“Thằng nhóc con!” Tịch Chu vừa mới tỉnh lại liền nghe tiếng một người đàn ông mắng chửi, tiếp theo là một bàn tay tát tới. Theo phản xạ, cậu lập tức đạp ra một cước. Có lẽ thật không ngờ rằng Tịch Chu lại phản kháng, người đàn ông vừa vặn bị chân nhỏ đá trúng. Tịch Chu dùng rất nhiều sức, người đàn ông thật sự vô cùng đau đớn. “Thằng con hoang này mày còn dám đánh tao?!”, người đàn ông nổi giận, nhặt cây gậy bên lên cạnh đập tới. Lúc này, một bóng dáng non nớt chắn trước mặt Tịch Chu, thay cậu cản một gậy, sau đó cả người ngã ra đất. Tịch Chu hung ác trừng mắt nhìn người đàn ông kia, y hệt một con sói đói dường như một giây tiếp theo sẽ nhào tới xé nát máu thịt của gã. Người đàn ông bị ánh mắt hung ác kia dọa sợ hết hồn, phun lên đất một cái sau đó hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài. Lúc này Tịch Chu mới ngã ngửa ra đất. Lúc trước cậu dùng sức lực cả người để phản kích nhưng lại không lường trước được rằng thân thể của mình là một đứa trẻ chưa lớn, yếu ớt nghiêm trọng. Cái chân đá vào người…

Truyện chữ