người và bị hơn 100 quốc gia truy nã Hà Minh Nguyệt(14t):Thái tử phi của thần Quốc,nhút nhát,nhu nhược.Có thể coi là phế vật vì cô ấy ko có sức mạnh.Tuy là phế vật nhưng cô ấy lại là 1 Mỹ nhân có dung mạo đẹp nhất thần quốc Tử Liên(14t):nha hoàn của thái tử phi,trung thành,nhút nhát,luôn hướng về chủ nhân Trương Tử Hàn(16t):Thái tử của Thần Quốc,là Cửu tinh triệu hồi sư,có siêu cấp Linh thú là Phượng Vũ hoả thần điểu.Thực lực mạnh mẽ,thông thạo võ nghệ,trong thần Quốc ko có đối thủ nào có thể so đo với hắn. Trương Liên Hà(18t):Nhị Hoàng tử,là thất tinh triệu hồi sư và là 1 luyện dược sư.Tài năng,sở hữu 1 Linh thú cấp 12 thuộc tính hỏa Trương Uyển Nhi(15t):Công chúa của thần quốc.Là Hoàng Kim chiến sĩ,tinh thông võ nghệ,lanh lợi,thông Minh.Rất yêu quý Minh Nguyệt và luôn bảo vệ cho nàng khi vào học viện Huyền Thiên Tịch Hi Hoà(15t):là…
Chương 15
Hoàng Hậu Bá Đạo, Ta Bắt Ngươi Về ĐâyTác giả: Mon CuteTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiới thiệu nhân vật: Mẫn Doãn Kỳ(16t)Sát thủ nguy hiểm nhất thế kỷ 21,lạnh lùng,tàn khốc.Sở hữu nhiều Linh thú đẳng cấp khác nhau.cô ta đã giết hơn 10000 người và bị hơn 100 quốc gia truy nã Hà Minh Nguyệt(14t):Thái tử phi của thần Quốc,nhút nhát,nhu nhược.Có thể coi là phế vật vì cô ấy ko có sức mạnh.Tuy là phế vật nhưng cô ấy lại là 1 Mỹ nhân có dung mạo đẹp nhất thần quốc Tử Liên(14t):nha hoàn của thái tử phi,trung thành,nhút nhát,luôn hướng về chủ nhân Trương Tử Hàn(16t):Thái tử của Thần Quốc,là Cửu tinh triệu hồi sư,có siêu cấp Linh thú là Phượng Vũ hoả thần điểu.Thực lực mạnh mẽ,thông thạo võ nghệ,trong thần Quốc ko có đối thủ nào có thể so đo với hắn. Trương Liên Hà(18t):Nhị Hoàng tử,là thất tinh triệu hồi sư và là 1 luyện dược sư.Tài năng,sở hữu 1 Linh thú cấp 12 thuộc tính hỏa Trương Uyển Nhi(15t):Công chúa của thần quốc.Là Hoàng Kim chiến sĩ,tinh thông võ nghệ,lanh lợi,thông Minh.Rất yêu quý Minh Nguyệt và luôn bảo vệ cho nàng khi vào học viện Huyền Thiên Tịch Hi Hoà(15t):là… Ngựa đã phi về tới phủ,nàng liền nhảy xuống ngựa rồi chạy thật nhanh ra chỗ hoa viên,hắn thấy thế thì lắc đầu,đi theo tới chỗ xích đu nàng đang ngồi.Nàng đang khóc sao,hắn thấy đau lòng,định tới ôm nàng nhưng nàng lại đẩy hắn ra xa,giận dữ quát:-Cút đi,đừng có để ta nhìn thấy ngươi nữaHắn thấy buồn thêm,bèn vào đi vào trong phủ.Nàng lại ngồi đó cô đơn một mình nàng,y hệt như 6 năm trước.