Tác giả:

Giới thiệu nhân vật: Mẫn Doãn Kỳ(16t)Sát thủ nguy hiểm nhất thế kỷ 21,lạnh lùng,tàn khốc.Sở hữu nhiều Linh thú đẳng cấp khác nhau.cô ta đã giết hơn 10000 người và bị hơn 100 quốc gia truy nã Hà Minh Nguyệt(14t):Thái tử phi của thần Quốc,nhút nhát,nhu nhược.Có thể coi là phế vật vì cô ấy ko có sức mạnh.Tuy là phế vật nhưng cô ấy lại là 1 Mỹ nhân có dung mạo đẹp nhất thần quốc Tử Liên(14t):nha hoàn của thái tử phi,trung thành,nhút nhát,luôn hướng về chủ nhân Trương Tử Hàn(16t):Thái tử của Thần Quốc,là Cửu tinh triệu hồi sư,có siêu cấp Linh thú là Phượng Vũ hoả thần điểu.Thực lực mạnh mẽ,thông thạo võ nghệ,trong thần Quốc ko có đối thủ nào có thể so đo với hắn. Trương Liên Hà(18t):Nhị Hoàng tử,là thất tinh triệu hồi sư và là 1 luyện dược sư.Tài năng,sở hữu 1 Linh thú cấp 12 thuộc tính hỏa Trương Uyển Nhi(15t):Công chúa của thần quốc.Là Hoàng Kim chiến sĩ,tinh thông võ nghệ,lanh lợi,thông Minh.Rất yêu quý Minh Nguyệt và luôn bảo vệ cho nàng khi vào học viện Huyền Thiên Tịch Hi Hoà(15t):là…

