Tác giả:

Lúc Tư Hạ lái xe trở về nhà thì đã hơn một giờ sáng. Trong biệt thự sang trọng, yên tĩnh cô vừa bước chân lên lầu vừa tháo cà- vạt, đẩy cửa phòng mình ra cô tiện tay ném tây trang xuống chiếc ghế sa-lon trước mặt, sau đó cởi từng cúc áo đi về phía phòng tắm. Từng chiếc cúc áo được tháo ra, để lộ ra b* ng*c to mặc dù đã cố che dấu dưới tấm vãi quấn trắng tinh. Một lúc sau tiếng nước truyền ra. Sau khi tắm xong, cô quấn chiếc khăn tắm trước ngực, mệt mỏi ngồi trước gương. Đã bao lâu cô không nhìn mình trong gương. Thật ra cô không giám nhìn thẳng vào sự thật "cô là một cô gái đội lốt nam nhi". Cô có khuôn mặt tỷ lệ vàng, nước da trắng trẻo, hồng hào, chiếc mũi nhỏ rất cao, đôi môi anh đào xinh xinh, đôi mắt đen long lanh như chứa cả bầu trời sao, lông mày cong dài, chân mày hình trăng tròn hoàn mỹ. Vì khuôn mặt này mà bao cô gái phải sống không được chết không yên với cô. Cô khinh bỉ, cười nhạo mình trong gương. Từ khi cô được sinh ra người luôn bên cạnh cô là mẹ, mẹ vất vả làm lụng…

Truyện chữ