Tác giả:

Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…

Chương 332: Ngữ lão bản cho mời

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Lập tức mà đến là phong tình vạn chủng đồng thời đem một cái chỉ này biến hóa thành biểu diễn kiều mỵ, tiếc rằng dù cho bất kể người nào cũng nhìn không ra sơ hở.Như Thương rất thích ý nghe xong một tuồng kịch, thậm chí còn theo người ồn ào phía dưới cùng nhau ném lên trên đài chút tiền thưởng.Một nữ tử ở loại trường hợp này trong mắt mọi người rất có thể l* m*ng, khi nàng ném bạc lên đài thì có vài nam nhân dạng Hoa công tử đang nhìn đến chỗ nàng.Nhưng khi ánh mắt vừa dừng đến bội kiếm nàng bày ra ở trên bàn, thì cũng chỉ có thể nuốt nuốt nước miếng rồi liền quay đầu trở về.Như Thương ra cửa cũng không có cố ý che giấu hành tích, bất kể là đối với Ẩn Nguyệt các hay là đối với hoàng tộc Đông Thục.Nếu có người muốn theo đuôi hoặc là một đường truyền lại hành tung của nàng, như vậy tùy ý đối phương.Dù sao bước kế tiếp chính là cứu người, một chuyến sắp tới nhất định sẽ tháo xuống vẻ mặt.Sở dĩ còn che phủ mặt, hoàn toàn là không muốn để lộ ra khuôn mặt quá mức bắt mắt của mình, hầu như đều bị nhiều ánh mắt mọi người theo dõi.Có đôi khi, quay đầu nhìn quá cao cũng không phải mỗi người nữ nhân đều mơ tưởng.Mai Mai vừa ra hát thời gian ước chừng hai nén hương thì kết thúc biểu diễn, có rất nhiều người cũng không muốn kết thúc, kêu gào muốn hắn trở lại.Nữ tử áo trắng trên đài lại chỉ cười yêu mị, chân thành hạ bái, sau đó vung tay áo đi trở về phía sau đài, cũng không có quay trở lại nữa.Sau khi hắn rời đi, lập tức liền có người hát lên vở kịch khác, để kịp thời bình phục lại mọi người trong sàn diễn.Như Thương đang suy nghĩ làm sao để vòng qua phía sau đài đi gặp Mai Mai, lúc này, một tiểu nhị đưa nước trà đến trước mặt nàng, sau đó dùng giọng điệu rất khách khí cũng rất bình thường nói với nàng:"Vị cô nương này hữu lễ! Ngữ lão bản trong gánh hát chúng ta nói là rất cảm thấy hứng thú với chất liệu cái khăn che mặt của cô nương, muốn mời người đến phía sau đài nói chuyện, hỏi một chút chất vải này là mua ở chỗ nào. Nếu có thể mong rằng cô nương báo cho biết, về sau đồ hóa trang chúng ta có thể sửa đổi chất vải một chút rồi."

Lập tức mà đến là phong tình vạn chủng đồng thời đem một cái chỉ này biến hóa thành biểu diễn kiều mỵ, tiếc rằng dù cho bất kể người nào cũng nhìn không ra sơ hở.

Như Thương rất thích ý nghe xong một tuồng kịch, thậm chí còn theo người ồn ào phía dưới cùng nhau ném lên trên đài chút tiền thưởng.

Một nữ tử ở loại trường hợp này trong mắt mọi người rất có thể l* m*ng, khi nàng ném bạc lên đài thì có vài nam nhân dạng Hoa công tử đang nhìn đến chỗ nàng.

Nhưng khi ánh mắt vừa dừng đến bội kiếm nàng bày ra ở trên bàn, thì cũng chỉ có thể nuốt nuốt nước miếng rồi liền quay đầu trở về.

Như Thương ra cửa cũng không có cố ý che giấu hành tích, bất kể là đối với Ẩn Nguyệt các hay là đối với hoàng tộc Đông Thục.

Nếu có người muốn theo đuôi hoặc là một đường truyền lại hành tung của nàng, như vậy tùy ý đối phương.

Dù sao bước kế tiếp chính là cứu người, một chuyến sắp tới nhất định sẽ tháo xuống vẻ mặt.

Sở dĩ còn che phủ mặt, hoàn toàn là không muốn để lộ ra khuôn mặt quá mức bắt mắt của mình, hầu như đều bị nhiều ánh mắt mọi người theo dõi.