Chương 18

Hoàng Hậu Bá Đạo, Ta Bắt Ngươi Về ĐâyTác giả: Mon CuteTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiới thiệu nhân vật: Mẫn Doãn Kỳ(16t)Sát thủ nguy hiểm nhất thế kỷ 21,lạnh lùng,tàn khốc.Sở hữu nhiều Linh thú đẳng cấp khác nhau.cô ta đã giết hơn 10000 người và bị hơn 100 quốc gia truy nã Hà Minh Nguyệt(14t):Thái tử phi của thần Quốc,nhút nhát,nhu nhược.Có thể coi là phế vật vì cô ấy ko có sức mạnh.Tuy là phế vật nhưng cô ấy lại là 1 Mỹ nhân có dung mạo đẹp nhất thần quốc Tử Liên(14t):nha hoàn của thái tử phi,trung thành,nhút nhát,luôn hướng về chủ nhân Trương Tử Hàn(16t):Thái tử của Thần Quốc,là Cửu tinh triệu hồi sư,có siêu cấp Linh thú là Phượng Vũ hoả thần điểu.Thực lực mạnh mẽ,thông thạo võ nghệ,trong thần Quốc ko có đối thủ nào có thể so đo với hắn. Trương Liên Hà(18t):Nhị Hoàng tử,là thất tinh triệu hồi sư và là 1 luyện dược sư.Tài năng,sở hữu 1 Linh thú cấp 12 thuộc tính hỏa Trương Uyển Nhi(15t):Công chúa của thần quốc.Là Hoàng Kim chiến sĩ,tinh thông võ nghệ,lanh lợi,thông Minh.Rất yêu quý Minh Nguyệt và luôn bảo vệ cho nàng khi vào học viện Huyền Thiên Tịch Hi Hoà(15t):là… A moè moè moè,nhân vật phản diện xuất cmn hiện =))Tiếng của ông thái giám truyền vào trong-Thái tử điện hạ,Hi Hoà tiểu thư muốn gặp ngài,nói rằng đêm nay không gặp được ngài sẽ quyết định không vềHắn tức muốn chết,sắp được hôn con bạch thỏ mà lại bị phá đám,hắn hận không thể rút xương con ả đang đứng ngoài đó được.Nếu không cho cô ta vào thì nhất định ả sẽ quấy rối đến khi được thì thôi,không muốn phiền nhưng lại có nàng đang ở đây nữa làm hắn bối rối.Nàng biết hắn đang rối,trấn an hắn:-Để cô ta vào,ta sẽ ra ngoài hoa viên chờ,cầm lấy cái lông này đeo bên thắt lưng,ta sẽ quan sát xem nàng ta dám làm gì-ĐượcNàng đi ra ngoài hoa viên,ngồi xem hắn từ linh khí của lang trong cái lông vừa đưa cho hắn--------------------------------------------------------------------------------------------------------------Hi Hoà bước vào,giả vờ làm bộ hiền lành nhu mì khiến hắn suýt ói hết thức ăn tối nay-Bây giờ đã muộn rồi,ngươi tới đây làm gì?Cô ta cất cái giọng điệu ch** n**c,nũng nịu với hắn-Thái tử điện hạ,ta là phi tần của ngài mà,vậy hãy để cho ta được ngủ cùng ngài một đêm đi-Ta không muốn,ngươi về phủ cho ta,bản vương muốn ngủ một mìnhCố rặn ra vài giọt nước mắt,ả giả vờ khóc lóc-Điện hạ,dù sao chúng ta cũng kết hôn rồi,chẳng lẽ ngủ chung một giường cũng không thể sao-Hết nước mắt chưa?Để ta cho mượn dầu hành này.Ngươi nên nhớ,ngươi không phải thái tử phi,bản vương chỉ ngủ chung với nàng,không ngủ thêm với bất kỳ nữ nhân nào hết(trừ hoàng hậu nha,mẹ con ngủ với nhau lúc bé ấy).Lần sau ngươi còn dâm tới phủ bản vương quấy rối thì đừng trách.Cô ta cứng họng,đành phải quay về,tại sao thái tử lại nói giống con ả đấy như vậy cơ chứ.Nàng ngồi xem ở ngự hoa viên,tới đoạn hắn nói sẽ cho ả mượn dầu hành thì nàng cười phá lên,con mèo lần trước thu thập nghe thấy tiếng cười mà còn sởn cả da gà vì sợ.Hắn dám học nàng câu nói đó,thật là buồn cười không chịu nổi.Thấy ả đi ra thì nàng yên tâm bước phòng,hắn thì nằm ngủ ngon lành ở trên giường,nàng biết hắn đang giả vờ nên đi tới gần,ghé vào tai hắn thổi một cái khiến hắn rùng mình-Còn giả vờ nữa sao?-Đúng là không qua được mắt nàng màHắn dở khóc dở cười,chịu thua luôn với nàng.Bỗng nhiên nàng cúi xuống hôn nhẹ vào trán hắn-Làm tốt đấy,còn dám học ta cả câu nói đấy nữa sao?Hắn ngạc nhiên,đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn hắn,tuy không phải vào môi nhưng bắn cũng có chút vui vui.Hắn đứng dậy đóng cửa,miệng cong lên nở nụ cười gian tà nhìn nàng:-Vậy ta tiếp tục chuyện lúc nãy được chưa?Ta vẫn chưa xong mà bị phá đám nha ~-Tiếp tục cái gì?Hắn đè nàng xuống giường,môi hắn lập tức chạm môi nàng,một lúc lâu sau mới chịu tha cho nàng,hắn lại ôm nàng ngủ.Bây giờ thì nàng mới biết cái thứ mềm mềm lần trước chạm vào môi nàng là cái gì rồi,là môi hắn,nghĩ tới đây nàng lại đỏ mặt,vùi đầu vào ngực hắn,mùi hương trên người hắn thật là dễ chịu,nàng có thể ngủ ngon khi được hắn ôm như thế này.Nhắm mắt lại,nàng cũng chìm sâu vào giấc ngủ,hình như nàng thích hắn mất rồiChương này hơi sến,tuy vậy nhưng đầu óc ta nó vẫn chong xáng lắm -.-

A moè moè moè,nhân vật phản diện xuất cmn hiện =))

Tiếng của ông thái giám truyền vào trong

-Thái tử điện hạ,Hi Hoà tiểu thư muốn gặp ngài,nói rằng đêm nay không gặp được ngài sẽ quyết định không về

Hắn tức muốn chết,sắp được hôn con bạch thỏ mà lại bị phá đám,hắn hận không thể rút xương con ả đang đứng ngoài đó được.Nếu không cho cô ta vào thì nhất định ả sẽ quấy rối đến khi được thì thôi,không muốn phiền nhưng lại có nàng đang ở đây nữa làm hắn bối rối.Nàng biết hắn đang rối,trấn an hắn:

-Để cô ta vào,ta sẽ ra ngoài hoa viên chờ,cầm lấy cái lông này đeo bên thắt lưng,ta sẽ quan sát xem nàng ta dám làm gì

-Được

Nàng đi ra ngoài hoa viên,ngồi xem hắn từ linh khí của lang trong cái lông vừa đưa cho hắn

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hi Hoà bước vào,giả vờ làm bộ hiền lành nhu mì khiến hắn suýt ói hết thức ăn tối nay

-Bây giờ đã muộn rồi,ngươi tới đây làm gì?