-----------6 năm trước-----------Nhà Doãn KỳBố mẹ cô đang tổ chức sinh nhật,bánh kem nhiều tầng,rất nhiều bóng bay và đồ trang trí.Những tiểu thư công tử nhà giàu đều được mời đến dự,cô đang ngồi ở ngoài vườn hoa,cô không hề muốn vào đó chút nào,bọn tiểu thư nhà giàu đều giả tạo cả,cô không muốn làm bạn với chúng.Một bàn tay nhỏ đặt lên vai cô:-Cậu không vào trong à?-Tôi không vào,những kẻ trong đó đều giả tạo,tôi không muốn làm quen với họ,cậu cũng thế phải không-Đừng nói như vậy,không phải ai cũng thế đâu.Tớ muốn làm bạn với cậuHai đứa trẻ cùng vui đùa ngoài vườn,bố cô chạy ra bế cô vào bên trong.Đúng lúc cô đang chuẩn bị thổi nến thì cái ghế ngay gần đó bốc cháy,chúng lan ra cả nhà.Những người không chạy đều bị cháy,cậu nhóc lúc nãy kịp thời lôi cô ra ngoài vườn.-Thả tôi ra,ba tôi vẫn còn trong đó mà,tôi phải đi cứu ba-Không kịp đâu,căn nhà đã cháy gần hết rồiCô chỉ biết ngồi đó,đôi mắt bi thương chứa đầy sự thù hận hướng về phía căn nhà,nhất định cô sẽ g**t ch*t kẻ dám làm chuyện này.Cậu bạn ngồi cạnh chỉ có thể ôm lấy cô an ủi-------------ứ,ngăn nè,về hiện tại---------------Nghĩ đến đấy thì nước mắt nàng lại trào ra,ba mẹ cô đã mất khi nàng còn nhỏ nên nàng chưa bao giờ có thể cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.Cảm thấy mệt mỏi nên nàng nằm ngủ gục trên bàn đá gần đấy.Đã muộn rồi mà không thấy nàng đi vào,hắn cảm thấy lo lắng không thôi,đi ra ngoài thì thấy nàng ngủ như vậy,hắn bế nàng vào giường ngủ còn hắn thì đi tắm rồi mới ôm nàng ngủ(sạch thế ==')Ôm thỏ bông đi ngủ nè,not today ~
Ngựa đã phi về tới phủ,nàng liền nhảy xuống ngựa rồi chạy thật nhanh ra chỗ hoa viên,hắn thấy thế thì lắc đầu,đi theo tới chỗ xích đu nàng đang ngồi.Nàng đang khóc sao,hắn thấy đau lòng,định tới ôm nàng nhưng nàng lại đẩy hắn ra xa,giận dữ quát:
-Cút đi,đừng có để ta nhìn thấy ngươi nữa
Hắn thấy buồn thêm,bèn vào đi vào trong phủ.Nàng lại ngồi đó cô đơn một mình nàng,y hệt như 6 năm trước.
-----------6 năm trước-----------
Nhà Doãn Kỳ
Bố mẹ cô đang tổ chức sinh nhật,bánh kem nhiều tầng,rất nhiều bóng bay và đồ trang trí.Những tiểu thư công tử nhà giàu đều được mời đến dự,cô đang ngồi ở ngoài vườn hoa,cô không hề muốn vào đó chút nào,bọn tiểu thư nhà giàu đều giả tạo cả,cô không muốn làm bạn với chúng.Một bàn tay nhỏ đặt lên vai cô:
-Cậu không vào trong à?
-Tôi không vào,những kẻ trong đó đều giả tạo,tôi không muốn làm quen với họ,cậu cũng thế phải không
-Đừng nói như vậy,không phải ai cũng thế đâu.Tớ muốn làm bạn với cậu
Hai đứa trẻ cùng vui đùa ngoài vườn,bố cô chạy ra bế cô vào bên trong.Đúng lúc cô đang chuẩn bị thổi nến thì cái ghế ngay gần đó bốc cháy,chúng lan ra cả nhà.Những người không chạy đều bị cháy,cậu nhóc lúc nãy kịp thời lôi cô ra ngoài vườn.
