Tác giả:

-------------- *** Đêm dài mưa rơi rả rít,sấm chớp rạch ngang trời,gió rít lên những tiếng thê lương. Chạy đi,chạy mau... Tiếng nói vang vọng và từng bước chân dồn dập chạy loạn,đẩy lùi thân hình bé nhỏ dựa sát góc tường. Một bàn tay to lớn bẩn thỉu vươn ra... "Đừng mà tránh xa ra!" Hạ Đồng hét to,tay chân vô thức quơ quào loạn xạ,chăn gối bị đá văng xuống đất.Cô bật ngồi dậy,trán đẫm mồ hôi,lưng áo dính sát vào người,đầu tóc nhếch nhác. Từng nhịp thở hổn hển,trên đôi mắt to còn đọng lại lớp sương mỏng và sự kinh hoàng gieo rắc trên từng tế bào của cơ thể. Hạ Đồng gục đầu co gối.Đây không biết là lần thứ bao nhiêu cô mơ thấy giấc mơ ấy.Nó chân thực đến mức đến run rẩy cũng không còn sức lực. Hạ Đồng nghĩ cô đã buông bỏ được mọi chuyện,cô nghĩ là mình đã quên đi.Nhưng chính xác thì nó đã hằn sâu vào tiềm thức của cô,chỉ chực chờ cô nhắm mắt lại,thì nó sẽ đến vươn đôi tay gớm ghiếc đeo bám,b*p ch*t cô. Hạ Đồng tựa thẳng vào đầu giường,thân hình bé nhỏ co ro,cái bóng cô đơn hằn sâu lên…

Truyện chữ