Cô ta cất cái giọng điệu ch** n**c,nũng nịu với hắn

-Thái tử điện hạ,ta là phi tần của ngài mà,vậy hãy để cho ta được ngủ cùng ngài một đêm đi

-Ta không muốn,ngươi về phủ cho ta,bản vương muốn ngủ một mình

Cố rặn ra vài giọt nước mắt,ả giả vờ khóc lóc

-Điện hạ,dù sao chúng ta cũng kết hôn rồi,chẳng lẽ ngủ chung một giường cũng không thể sao

-Hết nước mắt chưa?Để ta cho mượn dầu hành này.Ngươi nên nhớ,ngươi không phải thái tử phi,bản vương chỉ ngủ chung với nàng,không ngủ thêm với bất kỳ nữ nhân nào hết(trừ hoàng hậu nha,mẹ con ngủ với nhau lúc bé ấy).Lần sau ngươi còn dâm tới phủ bản vương quấy rối thì đừng trách.

Cô ta cứng họng,đành phải quay về,tại sao thái tử lại nói giống con ả đấy như vậy cơ chứ.Nàng ngồi xem ở ngự hoa viên,tới đoạn hắn nói sẽ cho ả mượn dầu hành thì nàng cười phá lên,con mèo lần trước thu thập nghe thấy tiếng cười mà còn sởn cả da gà vì sợ.Hắn dám học nàng câu nói đó,thật là buồn cười không chịu nổi.Thấy ả đi ra thì nàng yên tâm bước phòng,hắn thì nằm ngủ ngon lành ở trên giường,nàng biết hắn đang giả vờ nên đi tới gần,ghé vào tai hắn thổi một cái khiến hắn rùng mình

-Còn giả vờ nữa sao?

-Đúng là không qua được mắt nàng mà

Hắn dở khóc dở cười,chịu thua luôn với nàng.Bỗng nhiên nàng cúi xuống hôn nhẹ vào trán hắn

-Làm tốt đấy,còn dám học ta cả câu nói đấy nữa sao?

Hắn ngạc nhiên,đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn hắn,tuy không phải vào môi nhưng bắn cũng có chút vui vui.Hắn đứng dậy đóng cửa,miệng cong lên nở nụ cười gian tà nhìn nàng:

-Vậy ta tiếp tục chuyện lúc nãy được chưa?Ta vẫn chưa xong mà bị phá đám nha ~

-Tiếp tục cái gì?

Hắn đè nàng xuống giường,môi hắn lập tức chạm môi nàng,một lúc lâu sau mới chịu tha cho nàng,hắn lại ôm nàng ngủ.Bây giờ thì nàng mới biết cái thứ mềm mềm lần trước chạm vào môi nàng là cái gì rồi,là môi hắn,nghĩ tới đây nàng lại đỏ mặt,vùi đầu vào ngực hắn,mùi hương trên người hắn thật là dễ chịu,nàng có thể ngủ ngon khi được hắn ôm như thế này.Nhắm mắt lại,nàng cũng chìm sâu vào giấc ngủ,hình như nàng thích hắn mất rồi