Có đôi khi, quay đầu nhìn quá cao cũng không phải mỗi người nữ nhân đều mơ tưởng.

Mai Mai vừa ra hát thời gian ước chừng hai nén hương thì kết thúc biểu diễn, có rất nhiều người cũng không muốn kết thúc, kêu gào muốn hắn trở lại.

Nữ tử áo trắng trên đài lại chỉ cười yêu mị, chân thành hạ bái, sau đó vung tay áo đi trở về phía sau đài, cũng không có quay trở lại nữa.

Sau khi hắn rời đi, lập tức liền có người hát lên vở kịch khác, để kịp thời bình phục lại mọi người trong sàn diễn.

Như Thương đang suy nghĩ làm sao để vòng qua phía sau đài đi gặp Mai Mai, lúc này, một tiểu nhị đưa nước trà đến trước mặt nàng, sau đó dùng giọng điệu rất khách khí cũng rất bình thường nói với nàng:

"Vị cô nương này hữu lễ! Ngữ lão bản trong gánh hát chúng ta nói là rất cảm thấy hứng thú với chất liệu cái khăn che mặt của cô nương, muốn mời người đến phía sau đài nói chuyện, hỏi một chút chất vải này là mua ở chỗ nào. Nếu có thể mong rằng cô nương báo cho biết, về sau đồ hóa trang chúng ta có thể sửa đổi chất vải một chút rồi."

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Lập tức mà đến là phong tình vạn chủng đồng thời đem một cái chỉ này biến hóa thành biểu diễn kiều mỵ, tiếc rằng dù cho bất kể người nào cũng nhìn không ra sơ hở.Như Thương rất thích ý nghe xong một tuồng kịch, thậm chí còn theo người ồn ào phía dưới cùng nhau ném lên trên đài chút tiền thưởng.Một nữ tử ở loại trường hợp này trong mắt mọi người rất có thể l* m*ng, khi nàng ném bạc lên đài thì có vài nam nhân dạng Hoa công tử đang nhìn đến chỗ nàng.Nhưng khi ánh mắt vừa dừng đến bội kiếm nàng bày ra ở trên bàn, thì cũng chỉ có thể nuốt nuốt nước miếng rồi liền quay đầu trở về.Như Thương ra cửa cũng không có cố ý che giấu hành tích, bất kể là đối với Ẩn Nguyệt các hay là đối với hoàng tộc Đông Thục.Nếu có người muốn theo đuôi hoặc là một đường truyền lại hành tung của nàng, như vậy tùy ý đối phương.Dù sao bước kế tiếp chính là cứu người, một chuyến sắp tới nhất định sẽ tháo xuống vẻ mặt.Sở dĩ còn che phủ mặt, hoàn toàn là không muốn để lộ ra khuôn mặt quá mức bắt mắt của mình, hầu như đều bị nhiều ánh mắt mọi người theo dõi.Có đôi khi, quay đầu nhìn quá cao cũng không phải mỗi người nữ nhân đều mơ tưởng.Mai Mai vừa ra hát thời gian ước chừng hai nén hương thì kết thúc biểu diễn, có rất nhiều người cũng không muốn kết thúc, kêu gào muốn hắn trở lại.Nữ tử áo trắng trên đài lại chỉ cười yêu mị, chân thành hạ bái, sau đó vung tay áo đi trở về phía sau đài, cũng không có quay trở lại nữa.Sau khi hắn rời đi, lập tức liền có người hát lên vở kịch khác, để kịp thời bình phục lại mọi người trong sàn diễn.Như Thương đang suy nghĩ làm sao để vòng qua phía sau đài đi gặp Mai Mai, lúc này, một tiểu nhị đưa nước trà đến trước mặt nàng, sau đó dùng giọng điệu rất khách khí cũng rất bình thường nói với nàng:"Vị cô nương này hữu lễ! Ngữ lão bản trong gánh hát chúng ta nói là rất cảm thấy hứng thú với chất liệu cái khăn che mặt của cô nương, muốn mời người đến phía sau đài nói chuyện, hỏi một chút chất vải này là mua ở chỗ nào. Nếu có thể mong rằng cô nương báo cho biết, về sau đồ hóa trang chúng ta có thể sửa đổi chất vải một chút rồi."

Chương 332: Ngữ lão bản cho mời