Tác giả:

Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…

Chương 330: Mai Mai ca diễn

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Như Thương suy nghĩ, hai ba ngày nữa, bọn họ cũng sẽ đến.Nàng vào lúc này rời đi cũng tốt, ai biết độc kia từ đâu mà đến, nếu áp dụng cách đặc biệt, nàng cho dù cẩn thận hơn, cũng rất có thể khó lòng phòng bị.Hiện tại nàng rời đi, trong tòa nhà kia chỉ có hai người cô độc chứng và Quỷ Đồng, có thể nói là không gì kiêng kỵ.Bất kể huynh đệ Hoắc gia giở ra thủ đoạn gì, chỉ sợ đều là phí công.Về phần những hạ nhân, cũng chỉ có thể mặc cho số phận.Nghĩ như vậy, lại cảm thấy buồn cười. Không biết huynh đệ Hoắc gia khi phát hiện tính chất đặc biệt của cô độc chứng và Quỷ Đồng có thể bị tức đến xanh mặt hay không.Nàng một đường đi hướng Nam, tòa thành Bạch Lân ở phía Nam Đông Thục, là một thành trấn không tính là quá lớn.Nhưng cũng bởi vì trong thành xuất hiện một Ẩn Nguyệt các, từ đó trở nên náo nhiệt lên.Dĩ nhiên, nàng không cần phải thẳng suốt chạy đến Bạch Lân, đã nói cho Vạn Sự Thông phải đi chậm, đoán chừng khoái mã mình đuổi theo không tới ba ngày, thì có thể nhìn thấy người.Nàng nghĩ đến không sai, vào sẩm tối ngày thứ hai khi đi qua một trấn nhỏ, trong một phòng diễn quán mở rộng cửa truyền tới giọng hát hoa đán* khiến cho Như Thương chú ý.* Hoa đán: Diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc ph*ng đ*ng đanh đá.Nàng cũng không phải người yêu thích ca hát, nhưng đối với môn nghệ thuật này cũng không bài xích, thỉnh thoảng lúc hành tẩu ở bên ngoài cũng sẽ ở trong rạp hát ngồi một chút.Nhưng cũng vậy thôi, hoàn toàn không đạt tới trình độ nghe diễn liền dừng lại bước chân.Sở dĩ giọng hát bên trong dẫn đến sự chú ý của nàng, là bởi vì thanh âm kia cùng ngữ điệu nàng đều quá quen thuộc.Ca diễn và ca hát giống nhau, nếu như người ta thật chuyên chú để lưu tâm kiểu hát của một người, dĩ nhiên sẽ tổng kết ra hắn cùng với người khác bất đồng.Nếu lại có lòng để ghi nhớ, thì sẽ rất dễ dàng mà phân biệt được khi bọn họ lên tiếng.Mà hiện tại cái thanh âm này vào tai, chính là một người Tần Như Thương đã từng rất dụng tâm để ghi nhớ  —— Mai Mai!Không sai, là Mai Mai!Mai Mai biết hát diễn, hơn nữa hát vô cùng tốt.

Như Thương suy nghĩ, hai ba ngày nữa, bọn họ cũng sẽ đến.

Nàng vào lúc này rời đi cũng tốt, ai biết độc kia từ đâu mà đến, nếu áp dụng cách đặc biệt, nàng cho dù cẩn thận hơn, cũng rất có thể khó lòng phòng bị.

Hiện tại nàng rời đi, trong tòa nhà kia chỉ có hai người cô độc chứng và Quỷ Đồng, có thể nói là không gì kiêng kỵ.

Bất kể huynh đệ Hoắc gia giở ra thủ đoạn gì, chỉ sợ đều là phí công.

Về phần những hạ nhân, cũng chỉ có thể mặc cho số phận.

Nghĩ như vậy, lại cảm thấy buồn cười. Không biết huynh đệ Hoắc gia khi phát hiện tính chất đặc biệt của cô độc chứng và Quỷ Đồng có thể bị tức đến xanh mặt hay không.

Nàng một đường đi hướng Nam, tòa thành Bạch Lân ở phía Nam Đông Thục, là một thành trấn không tính là quá lớn.

Nhưng cũng bởi vì trong thành xuất hiện một Ẩn Nguyệt các, từ đó trở nên náo nhiệt lên.

Dĩ nhiên, nàng không cần phải thẳng suốt chạy đến Bạch Lân, đã nói cho Vạn Sự Thông phải đi chậm, đoán chừng khoái mã mình đuổi theo không tới ba ngày, thì có thể nhìn thấy người.

