Ta có một giấc mộng. Trong mộng, ta trông thấy một chàng trai, y bào như tuyết, dung mạo tựa ngọc. Chàng nhẹ mỉm cười, ôn nhu xoa đầu ta, gọi: «Nương tử...” Tỉnh mộng rồi, ta vẫn như còn cảm thấy hơi ấm của người đó. Nhưng bóng người đã tan biến. Mất tăm. ....... «Nương tử...” Một thanh âm thật dịu dàng thì thầm bên tai thiếu nữ, một vòng tay thật nhẹ nhàng ôm lấy eo nàng từ phía sau. Thiếu nữ giật mình đánh rơi cây bút trên tay. Một vệt mực đen vấy lên trang giấy tuyên trắng tinh. Chàng trai nhẹ cắn yêu vào tai nàng, khẽ nói: «Nương tử thật bất cẩn.” Thiếu nữ run lên một cái, quay đầu tránh đi hành động thân mật của y, nhưng cùng lúc đó, nàng nhận ra bàn tay vừa đặt lên eo mình kia đang chầm chậm rút bỏ dây thắt lưng của nàng. «Nếu bức họa này đã hỏng rồi, thì cứ để nó hỏng đi.” Y phất tay gạt tất thảy văn phòng tứ bảo trên án thư xuống, xoay người đặt nàng lên bàn. «Vi phu đói rồi, gà con cho ta ăn nào.” Y cúi xuống, say mê vần vò chiếc cổ trắng ngần của thiếu nữ như đang thưởng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...