Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…
Chương 312: A Thương cô nương, ngưỡng mộ đã lâu
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Nhưng người đến thấy Như Thương gọi ra tên của mình, cũng chỉ nhìn thoáng qua chỗ nàng, sau đó ngây ngốc sững sờ, lại thêm hiện ra một tia mờ mịt.Một hồi lâu, cư nhiên không để ý Như Thương, mà trực tiếp quay đầu lại hướng về phía cô độc chứng, rồi đơn giản thi lễ, nói:"Vạn Sự Thông Thẩm Ngọc, vấn an hoàng tử Đông Thục!"Trong lời nói, chỉ nói hoàng tử, cũng không nhắc đến thái tử, thật là có chút ý tứ.Như Thương cười lạnh nhìn về phía đối phương, trong lời nói và việc làm của Vạn Sự Thông ở đây, nhưng lại ngửi ra được một chút mùi vị hoàng gia.Bọn họ ở nơi này đúng là không tính bí mật gì, nhưng mà cũng không phải người người đều biết. Lại thêm người nọ là từ cửa chính được qua thông truyền rồi sau đó quang minh chính đại đến đây, vậy đã nói rõ hắn cũng không muốn lén lén lút lút, hoặc là nói, không cần thiết lén lén lút lút.Cảm giác được có lạnh lẽo, xem xét từ bên cạnh mà đến, Vạn Sự Thông thầm hít một hơi, giống như cho mình thêm can đảm, sau đó mới lại chuyển hướng tới Tần Như Thương, nhìn nàng một cái, cũng đơn giản thi lễ, nói:"A Thương cô nương! Ngưỡng mộ đã lâu!"Nàng nhíu mày, nhưng không nói.Hai chữ A Thương không xem như bí mật, nhưng người biết cũng không nhiều.Bất quá nếu Thẩm Ngọc ở trong giang hồ được gọi là Vạn Sự Thông, vậy thì hắn biết cũng không coi như quá mức kỳ quái.Cái gọi là Vạn Sự Thông, tên như ý nghĩa, ý tứ chính là mọi việc đều thông suốt am hiểu.Người này trong chốn giang hồ có thể nói là một quyển Bách Khoa Toàn Thư, từ hai trăm năm trước, cho tới thời khắc bây giờ, không có hắn không biết cốt truyền, không có hắn lại càng không hiểu được lịch sử.Bất kể là phía quan lại hay là dân gian, hầu như tất cả mọi chuyện đều rót vào trong đầu của hắn.Dĩ nhiên cũng không phải là có hỏi thì có đáp, chuyện riêng tư quá mức hắn đương nhiên không biết, nhưng chỉ cần ngươi đưa ra được tiền, hắn chắc chắn ở trong kỳ hạn quy định trả lời đáp án đầu đuôi gốc ngọn!Đây chính là bản lãnh của Vạn Sự Thông, cũng là nguyên nhân Ẩn Nguyệt các thu nạp hắn.Vạn Sự Thông là một người thống khoái, mặc dù một thân ăn mặc xác thực có chút giống những hạng người bày quầy xem bói toán cố làm ra vẻ huyền bí ở trên đường, nhưng hắn gặp chuyện trước giờ không đông kéo tây kéo (ý lôi thôi dây dưa), có việc thì nói việc, nói xong thì lấy tiền đi.
Nhưng người đến thấy Như Thương gọi ra tên của mình, cũng chỉ nhìn thoáng qua chỗ nàng, sau đó ngây ngốc sững sờ, lại thêm hiện ra một tia mờ mịt.
Một hồi lâu, cư nhiên không để ý Như Thương, mà trực tiếp quay đầu lại hướng về phía cô độc chứng, rồi đơn giản thi lễ, nói:
"Vạn Sự Thông Thẩm Ngọc, vấn an hoàng tử Đông Thục!"
Trong lời nói, chỉ nói hoàng tử, cũng không nhắc đến thái tử, thật là có chút ý tứ.
Như Thương cười lạnh nhìn về phía đối phương, trong lời nói và việc làm của Vạn Sự Thông ở đây, nhưng lại ngửi ra được một chút mùi vị hoàng gia.
Bọn họ ở nơi này đúng là không tính bí mật gì, nhưng mà cũng không phải người người đều biết. Lại thêm người nọ là từ cửa chính được qua thông truyền rồi sau đó quang minh chính đại đến đây, vậy đã nói rõ hắn cũng không muốn lén lén lút lút, hoặc là nói, không cần thiết lén lén lút lút.
Cảm giác được có lạnh lẽo, xem xét từ bên cạnh mà đến, Vạn Sự Thông thầm hít một hơi, giống như cho mình thêm can đảm, sau đó mới lại chuyển hướng tới Tần Như Thương, nhìn nàng một cái, cũng đơn giản thi lễ, nói:
"A Thương cô nương! Ngưỡng mộ đã lâu!"