-Thả tôi ra,ba tôi vẫn còn trong đó mà,tôi phải đi cứu ba
-Không kịp đâu,căn nhà đã cháy gần hết rồi
Cô chỉ biết ngồi đó,đôi mắt bi thương chứa đầy sự thù hận hướng về phía căn nhà,nhất định cô sẽ g**t ch*t kẻ dám làm chuyện này.Cậu bạn ngồi cạnh chỉ có thể ôm lấy cô an ủi
-------------ứ,ngăn nè,về hiện tại---------------
Nghĩ đến đấy thì nước mắt nàng lại trào ra,ba mẹ cô đã mất khi nàng còn nhỏ nên nàng chưa bao giờ có thể cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.Cảm thấy mệt mỏi nên nàng nằm ngủ gục trên bàn đá gần đấy.Đã muộn rồi mà không thấy nàng đi vào,hắn cảm thấy lo lắng không thôi,đi ra ngoài thì thấy nàng ngủ như vậy,hắn bế nàng vào giường ngủ còn hắn thì đi tắm rồi mới ôm nàng ngủ(sạch thế ==')
Ôm thỏ bông đi ngủ nè,not today ~
Hoàng Hậu Bá Đạo, Ta Bắt Ngươi Về ĐâyTác giả: Mon CuteTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiới thiệu nhân vật: Mẫn Doãn Kỳ(16t)Sát thủ nguy hiểm nhất thế kỷ 21,lạnh lùng,tàn khốc.Sở hữu nhiều Linh thú đẳng cấp khác nhau.cô ta đã giết hơn 10000 người và bị hơn 100 quốc gia truy nã Hà Minh Nguyệt(14t):Thái tử phi của thần Quốc,nhút nhát,nhu nhược.Có thể coi là phế vật vì cô ấy ko có sức mạnh.Tuy là phế vật nhưng cô ấy lại là 1 Mỹ nhân có dung mạo đẹp nhất thần quốc Tử Liên(14t):nha hoàn của thái tử phi,trung thành,nhút nhát,luôn hướng về chủ nhân Trương Tử Hàn(16t):Thái tử của Thần Quốc,là Cửu tinh triệu hồi sư,có siêu cấp Linh thú là Phượng Vũ hoả thần điểu.Thực lực mạnh mẽ,thông thạo võ nghệ,trong thần Quốc ko có đối thủ nào có thể so đo với hắn. Trương Liên Hà(18t):Nhị Hoàng tử,là thất tinh triệu hồi sư và là 1 luyện dược sư.Tài năng,sở hữu 1 Linh thú cấp 12 thuộc tính hỏa Trương Uyển Nhi(15t):Công chúa của thần quốc.Là Hoàng Kim chiến sĩ,tinh thông võ nghệ,lanh lợi,thông Minh.Rất yêu quý Minh Nguyệt và luôn bảo vệ cho nàng khi vào học viện Huyền Thiên Tịch Hi Hoà(15t):là… Ngựa đã phi về tới phủ,nàng liền nhảy xuống ngựa rồi chạy thật nhanh ra chỗ hoa viên,hắn thấy thế thì lắc đầu,đi theo tới chỗ xích đu nàng đang ngồi.Nàng đang khóc sao,hắn thấy đau lòng,định tới ôm nàng nhưng nàng lại đẩy hắn ra xa,giận dữ quát:-Cút đi,đừng có để ta nhìn thấy ngươi nữaHắn thấy buồn thêm,bèn vào đi vào trong phủ.Nàng lại ngồi đó cô đơn một mình nàng,y hệt như 6 năm trước.-----------6 năm trước-----------Nhà Doãn KỳBố mẹ cô đang tổ chức sinh nhật,bánh kem nhiều tầng,rất nhiều bóng bay và đồ trang trí.Những tiểu thư công tử nhà giàu đều được mời đến dự,cô đang ngồi ở ngoài vườn hoa,cô không hề muốn vào đó chút nào,bọn tiểu thư nhà giàu đều giả tạo cả,cô không muốn làm bạn với chúng.Một bàn tay nhỏ đặt lên vai cô:-Cậu không vào trong à?-Tôi không vào,những kẻ trong đó đều giả tạo,tôi không muốn làm quen với họ,cậu cũng thế phải không-Đừng nói như vậy,không phải ai cũng thế đâu.Tớ muốn làm bạn với cậuHai đứa trẻ cùng vui đùa ngoài vườn,bố cô chạy ra bế cô vào bên trong.Đúng lúc cô đang chuẩn bị thổi nến thì cái ghế ngay gần đó bốc cháy,chúng lan ra cả nhà.Những người không chạy đều bị cháy,cậu nhóc lúc nãy kịp thời lôi cô ra ngoài vườn.-Thả tôi ra,ba tôi vẫn còn trong đó mà,tôi phải đi cứu ba-Không kịp đâu,căn nhà đã cháy gần hết rồiCô chỉ biết ngồi đó,đôi mắt bi thương chứa đầy sự thù hận hướng về phía căn nhà,nhất định cô sẽ g**t ch*t kẻ dám làm chuyện này.Cậu bạn ngồi cạnh chỉ có thể ôm lấy cô an ủi-------------ứ,ngăn nè,về hiện tại---------------Nghĩ đến đấy thì nước mắt nàng lại trào ra,ba mẹ cô đã mất khi nàng còn nhỏ nên nàng chưa bao giờ có thể cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.Cảm thấy mệt mỏi nên nàng nằm ngủ gục trên bàn đá gần đấy.Đã muộn rồi mà không thấy nàng đi vào,hắn cảm thấy lo lắng không thôi,đi ra ngoài thì thấy nàng ngủ như vậy,hắn bế nàng vào giường ngủ còn hắn thì đi tắm rồi mới ôm nàng ngủ(sạch thế ==')Ôm thỏ bông đi ngủ nè,not today ~