Chương này hơi sến,tuy vậy nhưng đầu óc ta nó vẫn chong xáng lắm -.-

Hoàng Hậu Bá Đạo, Ta Bắt Ngươi Về ĐâyTác giả: Mon CuteTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiới thiệu nhân vật: Mẫn Doãn Kỳ(16t)Sát thủ nguy hiểm nhất thế kỷ 21,lạnh lùng,tàn khốc.Sở hữu nhiều Linh thú đẳng cấp khác nhau.cô ta đã giết hơn 10000 người và bị hơn 100 quốc gia truy nã Hà Minh Nguyệt(14t):Thái tử phi của thần Quốc,nhút nhát,nhu nhược.Có thể coi là phế vật vì cô ấy ko có sức mạnh.Tuy là phế vật nhưng cô ấy lại là 1 Mỹ nhân có dung mạo đẹp nhất thần quốc Tử Liên(14t):nha hoàn của thái tử phi,trung thành,nhút nhát,luôn hướng về chủ nhân Trương Tử Hàn(16t):Thái tử của Thần Quốc,là Cửu tinh triệu hồi sư,có siêu cấp Linh thú là Phượng Vũ hoả thần điểu.Thực lực mạnh mẽ,thông thạo võ nghệ,trong thần Quốc ko có đối thủ nào có thể so đo với hắn. Trương Liên Hà(18t):Nhị Hoàng tử,là thất tinh triệu hồi sư và là 1 luyện dược sư.Tài năng,sở hữu 1 Linh thú cấp 12 thuộc tính hỏa Trương Uyển Nhi(15t):Công chúa của thần quốc.Là Hoàng Kim chiến sĩ,tinh thông võ nghệ,lanh lợi,thông Minh.Rất yêu quý Minh Nguyệt và luôn bảo vệ cho nàng khi vào học viện Huyền Thiên Tịch Hi Hoà(15t):là… A moè moè moè,nhân vật phản diện xuất cmn hiện =))Tiếng của ông thái giám truyền vào trong-Thái tử điện hạ,Hi Hoà tiểu thư muốn gặp ngài,nói rằng đêm nay không gặp được ngài sẽ quyết định không vềHắn tức muốn chết,sắp được hôn con bạch thỏ mà lại bị phá đám,hắn hận không thể rút xương con ả đang đứng ngoài đó được.Nếu không cho cô ta vào thì nhất định ả sẽ quấy rối đến khi được thì thôi,không muốn phiền nhưng lại có nàng đang ở đây nữa làm hắn bối rối.Nàng biết hắn đang rối,trấn an hắn:-Để cô ta vào,ta sẽ ra ngoài hoa viên chờ,cầm lấy cái lông này đeo bên thắt lưng,ta sẽ quan sát xem nàng ta dám làm gì-ĐượcNàng đi ra ngoài hoa viên,ngồi xem hắn từ linh khí của lang trong cái lông vừa đưa cho hắn--------------------------------------------------------------------------------------------------------------Hi Hoà bước vào,giả vờ làm bộ hiền lành nhu mì khiến hắn suýt ói hết thức ăn tối nay-Bây giờ đã muộn rồi,ngươi tới đây làm gì?Cô ta cất cái giọng điệu ch** n**c,nũng nịu với hắn-Thái tử điện hạ,ta là phi tần của ngài mà,vậy hãy để cho ta được ngủ cùng ngài một đêm đi-Ta không muốn,ngươi về phủ cho ta,bản vương muốn ngủ một mìnhCố rặn ra vài giọt nước mắt,ả giả vờ khóc lóc-Điện hạ,dù sao chúng ta cũng kết hôn rồi,chẳng lẽ ngủ chung một giường cũng không thể sao-Hết nước mắt chưa?Để ta cho mượn dầu hành này.Ngươi nên nhớ,ngươi không phải thái tử phi,bản vương chỉ ngủ chung với nàng,không ngủ thêm với bất kỳ nữ nhân nào hết(trừ hoàng hậu nha,mẹ con ngủ với nhau lúc bé ấy).Lần sau ngươi còn dâm tới phủ bản vương quấy rối thì đừng trách.Cô ta cứng họng,đành phải quay về,tại sao thái tử lại nói giống con ả đấy như vậy cơ chứ.Nàng ngồi xem ở ngự hoa viên,tới đoạn hắn nói sẽ cho ả mượn dầu hành thì nàng cười phá lên,con mèo lần trước thu thập nghe thấy tiếng cười mà còn sởn cả da gà vì sợ.Hắn dám học nàng câu nói đó,thật là buồn cười không chịu nổi.Thấy ả đi ra thì nàng yên tâm bước phòng,hắn thì nằm ngủ ngon lành ở trên giường,nàng biết hắn đang giả vờ nên đi tới gần,ghé vào tai hắn thổi một cái khiến hắn rùng mình-Còn giả vờ nữa sao?-Đúng là không qua được mắt nàng màHắn dở khóc dở cười,chịu thua luôn với nàng.Bỗng nhiên nàng cúi xuống hôn nhẹ vào trán hắn-Làm tốt đấy,còn dám học ta cả câu nói đấy nữa sao?Hắn ngạc nhiên,đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn hắn,tuy không phải vào môi nhưng bắn cũng có chút vui vui.Hắn đứng dậy đóng cửa,miệng cong lên nở nụ cười gian tà nhìn nàng:-Vậy ta tiếp tục chuyện lúc nãy được chưa?Ta vẫn chưa xong mà bị phá đám nha ~-Tiếp tục cái gì?Hắn đè nàng xuống giường,môi hắn lập tức chạm môi nàng,một lúc lâu sau mới chịu tha cho nàng,hắn lại ôm nàng ngủ.Bây giờ thì nàng mới biết cái thứ mềm mềm lần trước chạm vào môi nàng là cái gì rồi,là môi hắn,nghĩ tới đây nàng lại đỏ mặt,vùi đầu vào ngực hắn,mùi hương trên người hắn thật là dễ chịu,nàng có thể ngủ ngon khi được hắn ôm như thế này.Nhắm mắt lại,nàng cũng chìm sâu vào giấc ngủ,hình như nàng thích hắn mất rồiChương này hơi sến,tuy vậy nhưng đầu óc ta nó vẫn chong xáng lắm -.-

Chương 18