Nàng nghĩ đến không sai, vào sẩm tối ngày thứ hai khi đi qua một trấn nhỏ, trong một phòng diễn quán mở rộng cửa truyền tới giọng hát hoa đán* khiến cho Như Thương chú ý.

* Hoa đán: Diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc ph*ng đ*ng đanh đá.

Nàng cũng không phải người yêu thích ca hát, nhưng đối với môn nghệ thuật này cũng không bài xích, thỉnh thoảng lúc hành tẩu ở bên ngoài cũng sẽ ở trong rạp hát ngồi một chút.

Nhưng cũng vậy thôi, hoàn toàn không đạt tới trình độ nghe diễn liền dừng lại bước chân.

Sở dĩ giọng hát bên trong dẫn đến sự chú ý của nàng, là bởi vì thanh âm kia cùng ngữ điệu nàng đều quá quen thuộc.

Ca diễn và ca hát giống nhau, nếu như người ta thật chuyên chú để lưu tâm kiểu hát của một người, dĩ nhiên sẽ tổng kết ra hắn cùng với người khác bất đồng.

Nếu lại có lòng để ghi nhớ, thì sẽ rất dễ dàng mà phân biệt được khi bọn họ lên tiếng.

Mà hiện tại cái thanh âm này vào tai, chính là một người Tần Như Thương đã từng rất dụng tâm để ghi nhớ  —— Mai Mai!

Không sai, là Mai Mai!

Mai Mai biết hát diễn, hơn nữa hát vô cùng tốt.

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Như Thương suy nghĩ, hai ba ngày nữa, bọn họ cũng sẽ đến.Nàng vào lúc này rời đi cũng tốt, ai biết độc kia từ đâu mà đến, nếu áp dụng cách đặc biệt, nàng cho dù cẩn thận hơn, cũng rất có thể khó lòng phòng bị.Hiện tại nàng rời đi, trong tòa nhà kia chỉ có hai người cô độc chứng và Quỷ Đồng, có thể nói là không gì kiêng kỵ.Bất kể huynh đệ Hoắc gia giở ra thủ đoạn gì, chỉ sợ đều là phí công.Về phần những hạ nhân, cũng chỉ có thể mặc cho số phận.Nghĩ như vậy, lại cảm thấy buồn cười. Không biết huynh đệ Hoắc gia khi phát hiện tính chất đặc biệt của cô độc chứng và Quỷ Đồng có thể bị tức đến xanh mặt hay không.Nàng một đường đi hướng Nam, tòa thành Bạch Lân ở phía Nam Đông Thục, là một thành trấn không tính là quá lớn.Nhưng cũng bởi vì trong thành xuất hiện một Ẩn Nguyệt các, từ đó trở nên náo nhiệt lên.Dĩ nhiên, nàng không cần phải thẳng suốt chạy đến Bạch Lân, đã nói cho Vạn Sự Thông phải đi chậm, đoán chừng khoái mã mình đuổi theo không tới ba ngày, thì có thể nhìn thấy người.Nàng nghĩ đến không sai, vào sẩm tối ngày thứ hai khi đi qua một trấn nhỏ, trong một phòng diễn quán mở rộng cửa truyền tới giọng hát hoa đán* khiến cho Như Thương chú ý.* Hoa đán: Diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc ph*ng đ*ng đanh đá.Nàng cũng không phải người yêu thích ca hát, nhưng đối với môn nghệ thuật này cũng không bài xích, thỉnh thoảng lúc hành tẩu ở bên ngoài cũng sẽ ở trong rạp hát ngồi một chút.Nhưng cũng vậy thôi, hoàn toàn không đạt tới trình độ nghe diễn liền dừng lại bước chân.Sở dĩ giọng hát bên trong dẫn đến sự chú ý của nàng, là bởi vì thanh âm kia cùng ngữ điệu nàng đều quá quen thuộc.Ca diễn và ca hát giống nhau, nếu như người ta thật chuyên chú để lưu tâm kiểu hát của một người, dĩ nhiên sẽ tổng kết ra hắn cùng với người khác bất đồng.Nếu lại có lòng để ghi nhớ, thì sẽ rất dễ dàng mà phân biệt được khi bọn họ lên tiếng.Mà hiện tại cái thanh âm này vào tai, chính là một người Tần Như Thương đã từng rất dụng tâm để ghi nhớ  —— Mai Mai!Không sai, là Mai Mai!Mai Mai biết hát diễn, hơn nữa hát vô cùng tốt.

Chương 330: Mai Mai ca diễn