Tác giả:

Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…

Chương 234: Nữ nhân kia lại xuất hiện

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Mọi người đều đồng ý lời đề nghị này, nhưng Như Thương vừa đi tới bên cạnh mặt nước thì từ đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thương tâm. Tại sao nàng càng ngày càng cảm thấy hy vọng tìm được Dược Vương hết sức mong manh? Không tìm được Dược Vương thì không cứu được Tiêu Phương, nếu như không cứu được Tiêu Phương, vậy thì những chuyện nàng đã làm có ý nghĩa gì? Nàng nhìn về phía Cô Độc Chứng, vẻ mặt hắn vẫn là không biểu cảm, cứ đi thẳng giữa sông.. Như Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ bản thân làm đều là một sai lầm! Nếu nàng không đi tìm những thứ gọi là đáp án và chân tướng, vậy có phải nàng và Tiêu Phương hai người có lẽ sẽ rất an nhàn mà sống ở Nhàn Nhã Sơn Trang hay không, sau đó cùng nhau đến Ẩn Nguyệt Lâu tiếp tục đi làm thêm vài cái nhiệm vụ nữa. Vừa có thể giải buồn, vừa có thể đổi lấy không ít thu nhập. Đã thấy hối hận sao? Không có khả năng đó! Đây là số mạng Tần Như Thương nàng cần phải trải qua, ông trời ban cho gia tộc Tần thị bản lĩnh đặc thù, thì cũng đồng nghĩa sẽ vì gia tộc này bị nguyền cả đời khó có thể thoát khỏi. Người Tần gia không chấp nhận một sai sót nhỏ, không cho phép lừa gạt, lại càng không cho phép đần độn u mê mà sai lầm cả một đời. Nếu chuyện ở trong lòng sinh nghi, vậy thì nhất định phải đi điều tra rõ sự thật, dù cho bên trong sự thật có thối nát, cũng vẫn tốt hơn đến suốt cuộc đời vô tri vô thức. Ba người bơi tới giữa sông, liếc mắt nhìn nhau một cái, không cần mở miệng, giống như nhiều lần hoạn nạn ăn ý đã làm cho đối phương hiểu rõ tâm ý lẫn nhau. Vì vậy cùng nhau nín thở, đồng thời lặn xuống chìm vào trong nước. Bọn họ dự định một mạch lặn về phía trước, muốn tìm hiểu chân tướng, ít nhất phải xuống đến đáy sông. Mặc kệ dưới sông có cái gì, cũng chấp nhận thăm dò, đó là chuyện bọn họ phải làm. Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, vào lúc bọn họ mới vừa lặn xuống còn chưa đến một thước, nữ nhân trước đó biến mất vô căn cứ không ngờ xuất hiện ở trước mắt. Tình huống đột nhiên phát sinh này khiến mọi người đồng thời sửng sốt, nhưng vẫn theo bản năng cùng nhau ra tay, như nhau dò xét đến một chỗ, liều chết bắt lấy nữ nhân kia.

Mọi người đều đồng ý lời đề nghị này, nhưng Như Thương vừa đi tới bên cạnh mặt nước thì từ đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thương tâm. 

Tại sao nàng càng ngày càng cảm thấy hy vọng tìm được Dược Vương hết sức mong manh? 

Không tìm được Dược Vương thì không cứu được Tiêu Phương, nếu như không cứu được Tiêu Phương, vậy thì những chuyện nàng đã làm có ý nghĩa gì? 

Nàng nhìn về phía Cô Độc Chứng, vẻ mặt hắn vẫn là không biểu cảm, cứ đi thẳng giữa sông.. 

Như Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ bản thân làm đều là một sai lầm! 

Nếu nàng không đi tìm những thứ gọi là đáp án và chân tướng, vậy có phải nàng và Tiêu Phương hai người có lẽ sẽ rất an nhàn mà sống ở Nhàn Nhã Sơn Trang hay không, sau đó cùng nhau đến Ẩn Nguyệt Lâu tiếp tục đi làm thêm vài cái nhiệm vụ nữa. Vừa có thể giải buồn, vừa có thể đổi lấy không ít thu nhập. 

Đã thấy hối hận sao? 

Không có khả năng đó! 

Đây là số mạng Tần Như Thương nàng cần phải trải qua, ông trời ban cho gia tộc Tần thị bản lĩnh đặc thù, thì cũng đồng nghĩa sẽ vì gia tộc này bị nguyền cả đời khó có thể thoát khỏi. 