Nàng nhíu mày, nhưng không nói.
Hai chữ A Thương không xem như bí mật, nhưng người biết cũng không nhiều.
Bất quá nếu Thẩm Ngọc ở trong giang hồ được gọi là Vạn Sự Thông, vậy thì hắn biết cũng không coi như quá mức kỳ quái.
Cái gọi là Vạn Sự Thông, tên như ý nghĩa, ý tứ chính là mọi việc đều thông suốt am hiểu.
Người này trong chốn giang hồ có thể nói là một quyển Bách Khoa Toàn Thư, từ hai trăm năm trước, cho tới thời khắc bây giờ, không có hắn không biết cốt truyền, không có hắn lại càng không hiểu được lịch sử.
Bất kể là phía quan lại hay là dân gian, hầu như tất cả mọi chuyện đều rót vào trong đầu của hắn.
Dĩ nhiên cũng không phải là có hỏi thì có đáp, chuyện riêng tư quá mức hắn đương nhiên không biết, nhưng chỉ cần ngươi đưa ra được tiền, hắn chắc chắn ở trong kỳ hạn quy định trả lời đáp án đầu đuôi gốc ngọn!
Đây chính là bản lãnh của Vạn Sự Thông, cũng là nguyên nhân Ẩn Nguyệt các thu nạp hắn.
Vạn Sự Thông là một người thống khoái, mặc dù một thân ăn mặc xác thực có chút giống những hạng người bày quầy xem bói toán cố làm ra vẻ huyền bí ở trên đường, nhưng hắn gặp chuyện trước giờ không đông kéo tây kéo (ý lôi thôi dây dưa), có việc thì nói việc, nói xong thì lấy tiền đi.
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Nhưng người đến thấy Như Thương gọi ra tên của mình, cũng chỉ nhìn thoáng qua chỗ nàng, sau đó ngây ngốc sững sờ, lại thêm hiện ra một tia mờ mịt.Một hồi lâu, cư nhiên không để ý Như Thương, mà trực tiếp quay đầu lại hướng về phía cô độc chứng, rồi đơn giản thi lễ, nói:"Vạn Sự Thông Thẩm Ngọc, vấn an hoàng tử Đông Thục!"Trong lời nói, chỉ nói hoàng tử, cũng không nhắc đến thái tử, thật là có chút ý tứ.Như Thương cười lạnh nhìn về phía đối phương, trong lời nói và việc làm của Vạn Sự Thông ở đây, nhưng lại ngửi ra được một chút mùi vị hoàng gia.Bọn họ ở nơi này đúng là không tính bí mật gì, nhưng mà cũng không phải người người đều biết. Lại thêm người nọ là từ cửa chính được qua thông truyền rồi sau đó quang minh chính đại đến đây, vậy đã nói rõ hắn cũng không muốn lén lén lút lút, hoặc là nói, không cần thiết lén lén lút lút.Cảm giác được có lạnh lẽo, xem xét từ bên cạnh mà đến, Vạn Sự Thông thầm hít một hơi, giống như cho mình thêm can đảm, sau đó mới lại chuyển hướng tới Tần Như Thương, nhìn nàng một cái, cũng đơn giản thi lễ, nói:"A Thương cô nương! Ngưỡng mộ đã lâu!"Nàng nhíu mày, nhưng không nói.Hai chữ A Thương không xem như bí mật, nhưng người biết cũng không nhiều.Bất quá nếu Thẩm Ngọc ở trong giang hồ được gọi là Vạn Sự Thông, vậy thì hắn biết cũng không coi như quá mức kỳ quái.Cái gọi là Vạn Sự Thông, tên như ý nghĩa, ý tứ chính là mọi việc đều thông suốt am hiểu.Người này trong chốn giang hồ có thể nói là một quyển Bách Khoa Toàn Thư, từ hai trăm năm trước, cho tới thời khắc bây giờ, không có hắn không biết cốt truyền, không có hắn lại càng không hiểu được lịch sử.Bất kể là phía quan lại hay là dân gian, hầu như tất cả mọi chuyện đều rót vào trong đầu của hắn.Dĩ nhiên cũng không phải là có hỏi thì có đáp, chuyện riêng tư quá mức hắn đương nhiên không biết, nhưng chỉ cần ngươi đưa ra được tiền, hắn chắc chắn ở trong kỳ hạn quy định trả lời đáp án đầu đuôi gốc ngọn!Đây chính là bản lãnh của Vạn Sự Thông, cũng là nguyên nhân Ẩn Nguyệt các thu nạp hắn.Vạn Sự Thông là một người thống khoái, mặc dù một thân ăn mặc xác thực có chút giống những hạng người bày quầy xem bói toán cố làm ra vẻ huyền bí ở trên đường, nhưng hắn gặp chuyện trước giờ không đông kéo tây kéo (ý lôi thôi dây dưa), có việc thì nói việc, nói xong thì lấy tiền đi.