Tác giả:

Tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên tôi trèo cây, là do Vương Tranh dẫn tôi đi theo, tới phía dưới tàng cây của một gốc cây không biết tên phía sau nhà chính. Tiếng ve mùa hè tựa như còn vang vọng bên tai, khi ấy tôi nhìn theo Vương Tranh, Vương Tranh từ nhỏ đã xinh đẹp rồi, ngay cả Nhâm lão thái cũng từng khen ngợi qua, dẫu cho toàn bộ bé gái của cả hai nhà Vương Nhâm đều ở cùng một chỗ, cũng không ai đẹp hơn Vương Tranh. Vả lại, Vương Tranh không chỉ xinh đẹp, cũng cực kỳ thông minh, lời nói ra đều khiến người ta yêu thích, còn có thể đùa đến khiến bề trên cũng phải tươi cười theo. Vương Tranh và tôi sinh cùng năm, nhưng lại nhỏ hơn tôi một tháng. Nhâm lão thái khi đó nói rằng. Thấy bé Nhật cùng Tranh Tranh tính tình hòa hợp, lão thái bà lúc bấy giờ nhìn thấy Tranh Tranh liền nhận làm cháu trai, ngược lại cũng là một chuyện tốt. Một quyết định xuất ra, liền người vui kẻ buồn. Về phần ai buồn ai vui, tôi bất quá cũng chỉ mới mười tuổi, bản thân vốn liền vui vẻ mà nhảy cẫng lên, kéo lấy tay…

Truyện chữ