Người Tần gia không chấp nhận một sai sót nhỏ, không cho phép lừa gạt, lại càng không cho phép đần độn u mê mà sai lầm cả một đời. 

Nếu chuyện ở trong lòng sinh nghi, vậy thì nhất định phải đi điều tra rõ sự thật, dù cho bên trong sự thật có thối nát, cũng vẫn tốt hơn đến suốt cuộc đời vô tri vô thức. 

Ba người bơi tới giữa sông, liếc mắt nhìn nhau một cái, không cần mở miệng, giống như nhiều lần hoạn nạn ăn ý đã làm cho đối phương hiểu rõ tâm ý lẫn nhau. 

Vì vậy cùng nhau nín thở, đồng thời lặn xuống chìm vào trong nước. 

Bọn họ dự định một mạch lặn về phía trước, muốn tìm hiểu chân tướng, ít nhất phải xuống đến đáy sông. 

Mặc kệ dưới sông có cái gì, cũng chấp nhận thăm dò, đó là chuyện bọn họ phải làm. 

Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, vào lúc bọn họ mới vừa lặn xuống còn chưa đến một thước, nữ nhân trước đó biến mất vô căn cứ không ngờ xuất hiện ở trước mắt. 

Tình huống đột nhiên phát sinh này khiến mọi người đồng thời sửng sốt, nhưng vẫn theo bản năng cùng nhau ra tay, như nhau dò xét đến một chỗ, liều chết bắt lấy nữ nhân kia.

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Mọi người đều đồng ý lời đề nghị này, nhưng Như Thương vừa đi tới bên cạnh mặt nước thì từ đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thương tâm. Tại sao nàng càng ngày càng cảm thấy hy vọng tìm được Dược Vương hết sức mong manh? Không tìm được Dược Vương thì không cứu được Tiêu Phương, nếu như không cứu được Tiêu Phương, vậy thì những chuyện nàng đã làm có ý nghĩa gì? Nàng nhìn về phía Cô Độc Chứng, vẻ mặt hắn vẫn là không biểu cảm, cứ đi thẳng giữa sông.. Như Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ bản thân làm đều là một sai lầm! Nếu nàng không đi tìm những thứ gọi là đáp án và chân tướng, vậy có phải nàng và Tiêu Phương hai người có lẽ sẽ rất an nhàn mà sống ở Nhàn Nhã Sơn Trang hay không, sau đó cùng nhau đến Ẩn Nguyệt Lâu tiếp tục đi làm thêm vài cái nhiệm vụ nữa. Vừa có thể giải buồn, vừa có thể đổi lấy không ít thu nhập. Đã thấy hối hận sao? Không có khả năng đó! Đây là số mạng Tần Như Thương nàng cần phải trải qua, ông trời ban cho gia tộc Tần thị bản lĩnh đặc thù, thì cũng đồng nghĩa sẽ vì gia tộc này bị nguyền cả đời khó có thể thoát khỏi. Người Tần gia không chấp nhận một sai sót nhỏ, không cho phép lừa gạt, lại càng không cho phép đần độn u mê mà sai lầm cả một đời. Nếu chuyện ở trong lòng sinh nghi, vậy thì nhất định phải đi điều tra rõ sự thật, dù cho bên trong sự thật có thối nát, cũng vẫn tốt hơn đến suốt cuộc đời vô tri vô thức. Ba người bơi tới giữa sông, liếc mắt nhìn nhau một cái, không cần mở miệng, giống như nhiều lần hoạn nạn ăn ý đã làm cho đối phương hiểu rõ tâm ý lẫn nhau. Vì vậy cùng nhau nín thở, đồng thời lặn xuống chìm vào trong nước. Bọn họ dự định một mạch lặn về phía trước, muốn tìm hiểu chân tướng, ít nhất phải xuống đến đáy sông. Mặc kệ dưới sông có cái gì, cũng chấp nhận thăm dò, đó là chuyện bọn họ phải làm. Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, vào lúc bọn họ mới vừa lặn xuống còn chưa đến một thước, nữ nhân trước đó biến mất vô căn cứ không ngờ xuất hiện ở trước mắt. Tình huống đột nhiên phát sinh này khiến mọi người đồng thời sửng sốt, nhưng vẫn theo bản năng cùng nhau ra tay, như nhau dò xét đến một chỗ, liều chết bắt lấy nữ nhân kia.

Chương 234: Nữ nhân kia lại xuất hiện